
à không nghe rõ.
“Không muốn đứa bé có thể nói, tại sao phải dùng thuốc tránh thai, muốn gạt anh?” Lãnh An Thần hoàn toàn đem thân thể cô áp trên ván giường.
Đoan Mộc Mộc rốt cuộc nghe rõ, nhưng cô chỉ lắc đầu, “Anh nói bậy bạ cái gì thế? Khi nào thì em dùng thuốc tránh thai hả!”
Cô không thừa nhận, cô bây giờ còn dám phủ nhận!
Lãnh An Thần chỉ cảm thấy lửa giận trong lòng lớn hơn mấy phần, ngón tay lập tức nắm được cằm của cô, “Em còn dám nói không có?”
Cằm của cô cơ hồ bị anh bóp nát, nhưng cô vô tâm trông nom cái này, cô nhìn anh. Tròng mắt lạnh băng, từng chữ từng câu đáp trả anh, “Em không có, thật không có!”
CHƯƠNG 127: CHÂN TƯỚNG DẦN DẦN LỘ RÕ
Anh tin tưởng cũng được, không tin cũng chẳng sao, dù sao cô thật không có dùng loại thuốc kia, cho dù cô chưa từng nghĩ muốn đứa bé, cô cũng chưa từng dùng qua.
Không biết là tròng mắt cô rất sạch sẽ, hay là giờ phút này ánh mắt của cô quá nghiêm túc, Lãnh An Thần lại hoảng hốt không thôi, trái tim thoáng qua một tia cảm giác cô oan uổng, nhưng bác sĩ rõ ràng nói cô có uống thuốc.
Giờ phút này, anh có chút rối loạn, thậm chí không biết nên lựa chọn tin tưởng cô, hay là nên tin tưởng bác sĩ.
Nắm tay cô dần dần buông ra, anh đứng lên chuyển lưng qua, âm thanh đã không có nguội lạnh lúc trước, “Không muốn sinh con có thể nói rõ, anh không hy vọng em dùng phương thức thương tổn tới cự tuyệt.”
Cô sững sờ, anh đã sải bước rời đi.
Đoan Mộc Mộc nằm ở trên giường, ánh mắt ngây ngô, tựa như đang tiêu hóa tất cả lời anh nói, cô biết anh sẽ không trống rỗng nói lung tung, nhưng cô thật không có.
Rốt cuộc đây là chuyện gì?
Đầu tiên là bức vẽ cùng kẹo thần bí, hiện tại lại là thuốc tránh thai, cô cảm thấy mình giống như là lọt vào trong mê cung vậy.
Bên cạnh là túi nước nóng anh cho cô, nó vẫn còn ấm áp, Đoan Mộc Mộc đưa tay lấy tới đặt ở trên bụng, chỉ là nước ấm này cũng không tới đáy lòng cô.
Từ bệnh viện ra ngoài, Lãnh An Thần lái xe dọc theo đường cái không có mục đích, cũng không biết nên đi về nơi nào?
Anh cho là giữa bọn họ đã thẳng thắn rồi, nhưng kết quả lại là như vậy!
Anh không tin cô lừa gạt mình, nhưng sự thật như thế, ngay cả anh cũng tìm không ra lý do giải thích vì cô.
Nên tin tưởng cô sao?
Nhưng bác sĩ rõ ràng nói…
Giờ khắc này, Lãnh An Thần cũng hoang mang!
Phiền não đưa tay vào trong ngăn kéo xe cầm bao thuốc, ngoài ý muốn bắt được cái hộp kẹo cao su buổi sáng cô cho, Lãnh An Thần nhìn, hình như lại thấy được buổi sáng cô hướng về phía anh cười, bộ dáng cho anh kẹo cao su ăn.
Dù giờ phút này nghĩ tới, tim của anh đều không tự giác mềm mại xuống.
Ánh mắt rơi trên hộp kẹo cao su, anh nhìn chằm chằm, phía trên là tiếng Anh, anh có thể nhìn hiểu, là kẹo cao su không sai, thế nhưng kẹo cao su nhập khẩu vào trong nước rất ít thấy, cô mua được từ nơi nào đây?
Không phải anh đa nghi, mà là hiện tại anh cùng cô đều ở trên đầu sóng ngọn gió, mỗi một bước đều phải cẩn thận mới được.
Lãnh An Thần đem kẹo cao su ở trong tay vòng vo mấy vòng, lấy điện thoại di động ra chuẩn bị gọi điện thoại, đúng lúc này, điện thoại di động của anh vang lên, là Đỗ Vấn gọi tới ––
“Tổng tài, hôm nay Nhị phu nhân đi một hành lang có trưng bày tranh ảnh, hơn nữa ở lại bên trong rất lâu…”
“Hành lang có trưng bày tranh ảnh ở đâu?” Lãnh An Thần nhìn bóng đêm, chỉ là ánh mắt so với bóng đêm còn ám sâu hơn.
“Đường Đông Hưng, hành lang có trưng bày tranh ảnh thôn quê cũ” Đỗ Vấn nói xong, liền nghe được âm thanh xe hơi phát tiếng nổ máy, “Tổng tài, bây giờ anh phải đi đến đấy sao?”
“Ừm!” Lãnh An Thần đã lái xe về phía đường Đông Hưng, “Hành lang có trưng bày tranh ảnh kia đã tra xét bối cảnh chưa?”
“Là mới mở, chủ quán gọi là Lý Hương Đào, người đàn ông kia trước cũng không ở nơi này, gần đây mới chuyển đến, về phần những thứ khác còn chưa tra được” Đỗ Vấn đem tình hình điều tra hồi báo chi tiết.
“Tôi biết rồi, tiếp tục đi thăm dò người đàn ông kia, còn nữa cậu lập tức đến cửa nhà hành lang có trưng bày tranh ảnh, tôi có đồ tốt giao cho cậu” Lòng bàn tay của Lãnh An Thần vẫn còn nắm chặt hộp kẹo cao su.
Mặc kệ có phải là anh đa nghi hay không, anh đều phải tra rõ, hiện tại có một chút nghi vấn, anh đều không thể bỏ qua.
Hai mươi phút sau.
Đỗ Vấn cùng Lãnh An Thần gặp nhau ở cửa hành lang có trưng bày tranh ảnh, lúc này hành lang có trưng bày tranh ảnh còn chưa có đóng cửa, nhưng rất vắng vẻ, chỉ có một người đàn ông ngồi ở trong quầy, tựa như đang viết cái gì.
“Muốn tôi đi vào sao?” Đỗ Vấn cẩn thận hỏi.
Lãnh An Thần lắc đầu một cái, đem hộp kẹo cao su giao cho anh, “Tra một chút xem loại kẹo cao su này có bán ở đâu!”
Đỗ Vấn lấy nhìn một chút, “Nhập khẩu sao?”
“Tốt nhất là tra xét thành phần của loại kẹo cao su này” Lãnh An Thần thốt ra lời này, Đỗ Vấn liền nhíu lông mày, chỉ là ông chủ đã an bài như vậy, anh ta cũng không thể nói gì, chỉ cần làm theo là được.
“Đúng rồi, đi bệnh viện đón thiếu phu nhân” Lãnh An Thần cuối cùng cũng không yên lòng về cô gái kia.
Đỗ Vấn nhìn mặt Lãnh An Thần âm trầm, hình như đã hiểu rõ rõ ràng cái gì, “Dạ!”
Ông chủ hàn