Cô vợ bỏ trốn của sát thủ tổng tài

Cô vợ bỏ trốn của sát thủ tổng tài

Tác giả: Thiên Cầm

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 325965

Bình chọn: 9.00/10/596 lượt.

m và Lâm Lâm cùng sửa chữa, em và mẹ cùng nhau dọn đến nhà anh ở nha, nhiều người càng náo nhiệt”

“Tốt thôi, anh vô cùng hoan nghênh” Đỗ Vân Phi vô cùng tán thành, hắn cũng không ngại nhiều người.

Máy hát của dì Vương lại mở: “Các con nghĩ cách giải quyết như thế, lão Đỗ trở về không lột da Vân Phi thì không thể, “giày vò” nhà bọn họ thành như vậy”

“Sẽ không, nhà xây ra không phải để ở sao” Đỗ Vân Phi không quan trọng lắm.

“Được rồi, có thể ăn” Vương Văn Khiết thu xếp, thấy Lâm Tử Hàn có chút thất thần ngồi trên ghế, thả chiếc đĩa trong tay đĩa tới trước mặt cô, giả vờ giận nói: “Chị cảnh cáo em, mặc kệ có chuyện gì trong lòng thì cũng phải thu lại cho chị, đừng phá hỏng khẩu vị của chị vào giờ khắc này”

Lâm Tử Hàn vội đưa tay đỡ lấy đĩa trước mắt, không được tự nhiên cười cười, ngẫm lại vào lúc này mọi người xác thực đang hưng phấn, không dám thất thần nữa.

Ánh mắt Đỗ Vân Phi lướt qua Tô Lâm Lâm bên cạnh, đau lòng nghiêng đầu nhìn Lâm Tử Hàn, hắn biết trong lòng cô có bao nhiêu đau khổ, nhưng lại không có cách nào đến giúp cô.

Sự cự tuyệt liên tiếp của cô, sự cố ý làm bất hòa của cô, khiến hắn thương tâm, lại càng bất đắc dĩ.

“Tử Hàn, uống chút rượu thôi” Đỗ Vân Phi đưa ly rượu vang cầm trong tay đẩy tới trước mặt cô, lại cười nói, khi lướt qua trước mặt Tô Lâm Lâm thì bị cô ấy đỡ lấy.

Tô Lâm Lâm cười tủm tỉm đưa ly rượu đẩy quay về trước mặt hắn, nói: “Tử Hàn không uống rượu, anh cũng không phải không biết” Cô không thích thấy hắn Lâm Tử Hàn nói gì thì nghe nấy, biểu hiện tình yêu tăng thêm, thực sự rất không thích.

Đỗ Vân Phi bị cô ấy ngăn như thế, có chút xấu hổ cười cười. Lâm Tử Hàn tự nhiên cảm giác được ra tâm kế nho nhỏ của Tô Lâm Lâm, vội mở miệng phụ hợp nói: “Đúng vậy nha, em sẽ không uống rượu”

Bữa cơm này đến khuya mới kết thúc, rất lâu không ở cùng một chỗ nên mọi người trò chuyện với nhau thật vui.

Lâm Tử Hàn được xưng không uống rượu là người duy nhất ngã xuống, trán nặng nề gục xuống bàn cơm lại có thể cũng không cảm thấy đau.

“Tử Hàn…” Tô Lâm Lâm thúc cánh tay cô gọi.

“Sẽ không vô ích như thế chứ?” Vương Văn Khiết cười một tiếng, thúc cô ở bên kia, nỗ lực đánh thức cô. Lâm Tử Hàn phiền hà vung vẩy tay nhỏ bé lẩm bẩm nói: “Mọi người không nên ầm ĩ… Tôi muốn đi ngủ…”

“Bọn mình đỡ cậu lên tầng nhé” Tô Lâm Lâm đứng dậy, ý bảo Vương Văn Khiết cùng mình đỡ cô dậy. Khi hai người đang muốn hợp lực đỡ cô, Đỗ Vân Phi đứng dậy: “Để anh”

Tô Lâm Lâm sửng sốt, vội la lên: “Không cần, bọn em có thể đi” Đỗ Vân Phi cũng không nói hai lời vòng qua cô, ôm ngang lấy Lâm Tử Hàn, thận trọng đi lên lầu.

Tô Lâm Lâm nhìn chằm chằm thân ảnh hai người biến mất tại cầu thang, nhất thời cô đơn, Vương Văn Khiết bên cạnh thấy thế. Kéo kéo ống tay áo cô ha ha cười nói: “Để anh ấy đi đi, chúng ta tiếp tục ăn”

Tô Lâm Lâm ừ một tiếng, ngây ngẩn ngồi trở lại ghế.

Chương 235

Chương 235: Hé lộ Ngôi sao thiên thần

Đỗ Vân Phi đặt Lâm Tử Hàn xuống giường lớn, ôn nhu đắp chăn cho cô, quỳ một gối xuống ghé vào bên giường si ngốc nhìn cô trong lúc ngủ mơ.

Khuôn mặt trắng nõn của cô bởi vì tác dụng của rượu hơi có chút ửng hồng, môi đỏ mọng hé mở, trông rất đẹp mắt, chỉ có chân mày nhíu chặt kia khiến người ta nhìn mà đau lòng.

“Tử Hàn, vì sao em ngay cả ngủ đều khóc?” Đỗ Vân Phi khẽ lẩm bẩm, cầm lấy tay nhỏ bé của cô đặt ở bên miệng hôn một cái, lưu luyến canh giữ bên giường cô.

Người trên giường chỉ an tĩnh ngủ, hoàn toàn không cảm giác được trái tim của hắn bị thương, bởi vì cô đang ngủ, trông rất không tốt.

Đỗ Vân Phi than nhẹ một tiếng, bỏ tay nhỏ bé của cô vào trong chăn, đứng dậy nhìn cô một cái cuối cùng, xoay người đi ra ngoài.

~

Khi Lâm Tử Hàn tỉnh lại, đã là sáng sớm ngày hôm sau, sau khi nói chuyện điện thoại với Tạ Vân Triết, cô duỗi người rửa mặt hoàn tất sau đó đi xuống dưới lầu.

Đỗ Vân Phi đã ngồi ở bên cạnh bàn ăn chờ cô đến ăn điểm tâm, nhìn thấy cô xuống tới, mỉm cười gọi: “Tử Hàn, chào buổi sáng, nhanh lại đây ăn điểm tâm thôi”

“Chào” Lâm Tử Hàn đi đến bàn ăn, quan sát gian nhà một chút nghi hoặc nói: “Lâm Lâm đâu?”

“Cô ấy có việc ra ngoài” Đỗ Vân Phi thay cô múc một bát cháo dinh dưỡng để trước mặt cô, săn sóc đến ngay cả chiếc đũa đều để tới tay cô.

“À”

“Ngày hôm nay chúng ta cùng đi ra ngoài một chút nhé, em đã thật lâu không đi dạo qua phố” Đỗ Vân Phi nói xong, có chút bức thiết nhìn cô, hy vọng cô có thể đồng ý.

Lâm Tử Hàn lại lắc đầu, cười nói: “Hôm khác thôi, ngày hôm nay em muốn sang bên nhà Văn Khiết thu dọn đồ đạc, tránh cho dì nói em bại gia”

Đỗ Vân Phi có chút thất vọng gật đầu, trên mặt xuất hiện một tia bất đắc dĩ, hắn biết Lâm Tử Hàn là đang cố ý trốn tránh hắn, nhưng mà lý do của cô lại khiến hắn không thể nào phản bác.

Lâm Tử Hàn suy nghĩ một chút, len lén liếc mắt nhìn hắn, chần chờ mở miệng nói: “Vân Phi, em nghĩ em nên tự tìm một chỗ ở, cuối cùng ở đây cũng không tốt, đúng không, ha ha”

Đỗ Vân Phi ngẩng đầu, ngạc nhiên nhìn chằm chằm cô, một lúc lâu mới nói ra lời: “Sống ở đây cũng tốt, vì sao phải đi. Đừng nói cái gì phiền hay không phiền, bởi vì em biế


Teya Salat