XtGem Forum catalog
Cô dâu nhỏ bị gạt cưới của tổng giám đốc

Cô dâu nhỏ bị gạt cưới của tổng giám đốc

Tác giả: Nhất Vạn Vạn

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 3210395

Bình chọn: 10.00/10/1039 lượt.

ết Chi Hằng gọi anh đi uống rượu.”

Những người đàn ông này uống rượu không phải đi hộp đêm, lần đó không có tiểu thư ngồi cùng, Đoan Mộc Mộc lắc đầu hừ một tiếng, “Đi đi, đi đi, chỉ cần để cho em bắt được, đừng trách em xuống tay không lưu tình.”

“Tuyệt đối sẽ không, bây giờ tinh trùng đại biểu 30% cổ phần Lãnh thị, sao có thể dễ dàng cho người khác, bà xã khuya về nhà em tắm rửa sạch sẽ, chờ anh Hàaa…!” Lãnh An Thần lại nổi lên dáng vẻ hư hỏng.

Đoan Mộc Mộc nhếch miệng cười một tiếng, “Tối nay sợ rằng không được, bởi vì em cũng có xã giao!”

“Em và người nào ước hẹn?” Lãnh An Thần lập tức căng thẳng thần kinh.

Nhìn ánh mắt anh không có ý tốt, Đoan Mộc Mộc liếc anh, sau đó từ trong ngăn kéo lấy ra hộp quà bỏ lên trên bàn, “Em đi Quan Tiểu Ưu cùng Tịch Nhan.”

“Bảo tài xế đưa em đi, hơn nữa không cho chơi quá muộn” Lãnh An Thần nói qua muốn đánh điện thoại, lại bị Mộc Mộc bắt trở về.

“Không cần tài xế, em không muốn tụ hội với bạn cũng bị người đi theo” Đoan Mộc Mộc chặn lại mã số anh nhấn ra trên màn ảnh điện thoại di động, đưa điện thoại di động trả lại cho anh, “Chơi sớm muộn thì nhìn tâm tình mà định ra, cho nên tối nay chúng ta không can thiệp chuyện của nhau, tất cả chơi tất cả.”

Ban đêm, đầu đường, ba cô gái ăn xong Ma Lạt Thang, mỗi người đều cầm trà sữa lắc lư ở bên đường.

“Cọc gỗ, cậu xem như vậy có phải cậu hay không?” Quan Tiểu Ưu chỉ vào cô gái trên màn hình LED cách đó không xa hỏi.

Đoan Mộc Mộc liếc mắt nhìn, liền cười, “Chính là kẻ hèn!”

“Khoan hãy nói rất có khuôn có dạng” Đường Tịch Nhan nói xong, rồi hướng Đoan Mộc Mộc trước mắt quan sát, “Chỉ là cái bộ dáng này bây giờ của cậu thì không được.”

Đoan Mộc Mộc nhảy lên trên một bậc thang, “Thật ra thì sao, tớ còn thích cái bộ dáng hiện tại, mặc giày đáy bằng, quần jean thật là thoải mái, cậu đều không biết mỗi ngày đi làm đi giày cao gót có bao nhiêu thảm, cũng sắp đem mắt cá chân của tớ mệt mỏi đứt rồi.”

“Vậy cậu không làm là được, làm Tổng tài phu nhân không phải càng tốt sao, không cần mang giày cao gót lại tự tại” Quan Tiểu Ưu cùng Đường Tịch Nhan cũng không biết chuyện di chúc.

Đoan Mộc Mộc thở dài, “Tớ cũng nghĩ vậy, nhưng không có biện pháp.”

Đường Tịch Nhan rất nhạy cảm, hình như cảm thấy cái gì, vì vậy níu lấy tay của cô, “Trông nom nhiều như vậy làm gì? Chỉ cần mình vui vẻ… Tớ cảm thấy được bây giờ cọc gỗ chính là người hai mặt, ban ngày là thành phần tri thức tiêu chuẩn cao cấp, buổi tối chính là tiểu dân chúng bình thường, như vậy thật không tệ!”

“Cũng đúng, chẳng qua tớ cảm thấy sau này cậu còn phải cẩn thận một chút” Quan Tiểu Ưu có chút thần kinh hề hề hà hà lại gần, “Bộ dạng này ra cửa, phải cẩn thận bị chó con hoặc là giặc cướp nhìn chằm chằm.”

“Tớ?” Đoan Mộc Mộc đẩy mắt kính to trên sống mũi một cái, “Cậu là chó con hoặc giặc cướp, có thể đem nhân hòa phía trên liên hệ với tớ bây giờ sao?”

Thật ra thì Đoan Mộc Mộc có cận thị nhẹ, mỗi lần đi dạo phố vì không bỏ sót cảnh đẹp, cho nên cô cũng sẽ đeo lên một mắt kính to màu đen.

Ánh mắt của Đường Tịch Nhan cùng Quan Tiểu Ưu qua lại giữa LED cùng Đoan Mộc Mộc mấy lần, nhất trí lắc đầu, “Không liên lạc được cùng nhau.”

“Đúng á!” Đoan Mộc Mộc cười hì hì một tiếng, “Hệ số an toàn của tớ tương đối cao, cho nên căn bản không cần lo lắng chó con, càng không cần lo lắng giặc cướp!”

Chỉ là, Đoan Mộc Mộc thế nào cũng không nhớ đến, mình sớm bị người theo dõi.

CHƯƠNG 120: PHỤ NỮ TRẢ THÙ

Ban đêm, mười một giờ.

Đoan Mộc Mộc cùng hai bạn tốt không chịu cáo biệt, rất lâu không có phóng túng qua, tận tình ăn, tận tình chơi, giống như thời gian lại quay trở lại lúc đi học, nhưng thiên hạ không có bữa tiệc nào không tàn, coi như dù tiếc đến đâu cũng phải tách ra.

“Đợi lát nữa, tớ đưa các cậu đi” Đoan Mộc Mộc lôi kéo Quan Tiểu Ưu cùng Đường Tịch Nhan, đã trễ thế này cô sợ xe taxi không an toàn, vẫn nên kêu tài xế trong nhà đến.

Hai cô gái lắc đầu, Quan Tiểu Ưu càng thêm nhạo báng cô, “Chúng tớ cũng không dám ảnh hưởng thời giờ của cậu, phải biết đêm xuân đáng giá ngàn vàng.”

Đoan Mộc Mộc bấm cô, hai người ở đầu đường đánh cho thành một đoàn, Đường Tịch Nhan đã chặn xe taxi, mở cửa xe, rất nhanh sau đó ngồi xuống.

“Lần sau có rảnh rỗi gọi điện thoại nhé, chúng tớ cùng ăn cùng chơi cùng đi dạo phố!” Trước khi đi Quan Tiểu Ưu vẫn không quên châm chọc Đoan Mộc Mộc.

Đoan Mộc Mộc cười, “Không thành vấn đề, ba cô gái!”

Xe đi xa, Đoan Mộc Mộc còn đứng ngẩn người ở tại chỗ, tươi cười tràn ra trên mặt, thật lâu cũng không thể thu lại.

Kít––

Tiếng bánh xe ma sát mặt đất tiếng thắng xe vang ở sau lưng, Đoan Mộc Mộc cho là tài xế tới, vừa định quay đầu lại, ngoài miệng lại nhiều hơn một cái bàn tay, mạnh mẽ che miệng cô lại.

“Ưmh…” Cô muốn kêu lên, cũng không phát ra được một tiếng, sau đó trước mặt bỗng tối sầm, có đồ từ trên đầu chụp xuống.

Cô bị bắt cóc rồi!

Đoan Mộc Mộc bị bắt vào một chiếc xe trong, cái gì cũng thấy, duy nhất có thể cảm thấy chính là xe đang di động.

Miệng của cô bị buông ra, Đoan Mộc Mộc hô hào, “Cứu mạng, cứu mạng…”

Nhưng mấy tiếng sau liền ngậm mi