
vẻ mặt của Mie lúc đó trông rất tội nghiệp à ?! – Con Cheer quát .
Nghe lời nói của cái Cheer , Ben cũng chợt cân nhắc lại khi nhìn thấy vẻ mặt sững sờ của Mie .
– Ờ nhờ ! Kể ra thì cũng tội nghiệp thật ! Thôi được rồi ! Tao sẽ chú ý đến nó hơn ! He he !
……………………
Vậy là ngay buổi trưa ngày hôm ấy , lời nói của thằng Ben đã được thực hiện .
Đứng đợi Mie ở trước cửa lớp 12A6 cho tới khi lớp nó được tan . Vừa ra đến bên ngoài , Mie đã vô cùng bất ngờ khi nhìn thấy Ben đang đứng dựa tường đợi nó ở đó , dáng cực ngầu . Còn đang chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra thì đã nghe tiếng lũ bạn gái xung quanh xì xào .
– Uồi ! Ben kìa ! Cậu ta đứng đợi ai ở đây thế nhỉ ! Con nào mà sướng thế ! Đẹp trai thật !
Chỉ cần nghe như vậy thôi , Mie đã cảm thấy tự hào lắm rồi , nhất là khi Ben lại chủ động bước tới chỗ mình và đưa ra lời đề nghị cùng đi uống nước nữa chứ ! Thật quá là vui !
………………………………
Lóc cóc đi lại gần bên Ben trên con đường mùa thu rải rác đầy những là lá vàng trải khắp xung quanh , Mie khẽ mỉm cười tủm tỉm nhưng rồi nhận ra bàn tay Ben vẫn đang buông thõng một cách hững hờ mà không hề có ý nắm lấy tay mình cho giống một đôi đang yêu nhau . Mie khẽ thở dài , rồi nó lại quyết định chủ động … nắm lấy tay hắn . Thế là bất thình lình , Mie mở rộng bàn tay mình rồi nhanh như cắt nắm chặt lấy bàn tay thằng Ben , mỉm cười thích thú … nhưng rất tiếc , cả bàn tay Ben vẫn đóng chặt hình nắm đấm nhất quyết không chịu để cho những ngón tay bé nhỏ của Mie được đan vào . Khẽ chau mày , Mie lại quyết định cạy từng ngón tay của Ben ra và cố gắng len chúng vào thật sâu bên trong lòng bàn tay của thằng Ben . Mọi việc diễn ra tuy có chút khó khắn vì Ben đang rất “ lạnh “ , nhưng cuối cùng , nhờ lòng quyết tâm vô cùng “ cứng “ của cái Mie , nó cũng đã bẻ được năm ngón tay của Ben ra và luồn được bàn tay mình vào trong đó … để Ben khẽ mỉm cười vì sự cứng đầu của con bé , và cũng chủ động cùng nắm chặt hơn !
Đi trên con đường mùa thu man mác gió , bàn tay hai đứa nắm chặt vào nhau và cùng dâng lên những nỗi niềm khó tả . Lúc này đây , Mie thấy vô cùng hạnh phúc , còn trong Ben , hắn cũng có một chút gì đó gọi là rung động . Rung động vì cái cá tính vô cùng mạnh mẽ và rất gây bất ngờ của cái Mie . Thật là một đứa con gái đặc biệt ! Không hề tầm thường như hắn vẫn tưởng !
Nghĩ vậy , Ben lại khẽ mỉm cười .
……………
Ngồi đối diện nhau trong quán nước , cái Mie cứ chống cằm rồi ngồi nhìn Ben và cười khì khì khiến cho Ben phải ngại ngùng đến mức lấy hai bàn tay che vội mặt mình lại , Mie lại càng cười phá lên hơn nữa .
– Ha ha ha ! Chồng làm cái gì vậy !
Tiếng Ben líu nhíu phát ra từ bên trong những ngón tay đang che gần hết cả khuôn mặt .
– He he ! Đố vợ cậy được tay chồng ra đấy !
– Cậy được thì làm sao ?!
– Cậy được thì sẽ có thưởng !
– À ừ ! Chơi luôn !
Nói rồi , Mie liền dí sát mặt mình vào mặt thằng Ben , rồi nheo mày toan tính …
– Hưm… tui chuẩn bị hành động đây à nha !
Thế mà … ngay khi cái Mie vừa dứt lời , Ben đã đột ngột buông hai cánh tay ra và vội vàng hôn chụt một cái vào môi Mie khiến cho nó vô cùng bất ngờ .
Cả mặt cứ ******** ra , rồi ngơ ngác , đụt đụt … hai má đỏ lựng và ửng hồng như bị sốt vậy !
Nhìn thấy Mie như vậy , Ben lại càng buồn cười , hắn khẽ phì cười rồi đưa hai tay ra ôm lấy má con bé , hôn chụt thêm một cái nữa cho nó tỉnh lại .
Sau hai nụ hôn đầy bất ngờ được gửi tới từ Ben , Mie bất giác hét á lên một cái nhỏ như tiếng mèo kêu rồi đưa hai tay lên ôm chùm lấy mặt , vài ngón bung ra để dành chỗ cho nó ti hí nhìn thằng Ben rồi mỉm cười thích thú .
– Ben làm cái trò gì đấy !
– Làm cho Mie vui đấy ! He he !
Ngồi trong quán , có hai kẻ ngốc đang đần mặt ngồi nhìn nhau rồi cười tủm tỉm , gió khẽ lung lay như lòng ai đó chợt rung lên những xúc cảm bồi hồi …
…………………
Trong lúc đó , Cheer cũng đã yên vị ở nhà Chan .
Ngày hôm nay cả gia đình hắn đều không có nhà , chỉ còn lại mình Chan và Cheer trong bốn bức tường rộng lớn ấy , nó bỗng cảm thấy tim mình đập mạnh hơn .
Cất cái túi xách ở một góc ghế , con Cheer khẽ xắn tay áo lên rồi quay ra hỏi Chan .
– Nguyên liệu đâu ?!
– Nguyên liệu … cái gì cơ ?! – Mặt Chan nghệt ra trả lời .
– Trời đất ! Anh mời tôi đến nhà làm thức ăn mà lại chưa thèm chuẩn bị nguyên liệu hả ! Mau đi mua mau ! – Mặt nó đỏ lựng lên khi nhìn thấy thằng Chan vẫn còn nằm nhởn nhơ trên bộ ghế salon mà không thèm nghe lời nó nói .
– Gì chứ ! Tôi nghĩ ăn mì là được rồi ! – Chan cãi lại .
– Mời tôi sang nhà mà nghĩ ăn mì cho qua là được hả ! Mau đi chợ đi ! – Nói rồi , Cheery tiến tới dựng ngược thằng Chan dậy , hối thúc hắn phải đi chợ ngay lập tức .
– Được rồi được rồi ! Tôi dậy ngay đây ! Làm gì mà nóng thế ! Bây giờ thì muốn mua gì chứ ?! – Chan hất hàm quay ra hỏi nó .
– Hành tây ! – Cheery đánh vần hai từ này thật rõ ràng cho hắn khỏi hỏi lại lần nữa .
– Hành tây à … – Chan lung túng .
– Ừ hành tây !
– Hành tây thật à ! – Chan vẫn ngập ngừng .
– Phải rồi ! Đừng có cò quay nữa ! Đi mau đi !