
xuất mới vừa rồi, có thể thấy được là nghe hỏi vội vàng mà đến. Trái lại Trương quý phi trên mặt vạn phần vô cùng lo lắng, cũng trang dung hoàn hảo, tóc mai chỉnh tề. Trong lòng đối với lời nói của ả mới vừa rồi lại thêm vài phần hoài nghi.
Trương quý phi nhìn thấy nàng, sắc mặt liền có chút thay đổi: “Thư chiêu dung, ngươi hiện giờ cũng làm mẹ người, sao có thể làm ra chuyện ác độc như thế?”
Chu Anh liễm lông mày, trong mắt tràn đầy vô tội: “Nô tì mới vừa nghe thấy thân mình Nghê dung hoa không khoẻ, vừa gặp Tiểu Tần Tử được Hoàng Thượng sai đi truyền chỉ, nô tì mới vội vàng đến. Quý phi nương nương ở bên này nói xấu nô tì cái gì vậy?”
“Thái y sáng nay thỉnh mạch bình an còn nói Nghê dung hoa thai an ổn khoẻ mạnh, hoàng tử trong bụng bình yên không ngại, sao sau khi đi Cảnh Dương cung của ngươi nghe diễn, ăn trưa xong, liền không khoẻ như vậy?” Trong lòng Trương quý phi không quen nhìn nhất đó là sắc mặt vĩnh viễn giả bộ vô tội như vậy của nàng để tranh thủ Hoàng Thượng tín nhiệm, dù biết nàng thật sự vô tội, nhưng cơn tức trong lòng lại càng sâu, “Mới vừa rồi thái y chẩn ra Nghê dung hoa là ăn phải dược thương thai mới đến nỗi này, ngươi còn có gì nói sao?!”
Chu Anh nhìn Gia Nguyên đế, thần sắc hắn hờ hững bàng quan như trước, giống như đối chọi gay gắt của Trương quý phi cùng nàng không một chút can hệ tới hắn. Trên thực tế mỗi một lần cung phi đấu chọi, hắn bên ngoài đều là công bằng như vậy, ngầm so với ai cũng thanh tỉnh hơn rất nhiều, nhưng cuối cùng vạch trần hay không, tất cả theo ý hắn mà thôi.
Nếu là người khác, Chu Anh còn có thể dựa vào hai phần sủng ái cùng tín nhiệm của Gia Nguyên đế, nhưng hiện giờ đối thủ là Trương quý phi, là từng người phụ nữ được sủng ái hơn so với nàng, nàng không có nửa điểm chờ mong Gia Nguyên đế, chỉ ngóng trông hắn có thể căn cứ chứng cớ mà quyết đoán thôi.
“Quý phi nương nương nói lời này rất đúng.” Chu Anh ngược lại nở nụ cười, “Nhưng toàn bộ yên tiệc sinh thần tiểu công chúa đều do quý phi nương nương giúp đỡ lo liệu, nếu là nô tì mới có thể, vậy nương nương ngài sao hoàn toàn trong sạch chứ?”
Trương quý phi sớm dự đoán được nàng chắc chắn cắn ngược lại chính mình một ngụm như vậy, cũng không mất đúng mực, chính là nhìn về phía Gia Nguyên đế: “Hoàng Thượng, nếu là luận tài ăn nói, ai có thể vượt qua chiêu dung muội muội nhanh mồm nhanh miệng? Nhưng mới vừa rồi trong lòng bổn cung mặc dù lo lắng, cũng nhiều để lại mấy phần tâm, nghĩ đến thời điểm Yến Nhi thay bổn cung đi ngự thiện phòng tra lại đột nhiên gặp gỡ một cung nữ cầm tay nải liền vội vàng muốn chạy ra cung, cùng lúc đó, công công phụ trách mỗi ngày xuất cung thu mua ở ngoài cung cũng ở cùng người này. Bổn cung sai người bắt, Hoàng Thượng, vì công bình để… chuyện này vẫn là Hoàng Thượng tự mình thẩm vấn được không?”
Trong lòng Chu Anh có chút kì quái, một chiêu này của Trương quý phi quả thật mạo hiểm, ai không biết tâm tư Gia Nguyên đế thâm trầm như biển, để hắn đến thẩm vấn, nếu là an bài hai cung nhân lộ ra dấu vết để lại, ngược lại chính mình thoát không khỏi liên quan.
Nhưng khi hai người kia bị trói dẫn lên điện, không riêng gì Chu Anh, mà ngay cả Gia Nguyên đế cũng có chút kinh ngạc.
Bởi vì một người trong đó không phải người bên ngoài, mà là Lục La đã sớm chôn cất ở ngoài cung!
Trương quý phi nhìn sắc mặt Thư chiêu dung trong điện, trong mắt hiện lên một tia ý cười: “Hoàng Thượng có thấy cung nữ mặc lục y cực kỳ nhìn quen mắt?”
Mi tâm Gia Nguyên đế vừa nhíu, quét mắt Thư chiêu dung có chút kinh ngạc giật mình, trầm giọng nói: “Chuyện này sao lại thế này? Đây không phải Lục La hầu hạ Thư chiêu dung Cảnh Dương cung? Mấy ngày trước đây trẫm còn biết Lục La cô nương bị tai họa bất ngờ, hạ lệnh tống xuất cung hậu táng, sao hiện nay lại quỳ gối nơi này?”
“Hoàng Thượng, nô tì cũng không hiểu ra sao đâu.” Trương quý phi nhìn hai người quỳ ở trong điện, lên giọng trách mắng, “Lục La, ngươi cũng biết giả chết là tội khi quân, nếu là ngươi đem sự thật nói hết, bổn cung còn có khả năng cầu tình Hoàng thượng, tha cho ngươi một mạng!”
Trong lòng Chu Anh so với bất luận kẻ nào đều hiểu được, đây không phải là Lục La chân chính, Lục La chân chính đã chết, trong lòng lại ngóng trông nàng thật sự chính là nha đầu trước kia đi theo phía sau mình.
Cung nữ kia lại già mồm không nói lời nào, nhưng cúi đầu bái lạy tới phương hướng Chu Anh: “Nô tỳ cô phụ chủ tử nhờ vã, kính xin chủ tử trách phạt.”
Như vậy dù chưa cung khai, cũng đã làm mọi người hiểu được, lúc này nàng giả chết, người sai sử phía sau là chính mình. Chu Anh nhìn mặt mày giống Lục La như đúc, đột nhiên nhớ tới ngày ấy, khi sờ trên mặt Lục La, nếu là Lục La thật sự còn sống, tất nhiên cũng muốn bị một màn trước mắt này kinh hãi.
“Chủ tử, nàng không phải Lục La.” Lan Tương ở sau nói nhỏ, Chu Anh gật gật đầu, nàng biết được, nếu thật là Lục La, là vô luận như thế nào cũng sẽ không hãm hại chính mình vào bất nghĩa như vậy.
Nàng đối với sản phẩm giả mạo kém chất lượng kia cười lạnh, lập tức nhìn về phía Gia Nguyên đế: “Thỉnh Hoàng Thượng cho