Insane
Có Lẽ Là Định Mệnh

Có Lẽ Là Định Mệnh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 322510

Bình chọn: 7.5.00/10/251 lượt.

vẫn nhớ…Hai người kia nhìn nhau ngạc nhiên…nó chẳng nói gì nữa…..Ken quay sang Mai:

_Em ăn gì?

Trang vội xen vào:

_Anh Duy lạ thật đấy, bạn gái thích ăn gì không biết mà lại biết chị em không ăn được thứ gì….

Rồi Trang dừng lại khi thấy ánh mắt của Quỳnh…..Bữa ăn trôi qua một cách miễn cưỡng…thỉnh thoảng là Trang và cô bạn kia nói hoặc Ken nói với cô gái đó…

_Xin lỗi Quỳnh, đến giờ bọn anh phải đi rồi…

_Không sao, anh cứ đi trước đi….

_Chào 2 em…..

Nó ngồi lại một chút rồi cũng ra về….Thanh toán xong nó quay đi thì có tiếng gọi lại:

_Xin lỗi, có khách hàng nhặt được chiếc ví này….Trong đó không có số điện thoại của người mất…mà chỉ có một tấm ảnh….

_Vâng, thì có chuyện gì ạ?

_Đây phải ảnh của chị không?

Nó nhận lấy chiếc ví….là tấm ảnh của nó….

_Chắc là người quen của chị…phiền chị trả lại người đó dùm….

_Vâng, cảm ơn anh……

Trên đường về, nó không nói gì…Trang cũng thấy thế, nên ngập ngừng….

_Có chuyện gì em hỏi đi….

_Anh ấy có phải là bạn học của chị không?

_Uh….

_Chỉ là bạn học?

_Uh..

_Thế tại sao người yêu anh ta thích gì không biết mà lại biết chị bị dị ứng với sò?

_Chị không biết…

_Chị giấu em…còn chuyện tấm ảnh nữa em sẽ chẳng bao giờ để ảnh của một người bạn học vào ví đâu….có phải là người yêu trước kia của chị không???

_Em đừng đoán mò….không có gì đâu…..

Về nhà, thả mình xuống giường…mọi thứ như quay cuồng trong đầu nó..quá khứ, hiện tại rồi tương lai sẽ ra sao?Nếu ngày ấy nó không bỏ đi…..7 năm qua nó cứ nghĩ không biết anh sống thế nào?Liệu có nhớ về nó….Nhưng giờ thì nó biết, anh thực sự đã quên nó rồi…..tình cảm ngày ấy đã cùng thời gian trôi đi…..anh đã tìm được hạnh phúc mới…thời gian qua của nó có đáng không???Nhưng tại sao anh lại giữ tấm ảnh ấy?Anh đang nghĩ gì???

Em đã trở về….nhưng khác xưa lắm em biết không, xa lạ và cố tình giữ khoảng cách……Nhím ngày xưa đã không còn nữa….ngày xưa em bỏ anh đi, giờ tại sao lại trở về, lại xuất hiện trong cuộc sống của anh….anh phải làm sao khi em không còn là của anh nữa…..Anh giới thiệu bạn gái, em không phản ứng…em vẫn cười…vẫn lạnh lùng…..7 năm qua của em quả không vô ích…anh đã là quá khứ?Giờ đây em có hạnh phúc……

Tập đoàn Duy An

_Chị cần gì ạ?

_Em muốn gặp tổng giám đốc….

Cô thư ký nhìn nó vẻ dò xét….

_Chị có hẹn trước không ạ!

_Không….

_Xin lỗi chị, tổng giám đốc đang bận họp…Chị có nhắn gì không ạ?

_Vậy thì chị đưa dùm anh ấy cái này….

_Xin hỏi chị là ai để tôi báo với tổng giám đốc….

_Không cần đâu…Chào chị….

Một lúc sau:

_Thưa anh, có người gửi anh cái này ạ!

Ken nhận lấy chiếc ví…..

_Ai mang đến hả em?

_Chị ấy không nói tên….chị ấy rất xinh….

Xem chiếc ví, tiền, thẻ, giấy tờ không mất…nhưng tấm ảnh…..là Nhím….

Ken vội ra ngoài ……..

RUBI……

_Chào em, Quỳnh có trong phòng không em?

_Chị ấy vừa lên phòng chủ tịch…anh vào phòng đợi chút…..

_Anh uống nước….

_Cảm ơn em…..

_Anh đợi nhé em ra làm việc……

_Chị về rồi ak?Có người tìm chị…..

_Ai hả em?

_Chị vào phòng rồi biết….Nhỏ Trang cười….

Nó bước vào phòng, thấy Ken trong đó…..Nó nói không cảm xúc…

_Anh tìm em có chuyện gì?

_Em cầm của anh một thứ….

_Em không hiểu?

_Tấm ảnh?

_Ak!Đó là ảnh em mà….

_Trả lại cho anh?

_Anh giữ nó làm gì? Anh không sợ người yêu anh nhìn thấy sao?_nó cười nửa miệng…

_Đấy là chuyện của anh….

_ Anh đừng giữ nó nữa…anh có nhớ sau khi em thấy bức ảnh của Linh trong ví anh em đã ra sao không?

_Anh giữ tấm ảnh này không phải nhớ em…mà là để nhớ rằng, anh đã bị người ta coi như trò chơi….nhắc anh nhớ không nên yêu ai quá nhiều…..

_Anh đừng nói như thế…em chưa bao giờ coi anh là trò chơi…..

_Anh không tranh luận với em vấn đề này….trả lại tấm ảnh cho anh…

_Anh….

_Nhanh lên…anh không có thời gian_Ken giận giữ….

Nó miễn cưỡng đưa bức ảnh cho Ken….Anh cầm lấy rồi đóng sập cửa ra ngoài…chỉ còn lại mình nó..nước mắt lại rơi..em chưa bao giờ coi anh là trò chơi cả!!!!!

** **

_Thưa chị, chủ tịch gọi chị lên gấp ak!_Trang bước vào phá ngang dòng suy nghĩ của nó….

_UH, chị lên ngay…..

Phòng chủ tịch tập đoàn RUBI….

_Ba gọi con có chuyện gì ak?

_Con ngồi xuống, ba có chuyện quan trọng nói với con….

Con chưa có người yêu đúng không?

_Vâng…_từ ngày rời xa Ken trái tim nó như đã đóng băng…mọi người theo đuổi nó chỉ nhận được sự thất vọng….nó không muốn mở lòng mình ra nữa….

_Ba muốn con kết hôn…

_BA….

_Ngày con còn bé ba mẹ hai bên đã có hôn ước…..vì không muốn con phải để tâm nhiều nên ba mẹ giấu con…Bây giờ con cũng đã 24 tuổi…..Đó là một đối tượng tốt….Con về đó ba mẹ mới yên tâm…nên con không có sự lựa chọn khác….

Nghe ba nói mà nó không còn để ý được gì nữa……nó phải lấy chồng sao?Một người nó không hề quen biết…chẳng bao giờ nó nghĩ đến điều này….Nhưng nhìn ba mẹ nó lo cho nó nhiều quá nó cũng không an lòng…..lời hứa của cả hai gia đình đâu có phải là trò đùa của trẻ con…nó mà phản đối ba sẽ nhìn mặt người ta sao đây?Dù sao, chuyện cũ đã chấm dứt thật rồi…không gì có thể thay đổi nữa…..nếu không phải là anh, em lấy ai cũng thế thôi….hít một hơi thật sâu, nó nói với ba:

_Con nghe theo ba mẹ……

_Thế mới là