XtGem Forum catalog
Cô dâu bỏ trốn

Cô dâu bỏ trốn

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 322412

Bình chọn: 9.5.00/10/241 lượt.

nh ra đằng sau, anh chàng vuốt mặt mình thêm một cái nữa cho tỉnh táo rồi trả lời Hoàng.

_Vân không gọi điện hay đến siêu thị làm phiền tao mà ông bác sĩ của bệnh viện gọi điện cho tao suốt từ sáng tới giờ để hỏi tin tức của con nhỏ Vân. Hôm qua nó bị bệnh nên tao đưa vào đó, không ngờ nó chốn mất tiêu thành ra tao là người duy nhất mà ông bác sĩ kia biết…..!!

Hoàng không hiểu gì cả, chuyện con nhỏ Vân bị bệnh thì có liên quan gì tới tên này mà hắn phải đứng ra chịu trách nhiệm là thế nào, không lẽ nó cũng giống như mình gây ra tai nạn cho con nhỏ Vân.

_Mày đừng có nói với tao là vì mày mà con bé Vân phải nhập viện, nếu thế thì cái số của mày xui xẻo rồi….!!

Vũ ngắt lời của Hoàng.

_Mày điên hay sao, nó bị bệnh là do bản thân của nó chứ có liên quan gì tới tao đâu, chẳng qua là tối hôm qua lúc tao đang trên đường về nhà thì gặp nó đi dạo rồi nó nhăn mặt lại kêu đau bụng dữ dội tao hoảng quá nên bế xốc nó lên rồi đưa vào bệnh viện. Mày bảo lúc đó nhìn nó xanh xao và sắp xỉu vì đau đến nơi tao lại bắt nó tự đi làm thủ tục nhập viện cho mình hay sao nên tao đành phải làm thay cho nó….!!

Hoàng gật gù anh chàng đã hiểu gần như toàn bộ câu chuyện.

_Sao mày không gọi điện cho con nhỏ Vân để hỏi lý do vì sao nó chốn viện và bảo nó nên quay lại bệnh viện để người ta còn khám cho nó….!!

Vũ nghĩ đến đoạn cãi nhau với Vân lúc sáng, anh chàng siết chặt cái vô lăng tay lái.

_Mày đừng bao giờ nhắc đến con nhỏ đó trước mặt của tao nữa, mày có biết khi tao tình cờ gặp nó vào sáng nay lúc nó đang đón xe buýt, nó bảo gì với tao không. Nó bảo là từ nay tao đừng bao giờ làm phiền nó hay là muốn gặp mặt của tao nữa….!!

Hoàng không nhịn được cười, anh chàng nheo nheo mắt trêu Vũ.

_Mày và con nhỏ đó có duyên ghê, chỉ trong vòng có mấy tiếng đồng hồ mà tình cờ gặp không biết bao nhiêu lần. Mày đúng là một tên ngốc, sao không lợi dụng lúc cô nàng đau bệnh mà xin luôn số điện thoại của cô nàng đi….!!

Vũ dùng tay trái của mình, anh chàng gõ cho Hoàng một cái vào đầu rồi quát.

_Tao đã bảo mày câm họng rồi cơ mà, tên kia hay là mày muốn tao xử mày luôn tại đây. Mày mà còn trêu tao thêm một lần nào nữa thì chúng ta không ăn và không uống gì nữa, mày đã nghe rõ chưa hả….!!

Hoàng cười khì bảo Vũ.

_Dạ, em biết rồi anh hai, chẳng qua là em lo cho hạnh phúc của anh nên em mới gợi ý cho anh như vậy, sao anh lại cáu với em. Anh mà cứ găng lên mãi như thế anh không sợ mình bị ế hay sao….!!

Vũ cáu quá anh chàng phanh xe đánh két một cái rồi quay sang tóm cổ áo của Hoàng. Vũ trừng mắt lên anh chàng hét.

_Thằng kia, tao đã bảo bao nhiêu lần rồi là nếu mày muốn trêu đùa thì cũng phải tùy trường hợp tại sao mày lại chọn đúng lúc tao đang cáu giận là thế nào, mày có phải là bạn của tao không hả….!!

Hoàng nặn ra được một khuôn mặt thật dễ thương, anh chàng cười khì khì rồi giả vờ năn nỉ.

_Dạ, đại ca tha cho em, em hứa là từ nay sẽ không trêu đại ca nữa. Đại ca là một người đại từ đại bi, đại ca trách một người như thằng em làm gì đúng không…??

Vũ mặc dù đang tức nhưng cũng phải phì cười khi

trông thấy cái mặt giả nai của Hoàng. Anh chàng thở dài và bó tay cho cái tính hay đùa của thằng bạn.

Vũ và Hoàng chọn được cho mình một nhà hàng quen. Vũ thích nhất là thức ăn và âm nhạc ở đây. Anh chàng yêu nhạc của Trịnh Công Sơn. Hoàng bực mình bảo Vũ.

_Tại sao họ không mở được loại nhạc nào khác hay sao mà tối ngày cứ phải là nhạc Trịnh là thế nào…??

Thấy thằng bạn dám chê thần tượng và sở thích âm nhạc của mình. Vũ nhăn mặt lại gắt Hoàng.

_Mày thì biết cái gì, đây là một tuyệt phẩm của tạo hóa ban cho con người, mày cứ thử nhắm mắt và nghe thử xem, mày sẽ cảm nhận được hết cái hay của nó, đến lúc đó tao sợ mày lại mê loại nhạc này thì sao….!!

Hoàng cười khẩy bảo Vũ.

_Thảo nào bọn con gái nó mê mày là phải, đúng là già cỗi, chúa ơi mày mới gần ba mươi tuổi thôi mà, mày vẫn còn trẻ thì nên chọn loại nhạc cho phù hợp với tuổi tác của mình chứ….??

Có một tiếng nói bên cạnh.

_Không lẽ nói như anh thì cứ phải là già mới nghe được loại nhạc này, tôi còn trẻ nên không nghe được à….??

Hai anh chàng giật mình quay sang nhìn. Đây đúng là một cô gái Tomboy chính hiệu, áo quần rộng thùng thình chưa hết cái mũ lưỡi chai của cô nàng cũng in những hình nhân cổ quái, cô nàng đội lật ngửa nó ra đằng sau.

Hoàng và Vũ kinh ngạc nhìn con nhỏ không chớp mắt. Họ không thể nào tin được là có một cô gái như vậy ở trên đời. Cô ta co cả chân lên ghế để ăn mà không ngồi buông chân xuống một cách bình thường như mọi người, cái đầu của con nhỏ gật gật trông như một là một cái hình nhân bay trong gió.

Hoàng thích thú hỏi con nhỏ.

_Vậy theo cô tôi thuộc loại người gì….??

Con nhỏ vừa ăn vừa trả lời.

_Anh thuộc loại người vừa ngây thơ vừa có một chút vấn đề về não vì theo như tôi biết anh chỉ suốt ngày chỉ có công việc và công việc nên không cảm nhận được hết cái hay và cái dở ở đời….!!

Hoàng bực cả mình, tại sao cô ta vừa mới gặp mặt mình mà đã chê bai mình một cách không thương xót là thế nào, đúng là một con nhỏ khó ưa.

Vũ bàng quang ngồi nghe hai người n