Cô Nàng Tốt Bụng

Cô Nàng Tốt Bụng

Tác giả: KellyNguyen

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 323004

Bình chọn: 7.5.00/10/300 lượt.

sẽ trông non nó” Mẹ Nguyện lên tiếng vỗ vai nó

“Cháu không thể, cháu sợ lắm, cháu muốn ở đây với anh ấy” Nó cần tay bà năn nỉ.

Nhìn nó như thế, tàn tạ, gầy gò, mặt đầy nước mắt chẳng ai nỡ lòng nào mà chia cắt nó cả, nên nó được phép ở lại chăm sóc hắn.

Một tháng, nó bị ngất ba lần nữa, người nó giờ chỉ còn 40 kg, xanh xao nhưng không ai có thể lôi nó ra khỏi bệnh viện cả. Mấy ngày này Dũng đi Pháp cho nên nó đành phải tự đi mua đồ ăn bên ngoài, tiện thể ghé nhà chùa cầu an cho hắn.

Bố mẹ hắn ngày nào cũng tới, nhưng mẹ hắn cứ nhìn hắn lại khóc nên ba Nguyện lại đưa bà về nhà, chỉ còn nó ngày ngày ngồi kể chuyện cho hắn nghe. Nó kể cho hắn nghe hết về cuộc đời nó, cả chuyện của hai người nữa.

“Ông xã à? Ông xã ngủ mất ba mươi hai ngày rồi đó, ông xã không nhớ em à? Em rất muốn ông xã ôm em vào lòng, muốn ôn xã hôn em, em rất nhớ giọng nói của ông xã”

“Hôm nay có hai người bạn thời cấp ba của ông xã vào thăm đó, ông xã không thèm nói chuyện với người ta, chẳng lịch sư gì cả nha”

“Mẹ anh dạo này gầy lắm, lo cho anh lắm đó, sao anh không thương mọi người tí nào cả”

“Vợ anh Dũng siêu âm là con gái nha, thật thích ông xã nhỉ, nhưng dạo này anh Dũng gặp vấn đề khó khăn nên đang đi Pháp thương lượng gì đó, anh không nhanh tỉnh lại mà giúp anh ấy nữa”

“ Mẹ em mới gọi điên cho em nói là gia đình bà sẽ đi Nha Trang du lịch, nhưng họ cũng không có ý cho em đi ông xã ạ, ông xã phải an ủi em nữa chứ”

“À mà em gái em, con bé Hoa ý, đứa mà giống em như đúc ý ông xã, lại chuẩn bị ly hôn rồi, nó mới cưới có hai năm mà đã ly hôn rồi đó”

Nó nói chán thì lại khóc, khóc chán thì lại nói, ngày nào cũng giống ngày nào cho tới một hôm mắt hắn động đậy, bác sĩ nói với nó là hắn có khả năng sẽ tỉnh lại nhanh chóng.

“Con về nhà đi, tắm giặt thay quần áo đi, mẹ ở đây trông cho, nhỡ nó tỉnh mà thấy con thế này nó lại buồn”

Mẹ Nguyện nói cũng có lý thế là nó về nhà tắm nhưng buồn ngủ quá, nó lại đánh một giấc, giấc ngủ này kéo dài tới tận hai ngày. Khi nó tỉnh dậy thì vôi vôi vàng vàng chạy tới bệnh viện.

“Anh đã tỉnh?” nó lao vào phòng bệnh, ôm chầm lấy hắn, nước mắt không ngừng rơi

“Ai đây?” hắn khó khăn nói

“Ông xã à? Ông xã đừng đùa như thế chứ?” nó nhéo má hắn

“Cô bị điên à?, tự nhiên lao vào đây rồi gọi ông xã, ai là ông xã của cô” hắn hắt tay nó ra

“Bác à…” nó quay ra nhìn bố mẹ chồng nó, thì mới phát hiện trong phòng bệnh còn có một người con gái nữa.

“Mẹ, con điên này ở đâu ra thế?” hắn nhìn nó, ánh mắt lạnh tanh

“Đi theo tôi” mẹ Nguyện kéo tay nó ra ngoài.

Nó đi theo như người mất hồn, hắn sao lại thế? Ánh mắt đó không phải là Nguyện của nó, hắn không phải. Tự nhiên nó có một linh cảm rất xấu, đến khi nó ngồi vào ghế ngoài hành lang thì nó mới tỉnh lại

“Bác à? Anh ấy làm sao thế ạ?”

“Cô cứ về nhà trước đi, giờ cô không nên gặp nó, bác sĩ nói nó cần nghĩ ngơi, sẽ không ai được làm phiền nó ngoài tôi” Mẹ Nguyện lạnh nhạt

“Con muốn chăm sóc anh ấy, van cầu bác đừng bắt con về” nó níu tay bà

“Xin lỗi, cô về đi mai tôi sẽ nói chuyện với cô” Bà đứng dậy bỏ lại nó một mình với đủ thứ trong đầu.

Nó alo đi tìm bác sĩ, thì bác sĩ đã về rồi, nó thất muốn quay lại phòng anh nhưng không dám, đành đi đến dãy hành lang khao khác ngồi xuống, nó đang suy nghĩ xem chuyện gì xảy ra, nhưng đầu nó thật kh6ong nghĩ nổi.

Hôm sau nó tỉnh lại rất sớm, nó ghé phòng anh nhưng anh đang ngủ, nó khẽ vuốt má anh.

“Cô làm gì thế?” hắn mở mắt nhìn nó lạnh tanh

“Anh tỉnh rồi? còn mệt không? có đau đầu không?”

“Cô là ai?” hắn nhìn nó không cảm xúc

“Em là vợ anh mà” mắt nó đỏ hoe khi hắn hỏi thế

“Cô điên à? Tôi ở đâu lôi ra một bà vợ thế?” hắn khinh bỉ nhìn nó “Đúng là điên”

“Nguyện, anh đừng đùa nữa được không? em sợ lắm” nó van nài hắn

“Cút ngay, phiền quá” hắn hét lên

Đúng lúc cha mẹ hắn tới

“Hai bác…”

“Mẹ lôi cái người điên này đi dùm con đi, đau đầu muốn chết” hai người cùng lên tiếng một lúc

“Cô theo tôi” mẹ Nguyện lôi nó ra một quán cà phê đối diện bệnh viện

“Bác à? Xin bác nói cho cháu nghe anh ấy bị làm sao thế ạ?”

“Nó không làm sao cả. Chỉ là không muốn gặp cô thôi”

“Cháu không tin, anh ấy yêu cháu như vậy mà” nó không kiềm được hai mắt đỏ hoe

“Tôi sẽ cho cô một số tiền, cô nói đi cô muốn bao nhiêu?” Nó không tin vào tai mình, sao mẹ Nguyện lại thế.

“Bác à? Sao lại cho cháu tiền à?”

“ Tôi muốn cô buông tha cho nó, nó không cần cô thì cô bám theo nó cũng vô ích, cô nên đi đi”

“Sao có thể không cần chứ? Anh ấy cần cháu mà” nó khóc rống lên

“Thực ra cô có biết nó là ai không?”

Nó lắc đầu

“Nó là người kế thừa duy nhất của tập đoàn Kiêu Hoa, tập đoàn lớn nhất nước ta đấy, cô nghĩ cô xứng với nó sao?” mẹ Nguyện liếc mắt nhìn nó

“Cháu biết anh ấy giàu nhưng cháu không biết chuyện này ạ, cháu xin bác đừng chia cắt chúng cháu” nó nắm lấy tay bà

“Cô thấy cô gái hôm trước không, đó mới là người nó yêu thật lòng nhưng vì một lý do mà chúng không đến được với nhau, giờ nó quay lại rồi, cô cũng nên buông tha cho nó đi”

“Lý do?”

“Tôi nói thật, thực ra Nguyện nó bị bất lực một thời gian dài nên chúng nó mới thế, như


Snack's 1967