
mặc mẹ , bỏ mặt đứa em trai luôn quan tâm chị mình được , nếu vụ này em chết , em cũng sẽ kéo tên khốn đó xuống địa ngục , Zin sẽ thừa kế ngai vàng , em tin Zin sẽ là vị vua tốt cho tương lai sau này – ánh mắt nó đỏ lên , những giọt nước mắt vẫn rơi.
Người nó run cả lên , giờ ai nghĩ rằng nó là người mạnh mẽ , là thủ lĩnh cuả cả 1 vùng chứ.
Khánh nhẹ ôm đứa em gái bé bỏng , vỗ về xoa dịu nỗi đau cho cô bé ngốc này.
.
.
Xa xa có 1 chàng trai đang nắm chặt tay để không bùng phát cơn giận giữ.
Đôi mắt anh ta đỏ ngàu hằn lên những đừng máu.
Vô thức nước mắt tuôn.
Đau nhói
.
Vỡ nát
.
.
Hắn lắc đầu ,
hắn đã nhìn nhằm…
.
Đúng hắn đã nhìn nhầm , không phải nó.
Hắn nhìn nhầm do men rượu.
Hắn cố tìm đủ mọi lý do để phủ nhận cái hình ảnh trước mắt.
Nhưng dường như không thể.
Nó đang dựa vào lòng 1 thằng con trai không phải là hắn.
Đang ôm 1 thằng con trai không phải là hắn.
Từng vết dao vô hình cứa xâu vào trong trái tim hắn.
Hắn bóp nghẹn lồng ngực.
.
.
– hai người , hai người.. – hắn tiến lại gần lắp bắp nói.
Nó hơi bất ngờ nhưng cũng nhanh lấy lại bình tĩnh.
-anh…anh thấy hết rùi à – nó lắp bắt ( đóng kịch đó ).
– thấy gì , thấy được gì chứ , thấy hai người đang ôm nhau à – hắn cười khẩy.
– anh..anh…nếu anh biết rồi..thì em cũng không dấu nữa , thực sự từ trước đến giờ tôi không hề có tình cảm gì với anh cả , đó chỉ là 1 vở kịch – nó hơi cúi mặt.
– vở kịch sao – hắn hoang mang bất ngờ.
-cô..cô đóng kịch với tôi để làm gì –
.
Nó tuy rất đau nhưng cũng đành thực hiện nốt vở kịch
-tôi chỉ muốn trêu đùa anh , anh là 1 trò chơi rất thú vị trò chơi tình ái mà anh sẽ là 1 con rối –
.
.
Chát..
.
Chap 49: tan vỡ
– anh chỉ là 1 trò chơi tình ái để cho tôi giải trí , anh chỉ là 1 con rối , 1 con rối không hơn không kém –
..
.
Chát.
.
Tay hắn run run , không thể tin nổi hắn vừa đánh nó.
– đánh hay lắm , cái giá dành cho diễn viên bất đắc dĩ – nó cười , nụ cười sao thật chua chát, xót xa.
Hắn nắm chặt đôi tay mình để kìm chế lại cảm giác tội lỗi đó , hắn đã tát nó , tát nó , hắn thật không tin nổi mình đã làm vậy với người mình yêu.
Khánh đứng đố nhìn chăm chăm vào hắn cứ như muốn ăn tươi nuốt sống hắn luôn.
Khánh đang cố gắng kìm cơn giận và cũng không muốn phá vỡ kế hoạch đã đặt ra.
– cậu không nên động tay động chân đến cô ấy , lần này tôi cho qua còn lần sau thì tôi không nể cậu nữa đâu –
hắn cảm thấy xé lòng , tự trọng cuả 1 thằng con trai mà nó lại đem ra làm trò chơi để giải trí , hắn thật ngu ngốc khi đã Yêu nó , yêu nó đến điên cuồng.
Giờ thì sao đây , nó coi hắn như 1 thằng ngốc , thoải mái vui đuà.
– giờ thì game over rùi –
Nó đau chứ , đau hơn hắn nhiều , nó phải cầm 1 con dao sắc nhọn đâm đúng vào tim cuả người mình yêu , nghiến thật sâu để nó từ từ nhỏ máu , nó không thể tiếp tục nhìn cảnh này nữa , nó sẽ mềm lòng mà buông xuôi tất cả để chạy đến bên hắn mất.
– anh Khánh đi thôi –
nó quay bước đi , mỗi bước cuả nó là từng giọt nước mắt mặn chát.
Mưa ! Mưa rơi tí tác
ông trời lúc nào cũng vậy , lúc nào cũng đổ mưa khi người ta buồn nhất.
Hắn vẫn đứng đó , thấm từng giọt mưa , từng giọt nước mắt.
Nó đứng nhìn bóng dáng hắn ở xa xa , hắn vẫn đứng đó phơi mưa , nó cũng vậy , nó biết nỗi đau cuả hắn vì nó cũng đang phải trải qua.
.
– xin lỗi anh , hãy hận em, đừng bao giờ tha thứ cho em , hãy hận em nhưng đừng quên em nhé , đừng bao giờ quên em –
Nó dự định 3 ngày nữa sẽ qua Mỹ.
Nó không đi học , cứ ngồi lì trong phòng như người mất hồn.
Cảnh tượng nỗi đau dành xé hắn cứ ám ảnh nó hoài.
– Linh , mày mở cưả cho tao mới Phương đi – Lê gọi cửa.
Nó thẫn thờ bước ra.
.
– tụi mày không đi học à –
– ta thấy mày với Vương Anh không đi học nên chia nhau xem thế nào – Phương trả lời.
– 3 ngày nữa tao sẽ qua Mỹ với Khánh – nó nói
– chuyện gì xảy ra vậy , sao tự nhiên lại qua Mỹ với Khánh , mày mới Vương Anh cãi nhau à – Lê gắt lên với nó.
– tao chia tay với hắn rùi , hắn đâu phải là người tao yêu đâu , tao chỉ trêu đuà với hắn thôi – khuân mặt nó trùng xuống.
– mày nó dối – cả Phương và Lê cùng hét lên.
– mày là bạn cuả tụi này , chẳng lẽ tụi này không hiểu tính cách mày sao , nếu mày không thích hắn sao mày lại nhận lời yêu hắn chứ – Lê nghiến răng kèn kẹt.
-Phải đó , mày đang dấu điều gì đúng không , kể tụi tao nghe đi rồi cùng giải quyết – Phương cũng lên tiếng.
– không có gì , tao….-
nó chưa nó hết câu