Cô vợ nữ quái của thiếu bang chủ trẻ con

Cô vợ nữ quái của thiếu bang chủ trẻ con

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 323420

Bình chọn: 7.00/10/342 lượt.

a thì tôi dạt mỏ em đấy!

Hắn hí hửng ngồi xuống, thiệt tình hot boy gì mà lóc chóc thấy ớn. Vậy mà mấy con nhỏ trong lớp còn nhìn hắn bằng con mắt hình trái tim nữa mới ghê chứ. Trong đó có Yuko của chúng ta. Cô giáo giảng xong thì bảo:

– Các em có gì không biết cứ hỏi cô nhé!

– Dạ thưa cô! – hắn giơ tay lên ý kiến.

– Chuyện gì thế Shin?

– Dạ em muốn hỏi cô khi nào thì em sẽ đậu đại học? – hắn hỏi bằng giọng vô (số) tội.

Cô giáo nghe xong muốn choáng váng mặt mày, cũng may là bám vào thành bàn không thì chắc cô lăn ra xỉu nữa rồi.

– Em đang nói nhảm gì đó? Cái tôi nói là vấn đề về môn học kìa! Mấy chuyện của em làm sao tôi biết được.

– Thế cô bảo có gì không biết cứ hỏi nên em tưởng… – hắn nhe răng ra cười rồi ngồi xuống.

Cô giáo nghiêm giọng:

– Không ai được hỏi mấy câu ngớ ngẩn nữa nghe chưa? Nếu không thuộc lĩnh vực Sinh học thì tôi không trả lời đâu.

– Cô ơi em có thắc mắc! – hắn lại giơ tay.

– Lại là em nữa hả Shin? Em muốn hỏi gì đây? – cô giáo hơi gằn giọng.

Hắn cười ranh ma:

– Cô yên tâm đi! Câu hỏi thuộc lĩnh vực Sinh học nhưng mà cô có trả lời được không đó?

– Tất nhiên! Cái gì thuộc lĩnh vực này mà tôi không biết! Em cứ việc hỏi đi! – cô giáo tự tin.

– Thế nếu cô trả lời không được thì cô gọi em bằng anh và các bạn nữ trong lớp bằng chị nhé! Chịu thì chơi! – hắn nhìn cô cười gian.

Cô giáo đáp chắc như đinh đóng cột:

– Được em hỏi đi!

– Thế ngoài dơi ra thì động vật nào có vú biết bay?

Câu hỏi vừa đặt ra thì cả lớp đã bụm miệng cười, đứa nào đứa nấy đỏ cả mặt. Cô giáo lắp bắp:

– À…ờ… để coi…

– Cô lo kêu tụi em bằng anh chị đi! Hehe…

– Thế đáp án là gì? Làm gì có loài động vật nào như thế?

– Có chứ! Đáp án là Tiếp Viên Hàng Không đấy! Cô thua rồi nhé – hắn cười nhăn răng.

“Rầm”

Cô ngất xỉu, hai chân chổng lên trời. Đám học sinh thì vừa la hét vừa cười ha hả. Shin sư huynh lợi hại quá đi mất. Zibi cũng ôm bụng cười lăn lộn. Buổi học trôi qua một cách rất nhẹ nhàng. Ba thầy cô nhập viện điều trị, một dãy phòng học bị sập banh chành, v..v…

CHAP 3: GẶP LẠI NGƯỜI QUEN!

*2 ngày sau tại Đài Loan:

Mẹ nó vừa trở về từ siêu thị sau khi đã mua đầy đủ thức ăn cho gia đình. Đang đi trên đường thì có một chiếc xe hơi màu đen dừng bên cạnh, trên xe có hai người mặc vest đen bước xuống.

– Bà là Hoàng phu nhân đúng chứ? – anh cận vệ lễ phép.

Mẹ nó có vẻ hơi sợ, bà gật đầu. Anh cận vệ tiếp:

– Mời bà đi theo chúng tôi! Có người cần gặp bà.

Chưa hiểu sao trăng gì thì bà đã bị nhét vào xe và chiếc xe cũng lăn bánh. Lòng bà đang rất hồi hộp, không nhớ rõ là đã đắc tội gì với xã hội đen nữa. Không biết họ đang đưa mình đi đâu và mình sắp gặp ai. Bà chỉ biết cầu mong đừng có gì xảy ra thôi.

*Tại nhà hàng Hắc Long:

Bên trong không có một vị khách nào nhưng phía góc phòng có một người phụ nữ đang ngồi quay ra hướng cửa kính. Đây là tầng 20 nên ngắm thành phố từ trên này hơi bị thú vị à nha. Xung quanh cô ta còn có vài người cận vệ canh gác và mặt ai cũng rất hình sự. Mẹ nó bị dẫn tới, do cô ta ngồi quay lưng về phía bà nên không nhìn rõ được mặt. Chỉ biết rằng bà đang cố kiềm chế nhịp thở của mình vì đang rất sợ. Tên cận vệ bước đến gần báo cáo:

– Thưa Bang Chủ! Cô ta đã tới rồi!

Người đó quay lại, mẹ nó phải đưa tay che miệng vì kinh ngạc.

……

– Cherry! Lâu rồi không gặp chị. – cô ta rót trà vào tách cho mẹ nó.

Khi đã nhận ra người quen thì mẹ nó đã đỡ lo lắng hơn. Bà mỉm cười:

– Khánh Hà! Cô làm tôi sợ quá đấy! Tôi còn tưởng đã đắc tội với bậc anh chị nào trong giới xã hội đen chứ.

Mẹ hắn lịch sự hỏi thăm:

– Công ty của gia đình chị vẫn ổn chứ?

Nghe đến đây thì mặt mẹ nó buồn hẳn đi, bà im lặng không trả lời. Thấy thế nên mẹ hắn tiếp:

– Đang gặp trục trặc trong nội bộ đúng không? Và nếu suy xét kĩ lưỡng thì chuyện phá sản sẽ xảy ra không sớm thì muộn?

Mẹ nó ngạc nhiên, thì ra là cô ta đã điều tra trước rồi. Chuyện đã đến nước này thì không còn gì phải giấu nữa.

– Phải, tôi cũng chỉ vừa hay tin này thôi! Bỗng dưng các cổ đông bàn nhau rút vốn khiến chồng tôi trở tay không kịp. Công sức anh ấy gầy dựng bao nhiêu năm nay có thể sẽ đổ vỡ bất cứ lúc nào. – mắt bà đỏ hoe đi.

Mẹ hắn đưa cho mẹ nó một mảnh khăn giấy rồi tiếp:

– Tôi sẽ giúp chị!

Câu nói đó làm mẹ nó ngẩng đầu dậy, bà quá bất ngờ đi chứ. Mẹ hắn vẫn cười rất hồn nhiên. Mẹ nó giơ tay lên xua xua, bộ dáng rất khẩn trương:

– Đây không phải là chuyện đùa đâu! Tôi không thể tùy tiện nhận lời được. – mẹ nó từ chối khéo.

– Tôi có bảo là sẽ giúp không à? Thế chị muốn chồng chị mất tất cả hay sao?

Nói đến đây thì mẹ nó lặng đi. Dù trong quá khứ hai người từng là tình địch nhưng không ngờ có ngày Khánh Hà lại sẵn sàng giúp đỡ bà. Chẳng lẽ lại tùy tiện đồng ý lòng tốt của người ta trong khi mình không có khả năng chi trả. Mẹ nó nói:

– Điều đó tất nhiên là tôi không muốn nhưng…

– Nếu thế thì bây giờ chị chỉ còn một con đường thôi! Đó là nhận sự đầu tư của tập đoàn Hắc Long nhà tôi.

Mẹ nó không biết phải nói gì cả, đây là cơ cuối cùng để cứu tập đoàn Hoàng Gia. Thôi t


pacman, rainbows, and roller s