XtGem Forum catalog
Cô ấy… là của tôi!

Cô ấy… là của tôi!

Tác giả: tk0? [Trasmin]

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 323653

Bình chọn: 7.5.00/10/365 lượt.

i. Có thể nói hắn đang cười thầm trong bụng “Không ngờ mình cũng biết lựa chỗ ngồi đấy nhỉ! Bây giờ chuẩn bị cho kế hoạch trả thù nào”. Hắn nằm xuống bàn ngủ 1 hơi dài.

Khoan đã…

Hồi nãy hắn nói trả thù? Trả thù vụ gì?

Không lẽ người tối hôm qua là hắn sao? Nếu vậy thì hắn lộn người rồi, hôm qua là Nhi chứ không phải Hoa, nhầm trầm trọng luôn rồi.

Nhưng có lẽ do trời tối và hơi choáng vì mới đánh nhau xong nên hắn không nhìn thấy rõ mặt Nhi. Và bây giờ Hoa đang và trong tương lai rất gần sẽ phải chịu sự trả thù của Minh thay cho Nhi.

Ở bên A3 thì Quân làm quen rất nhanh với Linh, Linh lúc đầu hơi e dè vì người lạ với lại cái khuôn mặt điển trai của Quân cũng đủ làm cho nó sững sờ rồi, nhưng dần dà thì cuộc nói chuyện trở nên vui vẻ và sôi nổi hơn.

Nếu có Nhi ở đây thì chắc Quân cũng sẽ ” được đánh giá” là 1 tên háo sắc.

*

Ở tiệm chè đối diện trường, bốn cô nương đang ngồi ở đó.

Hoa khơi lại chuyện hồi nãy và quay sang Quỳnh:

– Lỡ may hắn bỏ qua luôn chuyện này rồi không thèm trả cuốn sách thì sao?

Quỳnh giật mình, nói thật thì nó chưa hề nghĩ đến tình huống này:

– Ờ…thì…đời ai biết được cái chi chi đâu nhỉ?

– Sao mày nói chuyện huề vốn vậy hả? – Nhi thổi ngược lên cái mái, bực mình gắt.

Bỗng Hoa nhìn thấy đám của Minh, tâm trạng đã bực nay lại càng bực hơn:

– Nhìn thấy cai thằng đi ở giữa không? Đồ mất nết, hồi nãy xông thẳng vào lớp mà chẳng thèm xin phép gì cả. Đã vậy còn ngồi kế bên tao nữa, nhìn mặt là hết ăn cơm nổi mà.

Cả đám quay sang nhìn.

– Là đám của Minh mà, Quân ngồi kế bên tao nè, thấy sao? – Linh bắt đầu kênh cái mặt lên, điều này giúp nó cao thêm được…mấy cm.

– Tài ngồi kế bên tao nè, còn thằng bị Hoa **** là Minh, có tiếng lắm đó, đừng đụng vào hắn. – Quỳnh thấy Linh khoe cũng chịu không được, bèn đốp lại.

Nhi ngây ngô:

– Vậy chớ mày nói ba hotboy Đông Hòa là ba thằng đó hả?

Có vẻ như Nhi chẳng nhận ra người tối qua là Minh, cả hai không nhận ra nhau mà Minh chỉ biết tên Hoa thì Hoa chịu hết rắc rối là đúng rồi.

– Ừm! Chẳng phải quá trùng hợp sao? Tụi mình được ngồi kế ba hotboy, nhưng mà con Hoa sướng thật, được ngồi kế người đẹp nhất. – Linh nói nhưng chẳng có vẻ gì gọi là ghen tị.

Hoa bực bội:

-Hắn mà đẹp cái gì? Nhìn cái mặt là muốn đục cho 1 cái rồi.

Quân và 2 thằng bạn cũng ghé vào tiệm chè đó, vừa ngồi xuống hắn đã thấy Linh liền đưa tay lên vẫy vẫy tạo sự chú ý:

– Hey Linh!

– Cũng ăn chè sao? – Linh đã thấy cả ba anh chàng từ ở ngoài nên cũng không mấy ngạc nhiên, chỉ chào lại như một phép lịch sự tối thiểu.

Quân kéo Tài và Minh qua bên bàn của Linh một cách tự nhiên như ruồi, Hoa hơi khó chịu nhưng cũng không nói gì, Quỳnh nhìn có vẻ để ý đến Minh, Nhi thì…ôi khỏi nói, thấy đồ ăn là như sắp chết đói.

Cô ấy…là của tôi – phần 2

– Qua trường này rồi có định phá phách gì nữa không đấy? – Linh khơi màn cuộc trò chuyện.

Quân chống cằm:

– Điên sao? Qua Bạch Dương rồi còn phá phách được gì?

– Bạch Dương cũng không khó lắm đâu – Quỳnh cười nhẹ rồi chợt quay sang Minh, hơi nhíu mày lo lắng – Minh này, cậu mới đánh nhau hay sao mà người trầy nhiều thế?

– Hỏi làm cái gì? Mà… sao biết tên tôi? – Minh chỉ lạnh lùng.

Quỳnh lúng túng:

– Ờ thì…chẳng phải các cậu nổi tiếng lắm hay sao…

– Vậy sao? – hắn cười, một nụ cười đúng chất mỉa mai.

– Thôi nào, chúng ta đang làm quen nhau mà sao căng thẳng thế? – Quân vội vã giải tỏa bầu không khí căng như giây đàn.

Dường như suốt buổi chỉ có Quân và Linh nói chuyện với nhau hợp thôi chứ tình hình thế này là không ổn…

Nãy giờ Tài im, bỗng cất tiếng:

– Nhi, cậu là Lê Thanh Nhi hay Phạm Thanh Nhi nhỉ?

Nhi đang cắm cúi ăn chè, nghe hỏi đến tên mình thì ngước đầu lên nhìn Tài:

– Hỏi làm cái gì? Mà…sao biết tên tôi?

Cả đám cười vì câu nói này giống như lặp lại của ai đó, Minh nhìn Nhi khó chịu, ngay ngày đầu đã chẳng có thiện cảm tẹo nào.

Tài cười:

– Chẳng phải chúng ta học chung lớp sao? Bạn bè có quyền được biết tên nhau mà…

– Nó là Lê Thanh Nhi, tên xấu òm.- Quỳnh bĩu môi trả lời giùm con bạn.

– Đỡ hơn Huỳnh Như Quỳnh. – Nhi cáu.

– Tên sao giống cô chủ nhiệm vậy? – Tài lại cười, thoáng nét ngạc nhiên.

– Bà ta dẹo kinh khủng luôn đúng không? Huỳnh Như Quỳnh dẹo đến phát tởm…- Nhi cứ lặp đi lặp lại như một đoạn điệp khúc như thế.

– Tao như vậy hồi nào chứ? – Quỳnh gắt lại, làm sao để yên được khi Nhi cứ cố tình gây chuyện, mặc dù có ba chàng đẹp giai ở đây nhưng mà nóng quá không kiềm chế được, đành phải làm mất hình tượng một tí vậy.

– Tao đâu có chửa mày đâu, tao đang nói tới bà cô lớp mình mà, Huỳnh Như Quỳnh dẹo đến phát tởm…(sorry những bạn nào có tên giống vậy nha, tác giả không cố ý đâu đụng chạm đâu ạ T.T)

-Nín ngay.

Cả đám được tràng cười trước cuộc đối thoại giữa Quỳnh và Nhi…

Bỗng điện thoại của Tài reo lên, là Minh gửi tin nhắn qua, không biết ghi gì trong đó mà đọc xong Tài bỗng ngước lên nhìn Hoa. Rồi lại thấy nhạc báo hiệu tin nhắn của Quân, hành động của Quân sau đó cũng y chang như Tài…

*

– Anh Hải này, Nhi…ý em là Nhi của anh đó, họ Lê hay Phạm. – cơn tò mò khiến Tài không thể kìm nén đư