
Nói rồi , nó vội đẩy thẳng thằng Chan ra khỏi nhà rồi ngồi xuống thở hắt ra từng hơi bực bội . Ngồi đó đợi hắn …
10 phút ,
15 phút ,
Rồi 20 phút …
Bỗng nhiên , thấy cái bản mặt ngốc nghếch ấy quay trở lại , cùng một giọng nói gượng gạo …
– À … tôi quên chưa hỏi … củ hành tây trông nó như thế nào ?!
– Hả … – Mặt con Cheer ******** trả lời – Chẳng nhẽ anh chưa bao giờ đi chợ hay sao ! Trời ơi !!!
– Thôi nào ! Làm gì mà nóng thế ! Không cần mua thì chúng ta vẫn có thể nấu ăn bằng các nguyên liệu có sẵn trong tủ lạnh mà ! – Để xoa dịu bớt cơn giận của cái Cheery , thằng Chan lại vẫy tay ra hiệu cho nó chạy theo vào phòng bếp .
Lóc cóc đi vào bên trong cùng hắn , nhìn thấy hắn từ từ mở cánh tủ lạnh ra , con bé mồm há hốc nhìn vào từng ngăn rồi hét lên thảng thốt …
– Ồ ! Sạch sẽ quá nhờ !
– Chuyện ! – Thằng Chan vuốt đầu tự đắc !
– Chỉ có trứng gà và khoai tây ! Anh định làm món gì với hai thứ này ?! – Con Cheer lừ mắt quay ra hỏi tên ngốc đang tự mãn với tất cả những gì mình có .
– Trứng rán và khoai tây rán ! Hihi ! – Chan cười hí hửng .
– Làm được không ?! – Cheer vênh mặt hỏi thách thức .
– Sao lại không ! 16 năm kể từ khi sinh ra tôi chỉ tập làm hai món này thôi đấy !
– Trời ơi … Chẳng nhẽ không có một cọng rau nào à ! – Cố gắng thò đầu vào tìm kiếm bên trong chiếc tủ lạnh , nó thậm chí không thể tìm thấy thêm một thứ nào khác ngoài trứng và khoai .
– Ăn rau để làm gì ! – Thằng Chan hỏi thờ ơ .
– Để … – Đang định nói để tốt cho da , nhưng nhìn lại , da thằng Chan quá trắng và mịn . Làm sao hắn có thể được như thế khi mà không thèm ăn rau cơ chứ ! Cheer đành ngậm ngùi … – Để … chẳng để làm gì cả ! Thôi được rồi ! Lấy thức ăn ra và chuẩn bị chế biến đi !
– Okay thưa madam !
…………………..
Lóc cóc bê rổ trứng và túi khoai vào phòng bếp , thằng Chan bắt đầu ra tay làm việc .
Đầu tiên , hắn đập trứng rất nhanh nhẹn rồi đánh trứng một cách khéo léo khiến cho con Cheer há hốc mồm :” Ồ ! Thì ra hắn cũng biết nấu ăn đấy chứ ?! “.
Nhưng , sự trầm trồ chấm dứt cho đến khi thấy hắn bỏ một tá knor vào bát hỗn hợp trứng khiến cho con Cheer phải hét toáng lên .
– Này ! Làm cái gì thế hả ! Anh định giết người bằng knor à ! Gạt bớt ra đi ! – Vừa nói , con Cheer vừa lấy cái thìa gạt lấy gạt để đống gia vị mà Chan vừa đổ vào .
Thấy thế , thằng Chan liền kéo giật lại cái bát rồi đổ ùng ục đống gia vị bù lại vào trong bát hỗn hợp của hắn .
– Yaaaa ! Cái đồ ngốc kia ! Anh làm trò gì thế hả !
– Là cô đang làm cái gì ý ! Sao lại bỏ knor của tôi ra !
– Anh định ăn trứng hay húp knor đấy ! Đồ dở hơi !
– Mặc kệ tôi ! Xúc bù vào cho tôi đi !
– Còn lâu ý ! Anh mời tôi ăn cơ mà !
– Tôi mời cô ăn bao giờ ! Tôi chỉ mời cô nấu cùng thôi !
– Đồ… đồ khốn … – Con Cheer mím môi , nó cáu đến nỗi cơn tức làm nóng mặt lên đến tận cuống tai . Bực mình , con Cheer đành bỏ bát đĩa mà chạy thẳng ra phòng khách ngồi xem phim , chờ cho Chan muốn làm gì thì làm !
…………..
30 phút sau , trứng và khoai tây rán đều đã được làm xong xuôi , kể ra thì ngửi mùi cũng thơm , Cheer lại hít hà chạy lại .
Mắt nó sáng lên khi nhìn thấy đĩa khoai tây rán .
– Uồi ! Rán cũng khéo phết nhờ ! Không ngờ đấy !
– Thử miếng đi ! – Nói rồi , Chan lấy cái đũa gắp lên một miếng bỏ vào miệng Cheer .
Nhưng … ngay lập tức , khi khoai vừa mới nhai đến miệng , Cheer đã phải vội vàng nhổ ra …
– Eo ơi ! Sao lại mặn thế này ! Anh cho cả gói knor vào đây đấy à ?!
– Không ! Chỉ hai phần ba gói thôi ! Hi hi hi ! – Chan cười nhăn nhở !
– Điên rồi … – Con Cheer thở dài ngao ngán – Thôi được rồi , đành ăn bù với cơm vậy !
– Ừ ! Đi nấu đi ! – Chan vẫn cười thản nhiên .
Bỗng , con Cheer im lặng một hồi , rồi bất ngờ nó hét lên :
– Cái gì ! Anh chưa nấu cơm á ! Thôi chết rồi ! Chiều nay phải đi học thêm đúng không ?!
–
– Ờ đúng rồi ! Vậy mau nấu đi !
– Đồ điên ! Còn 30 phút nữa anh nghĩ là kịp nấu hả !
– Vậy bây giờ phải làm sao ? – Thằng Chan ngồi đần ra nhăn nhó , miệng nói nhưng tay vẫn gắp khoai ăn tì tì .
– Còn làm sao nữa … thôi ăn tạm khoai với trứng cho qua bữa vậy ! – Nói rồi , nó liền nhìn xuống đĩa khoai đặt trong tay thằng Chan , rồi lại hét toáng lên tức tối – Cái gì thế này ! Mới nhoắng một cái mà anh đã xơi gần hết rồi là sao ???
– Hì hì …
…………..
Chiều hôm ấy , sau khi ăn xong , hai đứa lại quyết định đến trường cùng nhau , nhưng đang đi được nửa đường , Cheer liền dừng lại , mặt nó đăm chiêu suy nghĩ một cái gì đó .
– Cô làm sao thế ?! – Thằng Chan lùi bước lại hỏi .
Cheer lạnh lùng .
– Đổi đường đi !
– Ai đổi !
– Anh !
– Sao tôi lại phải đổi !
– Sao anh ngốc thế ! Không nhận thấy là gần đây chúng ta có quá nhiều tai tiếng khi đi cùng nhau rồi à ! Nếu còn đến trường cùng một lúc nữa thì chắc chắn sẽ bị bọn học sinh ở trường đặt ra nhiều nghi vấn lung tung đấy !
– Kệ tụi nó ! Thì chúng ta đang hẹn hò mà ! Ha ha ! – Nói rồi , Chan lại thản nhiên khoác tay lên vai Cheer rồi tung tăng đi tiếp .
Cheer liền cúi đầu