The Soda Pop
Cô vợ bé nhỏ của tổng giám đốc băng hỏa

Cô vợ bé nhỏ của tổng giám đốc băng hỏa

Tác giả: Ái Ước

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 327124

Bình chọn: 9.00/10/712 lượt.

t!” Tất cả đều nằm trong lòng bàn tay hắn.

Rốt cuộc tới buổi tối, G thị có rất nhiều người nổi tiếng trong giới kinh doanh tham gia đại tiệc. Mà Kiều Ngự Diễm chỉ xuất hiện có nửa giờ liền đem mọi chuyện ném cho Denis cùng Duy Kiến Quốc.

Một chiếc xe hơ hào hoa dừng lại dưới lầu nhà Duy Y, bóng dáng thon dài mạnh mẽ rắn rỏi từ trên xe bước xuống, bước vào thang máy quen thuộc, thẳng hướng tầng lầu trong đầu nghĩ.

Có lẽ người trên lầu cũng không muốn gặp hắn, nhưng…….

Hắn đã cố nén hơn một tháng không gặp cô, mỗi lần nghe tiếng của cô, luôn xung động đi tới dưới lầy nhà cô, ngồi trong xe nhìn về phía cửa sổ phòng cô quen thuộc, mong đợi cô sẽ xuất hiện ở đó.

Nhưng mỗi lần luôn là thất vọng, cô vĩnh viễn sẽ không biết có một người đàn ông, mỗi ngày ban đêm sẽ xuất hiện dưới lầu nhà cô nhìn cho đến khi cô đi ngủ.

Ổn định lại tâm tình, hắn nhấn chuông hai lần, cửa mới mở ra.

Trong cửa một cô gái mặc áo sơ mi màu trắng, quần jean xám, tóc cột cao thành đuôi ngựa, trong tay còn cầm mọt que kem đã ăn được một nửa.

Giây phút nhìn thấy hắn kia liền kinh sợ, sau đó hoảng sợ làm rớt cây kem, dùng cả hai tay muốn đóng cửa.

Hắn biết cô không muốn gặp hắn, cũng biết cô sợ hắn, thậm chí là ghét hắn. Nhưng hắn không quản được những thứ này…….

Cửa không đóng lại được, một cái chân to chắn ở trong khe cửa, tay nhẹ nhàng đẩy, người đàn ông dễ dàng tiến vào trong phòng.

“Ba tôi không có nhà, mời đi ra ngoài!”

“Anh biết!” Kiều Ngự Diễm nhẹ nhàng đóng cửa, rất tự nhiên đi tới phòng khách ngồi xuống.

Duy Y lúc này bắt đầu sợ, không dám tới gần hắn, đứng cách xa mấy mét.

CHƯƠNG 26: UY HIẾP

Thân hình thon dài ngồi dựa trên ghế sô pha, như vương giả, cởi áo khoác xuống ném qua một bên, tự tại tùy ý giống như ở nhà mình.

Liếc mắt nhìn đồ ăn linh tinh trên bàn cùng với ti vi đang mở. Lại quay đầu nhìn về phía cô, chỗ cô gái đứng đúng là cách xa hắn một chút, chỉ thấy đôi mắt cô thâm tím, nhìn qua vô cùng bất an.

Hắn đương nhiên biết cô bất an, trải qua chuyện lần trước, cô cũng đã biết lòng của mình như thế nào?

Thời gian dài như vậy không xuất hiện trước mặt cô, cũng là muốn cho cô một ít thời gian tiếp nhận quan hệ tương lai của hai người.

“Y Y tới đây ngồi!” Kiều Ngự Diễm vỗ nhè nhẹ vị trí bên cạnh.

“Ba em không có ở nhà, mời anh đi về!” Duy Y thấy động tác của hắn, chẳng những không đến gần, ngược lại lui về phía sau mấy bước.

Người đàn ông này quá nguy hiểm, hôm nay ở nhà một mình, phải đuổi hắn đi ra ngoài.

Trải qua chuyện lần trước, hắn đối với Duy Y giống như một bóng ma.

“Y Y, anh uống chút rượu, đâu hơi đau, có thể rót chho anh một ly nước được hay không?” Kiều Ngự Diễm vuốt cái trán, có chút lười biếng dựa vào ghế ngồi.

“Nhà em không có nước!”

Kiều Ngự Diễm giương mắt nhìn cô, đáy lòng nở nụ cười, cô bé này nói chuyện đều không nghĩ. Nhớ lại bình thường cô cũng nói chuyện như vậy với Ngô Soái, hắn cảm thấy Ngô Soái may mắn hơn hắn nhiều.

Đột nhiên nhìn thấy trên bàn để một chai cola đã uống được một nửa, mặc dù bình thường hắn không uống cola, nhưng lại không hề báo trước lấy ra uống. Cũng không them để ý là cô đã uống.

Duy Y nhìn thấy chỉ muốn tức giận mắng hắn nhưng lại thôi.

Để cola xuống hắn lại vỗ vỗ bên cạnh “Tới đây, anh có chuyện muốn nói với em!”

Duy Y cảnh giác nhìn hắn, bất động như cũ. Giữa bọn họ không có gì để nói, mặc dù hắn nói uống rượu, thế nhưng dấu hiệu say trên mặt một chút cũng không có.

Cô chỉ muốn hắn đi sớm một chút.

“Ở đây cũng có thể nói!” Nói xong đi nhanh lên.

“…….” Người đàn ông không nói gì, chỉ đứng lên, nhanh chóng đi tới bên người cô, một tay bế cô lên, ôm ngồi ở bên cạnh trên ghế s lon. Duy Y còn chưa phục hồi tinh thần, người đã ngồi trong ngực hắn.

Lần nữa bị làm cho sợ, Duy Y dùng sức giãy giụa, nhưng tay chân đều bị đối phương khống chế.

“Y Y, nghe lời! Đừng động, để anh ôm một lát.” Biết cô bài xích mình, nhưng trái tim cùng thân thể lại không chịu sự khống chế của bộ não. Vì cô, hắn đã bắt đầu ra hạ sách với Duy Kiến Quốc, đã thả tai mắt bên người cô…….

Bạch Trạch Vũ bị vây ở Anh quốc không về được, Cát Phàm bị hắn cài Phổ Thụy ở bên cạnh…….

Tất cả đều không thể để cho cô biết, có lẽ thủ đoạn như vậy rất hèn hạ, làm cho người khác phát bực, ngay cả bản thân mình cũng cảm thấy quá mức. Nhưng ham muốn của bản thân đã vượt quá phạm vi khống chế…….

“Anh không thể như vậy, buông em ra!” Trước kia cô còn muốn kêu một tiếng anh Kiều, hiện tại ngay cả gọi cô cũng không muốn.

“Y Y, nghe hết lời anh nói, anh tin tưởng em sẽ không hối hận sau khi nghe anh nói.” Kiều Ngự Diễm nói nhẹ nhàng bên tai cô, thanh âm rất nhẹ, mang theo chút mùi rượu. Trong thanh âm mang theo chút dụ dỗ, còn có cường thế uy hiếp.

Rốt cuộc Duy Y thấy giãy giụa thế nào cũng không thoát được sự khống chế của hắn, muốn khóc lên, lại quật cường quay đầu như cũ, né tránh hơi thở mang theo mùi rượu của hắn.

“Y Y có thể thấy em rất yêu ba mẹ, rất thích nhà của em!” Kiều Ngự Diễm ôm cô chặt thêm một chút.

“Muốn nói gì thì buông em ra rồi nói!”

Người đản ông không tính sẽ buông cô ra,