
, con Cheer vừa ôm mặt cười sung sướng .
– Cho bao giờ ?
– Vừa xong ! – Nó nhăn mặt cười , Chan ngu không thể tả được !
Đần người ra thêm một lúc nữa , thằng Chan mới tá hỏa , nhìn vào số điện thoại vừa gọi xong , thằng Chan như phát điên vì bị chơi khăm , hắn gào ầm lên trong những dòng chat .
– Aaaaaaaaaa !!! Sao lại như thế ?!! Sao cô lại có được số của tôi !!! Từ bao giờ thế ?!! Cô là con ma à >”< !!! – Một loạt câu hỏi dồn dập được đặt ra một cách hoảng loạn .
- Ko cần biết ! Có rồi nhé ! Lưu đi !
- Che Lùn ! Ok ?
- Anh em mình lại không quý nhau rồi … - Cheer giả vờ đùa .
- Quý nhau lắm mới gọi là Che Lùn đấy ! Rightttt ???
- Thế tôi lưu anh là “ Chan Chó “ nhé ?
- Sặc ! Đồ súc vật này ! Muốn chết à ?
- Bảo ai là súc vật ? Được rồi ! Đã thế lưu là “ Chó ghẻ đầu ! “
- AAAAAAAAAAAAAAAAA !!! Chó ghẻ đầu !! Đồ khốn !!!
- Ờ ! Cứ ngồi đấy mà **** đi ! Tí nữa tôi đi với thằng khác !
- Thằng nào !!!
- Thằng Yannnnn ! Ờ !!!
- Không được ! Ở im đấy ! Tí sang đón ! Đồ chó !
- Thêm một câu chó nữa … tí nữa ăn vả đấy !
- Xời ! Cho luôn ! Nhé ! Nàng nào dám …
- Rồi chàng xem !!!
Vừa chat , nó vừa cười rũ rượi , rồi nhìn vào đồng hồ … Thôi chết ! Gần tới giờ xuất phát đến nơi rồi ! Cheer vội vàng out nick và ngồi vào bàn make up , chuẩn bị cho công cuộc biến hình của mình …
………………….
Sáu giờ ba mươi phút , bàn trang điểm của nó rung lên rầm rầm vì chuông báo tin nhắn ...
“ Đến rồi nhé ! “
Đặt cây mascara xuống , con Cheer hậm hực nhắn lại .
“ Nhanh thế ! Đợi tí ! “
“ Thôi … Tí của nàng dài lắm … Ta không đợi được đâu ! Xuống luôn đi ! Anh em đang đợi “
“ Ba mươi phút ! “ – Con Cheer cò quay .
“ Tin ông lên phá cửa bây giờ không ? “
“ Muốn giữ răng miệng chắc khỏe thì hãy ăn nói cho cẩn thận !” – Vừa nhắn , nó vừa cười khùng khục vì trêu được thằng Chan.
“ À cứng ! Được rồi ! Vậy để tôi vào nhà chào mẹ ^^!”
“ Thôi được rồi ! 5 phút ! Xuống ngay đây ! “
……..
“ Đồ chết dẫm … “ Cheery lầm bầm …
…………………….
Vừa xuống đến nơi , nó đã thấy cả đám con trai – không – chỉ - riêng – mình – thằng – Chan đang đứng chờ mình ở trước cửa nhà , cái Cheer há hốc mồm , rồi lôi tuột thằng Chan ra một góc , càu nhàu .
- Cái gì đây ?
- Anh em trong band ! – Chan trả lời tỉnh bơ .
- Thế này mà gọi là đi riêng à ? – Nó khẽ chau mày .
Nghe Cheer hỏi , thằng Chan bỗng ngớ người ra một lúc , rồi bụm miệng cười thích thú .
- À … tức là thích đi riêng với tôi thôi chứ gì ?
Bị Chan bắn trúng tim đen làm nó nát toác ra như một trái dưa bở , Cheery xấu hổ , nó gào ầm lên .
- Quên đi !!!
……………………………………..
Lững thững đi đằng sau cái Cheer , nhìn theo dáng vẻ hậm hực của con bé , thằng Chan cứ nhìn mãi , thấy hôm nay nó mặc váy ngắn , đầu đội một cái bờm tai thỏ , nhìn cũng đáng yêu phết ! He he !
……………….
Ra đường lớn , cả hội cùng bắt taxi , chia làm hai tốp rồi phân chia cùng đi . Cheer vốn định chờ cho mọi người lên hết , rồi rình xem thằng Chan định lên xe nào , nó sẽ … chọn chiếc xe còn lại ! Thế mà … còn chưa kịp chọn lựa gì … đã bị Chan tóm lấy tay , kéo tuột vào ngồi bên cạnh hắn , mặc cho con bé ú ớ chưa hết câu …
- Làm cái trò gì đấy !
- Sao ! Không thích à ?
- Ờ ! Ngồi cạnh quái vật ! Thích làm sao được !
- Không thích thật ?
- Lại còn phải hỏi !
- Thế xuống xe ! – Thằng Chan nói thản nhiên .
Con Cheer dừng hình trong giây lát , định nhào xuống nhưng lại bị thằng Chan tóm tay giữ lại .
- Điên à ! Giờ mà xuống vậy chút nữa ai bảo vệ tôi ?
- ******** này … - Nói câu nào là muốn tức hộc máu câu đấy ! Rốt cuộc lưỡi thằng ôn này phải được ngâm bao nhiêu thuốc độc đây ???
………………………………..
Mang tiếng là ngồi bên cạnh người – mình – thích , nhưng không khí vô cùng nặng nề , suốt cả buổi , Cheer không thèm nói chuyện với Chan câu nào , mà thằng Chan thì cũng chả thèm bắt chuyện , hắn cứ ngồi mỉm cười một mình khúc kha khúc khích khiến cái Cheer chỉ thấy khó chịu .
Phải mãi một lúc sau , hắn mới đột nhiên mở lời .
- Được đấy !
- Đồ điên … - Cheery khẽ lườm , nó lầm bầm không thành tiếng . Nhưng ánh mắt lộ rõ vẻ thông cảm đối với một bệnh nhân mang triệu chứng tâm thần .
- Dám qua mặt tôi ! Rất tốt đấy !
Nghe xong câu này , Cheery dừng hình luôn , nó đờ đẫn quay sang bên cạnh , nở một nụ cười đau khổ , khóe mắt nhếch lên còn đôi môi chỉ muốn trùng xuống , trông vô cùng thảm hại …
- Cái … gì … gì chứ !!!
Đúng lúc đó , giọng thằng Yon lại vang lên tiếp thêm
Lúc trở về , lại một lần nữa , bọn nó lại phải đi qua khu nghĩa trang ấy , khung cảnh rùng rợn cùng tiếng gió thổi ào ạt , thỉnh thoảng , từng đợt cát của những khu nhà đang thi công dở gần đó lại tung lên trắng xóa mù mịt , kèm theo đó là tiếng nhạc “ Oan hồn “ tru tréo của những ông anh dở hơi trong nhóm nhất định không chịu tắt đi … khiến đám con gái cứ co người lại … vô cùng hoảng sợ !
Từ lúc “ chuyện đó “ diễn ra , tự dưng giữa Cheer và Chan cũng dựng lên một khoảng cách vô hình nào đó khiến cho hai đứa không tài nào đ