
có hình có dạng, nhịn cười không được, “Vẫn còn nói khuôn mẫu như vậy à!”
Bị anh nói như vậy, Đoan Mộc Mộc cũng có chút ngượng ngùng, “Haizz, không có biện pháp, trước mặt các vị kia luôn giả vờ giả vịt, chuyện gì?”
Tô Hoa Nam đem thư mời đưa tới, Đoan Mộc Mộc liếc mắt nhìn, liền không che giấu được hưng phấn, “Muốn tôi qua?”
“Ừm!” Tô Hoa Nam biết Đoan Mộc Mộc vẫn mơ ước đi Australia, lúc đi học cô đã nói hi vọng đên xem bò sữa nơi đó, đi xem nông trường một chút, “Chúng ta cùng nhau, ngày mai có thể lên đường.”
“Nhưng tôi mới lên, đảm nhiệm việc này hơi kém…” Đoan Mộc Mộc hình như có chút do dự.
“Không sao, nơi này không phải có Lãnh An Thần sao?” Tô Hoa Nam mặc dù biết Đoan Mộc Mộc bây giờ là tổng tài của Lãnh thị, nhưng trên thực tế người chân chính cầm quyền vẫn là Lãnh An Thần, người đàn ông kia chơi chiêu số gì, trong lòng anh ta rất rõ ràng.
“Vậy cũng tốt” Đoan Mộc Mộc cũng không muốn bỏ qua cơ hội tốt như vậy, chuyện lấy việc công làm việc tư mặc dù cô khinh thường, nhưng Australia rất có dụ hoặc đối với cô.
Tô Hoa Nam thấy cô đồng ý, đứng dậy, “Đoan tổng, anh rất mong đợi chuyến du lịch của chúng ta.”
Lời nói có thâm ý khác khiến trái tim Đoan Mộc Mộc nhảy loạn, lúc này cô mới nhớ tới cái gì, vội hỏi, “Hai chúng ta thôi sao?”
“Dĩ nhiên, anh không phải hi vọng có người thứ ba” Tô Hoa Nam không che giấu chút nào biểu đạt ý nghĩ của mình.
Đoan Mộc Mộc mỉm cười hai cái, vuốt vuốt trán, chuyện này làm cô có chút nhức đầu.
“Mệt chết rồi?” Tô Hoa Nam nhìn bộ dạng này của cô, không khỏi nhớ tới lời nói mới vừa rồi của Lãnh An Thần ở tại cửa ra vào.
“Ừ, có chút!” Đoan Mộc Mộc trả lời thật, mặc dù chức vị tổng tài cũng không cần cô làm gì, nhưng không hiểu sao trong lòng vẫn cảm giác rất hồi hộp.
“Cái này có thể hưng phấn tinh thần” Nói xong, Tô Hoa Nam từ trong túi tiền móc ra một cái hộp nhỏ hình chữ nhật.
“Cái gì?” Đoan Mộc Mộc cũng không có nhận.
“Kẹo cao su nhập khẩu, có hiệu quả hưng phấn tinh thần rất tốt, anh làm thêm giờ đều dựa vào cái này để chống đỡ” Tô Hoa Nam vừa nói vừa cầm một viên thả vào trong miệng mình, sau đó đem phần còn dư lại nhét vào trong tay Đoan Mộc Mộc, “Yên tâm, tuyệt đối không phải là độc dược.”
Câu nói sau cùng khiến Đoan Mộc Mộc xấu hổ, khoan hãy nói cô chứng kiến cái miệng kẹo thơm này, thật đúng là nghĩ như vậy rồi!
Bây giờ nán lại Lãnh gia lâu rồi, cô sợ, đối với bất kỳ người nào đều có lòng đề phòng, cư nhiên bây giờ ngay cả ăn viên kẹo cao su cũng cẩn thận như vậy.
“Nếm thử một viên xem mùi vị như thế nào? Nếu như không thích loại này, lần sau anh bảo người đổi một loại khác” Ánh mắt Tô Hoa Nam nhìn chằm chằm tay Đoan Mộc Mộc nắm kẹo cao su.
“A” Đoan Mộc Mộc không chần chờ lấy một viên thả vào trong miệng, “Mùi vị không tệ, tôi thích, cám ơn!”
Nhìn cô ngậm vào trong miệng, trong mắt Tô Hoa Nam thoáng qua buông lỏng, cười, “Vậy thì không quấy rầy Đoan tổng nữa, anh đi ra ngoài làm việc!”
Ra cửa, Tô Hoa Nam liền đem kẹo cao su trong miệng ói vào trong thùng rác, sau đó hướng phòng làm việc của mình đi tới, vừa vặn lúc này, đâm đầu vào một người đi tới, bước chân vội vàng.
“Ah, giám đốc Lý lúc này không có cửa hàng, thế nào lại đến công ty?” Tô Hoa Nam nhìn người đàn ông cầm gì đó trong tay, tò mò hỏi.
“Phó tổng Tô tốt, là Lãnh tổng bảo tôi đưa chút đồ” Giám đốc Lý nhận được điện thoại liền chạy mang đi, một phút cũng không dám trì hoãn!
“Thứ gì?” Tô Hoa Nam nghĩ đến mới vừa rồi Lãnh An Thần muốn nói lại thôi, đưa tay đem mấy thứ từ trong tay Giám đốc Lý cầm qua, nhưng sau khi nhìn qua, mặt liền thay đổi màu sắc.
“Vật này tôi sẽ chuyển cho Lãnh tổng, anh trở về đi” Tô Hoa Nam nói khiến Giám đốc Lý sững sờ, vừa muốn há mồm nói gì, liền nghe thấy Tô Hoa Nam còn nói, “Tiêu thụ tháng này của các anh giảm 3%, viết phần báo cáo nói rõ cho tôi, còn nữa, nếu như tháng sau vẫn như vậy, Giám đốc Lý có thể trở về nhà dưỡng lão rồi.”
Người đàn ông tặng đồ nghe xong lời này, lập tức giống như đánh, “Đúng, đúng… Tôi lập tức trở về viết báo cáo!”
Tô Hoa Nam cầm những thứ đồ này xoay người, hướng phòng làm việc của Đoan Mộc Mộc đi tới.
CHƯƠNG 116: HAI NGƯỜI ĐÀN ÔNG ĐẤU
Lãnh An Thần bị gọi vào phòng làm việc của tổng tài, vừa mở cửa đón đầu tới chính là băng vệ sinh cùng quần lót của phụ nữ, còn có tiếng hét như bệnh tâm thần của cô gái, “Lãnh An Thần, anh có ý gì hả? Có phải anh không muốn mua liền trực tiếp nói, làm gì bảo người đàn ông khác mua cho tôi, anh khốn kiếp, anh vô sỉ, anh lưu manh…”
Đoan Mộc Mộc hận không thể tìm được ngôn ngữ toàn thế giới tới mắng anh, bởi vì khi Tô Hoa Nam đem những thứ đồ này cho cô thì cô thật muốn tìm một cái lỗ để chui vào, nhưng sau đó Tô Hoa Nam nói cho cô biết đây là Giám đốc Lý ở cửa hàng đưa tới.
Nghĩ đến những thứ đồ vô cùng riêng tư, trải qua tay nhiều người đàn ông, cô hận không thể đem người đàn ông trước mắt này xé nát!
“Bà xã, anh…” Lãnh An Thần hình như cái gì cũng biết, nhưng bây giờ hình như giải thích cái gì cũng vô ích.
Từ phòng làm việc của Đoan Mộc Mộc ra ngoài, Tô Hoa Nam đang ngồi ở trên ghế làm v