Cuộc sống thản nhiên của Cố Ninh

Cuộc sống thản nhiên của Cố Ninh

Tác giả: Thanh Thanh Tử Khâm

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 327082

Bình chọn: 7.00/10/708 lượt.

áp lực, từ trước đến nay cô vẫn cố ý bỏ qua, cô không biết nên xử lý như thế nào mới có thể chu toàn tất cả. Cô không muốn làm người khác tổn thương, cũng không muốn làm bị thương chính trái tim mình, nhưng mà làm thế nào đế có thể đạt được điều mà cô muốn?

Thẳng đến hôm nay, khi Ninh Ngật đột nhiên từ ngàn dặm xa xôi trở về, lại một lần nữa đứng ở trước mặt cô, cô không thể cứ mơ mơ hồ hồ cố ý bỏ qua như vậy nữa, cô mê mang chẳng biết phải làm sao?

So sánh với Ninh Ngật, Cố Ninh không biết vì sao bản thân ở trước mặt của Hà Cảnh lại không cảm thấy khẩn trương một chút nào. Cô nghĩ, có lẽ từ trước đến nay Hà Cảnh không hề che giấu tình cảm mà hắn dành cho cô, hắn cứ da mặt dày không e ngại khi cô từ chối, sau một thời gian dài, ngược lại cô cảm thấy tự nhiên hơn. Hay là bởi vì cô đã có kinh nghiệm kiếp trước rồi? Nói như thế nào nhỉ? Hà Cảnh và cô hoàn toàn không có khả năng ở bên nhau, cho nên cô không thấy e ngại khi đứng trước mặt của Hà Cảnh, cho nên không cần suy xét quá nhiều như vậy.

Cố Ninh nhắm hai mắt lại, yêu thích của tuổi trẻ sao có thể sâu đậm? Chẳng lẽ trên thế giới này thật sự có tình cảm thiên trường địa cửu, cầm tay nhau cả đời sao?

7u7rizagk4j

Hôm nay là lễ Giáng sinh, cả lớp đều cũng rục rịch, người trong trường học đều tặng táo cho nhau, khiến cho Cố Ninh ngoài ý muốn là, thế nhưng cô cũng nhận được 7 quả táo. Táo được gói bằng giấy vô cùng đẹp mắt, hết sức tinh xảo, trông không giống như thức ăn, mà thoạt nhìn gần giống như đồ trang sức.

Đây là quà tặng bất ngờ mà kiếp trước không hề có, trong lòng Cố Ninh rất vui, giữa trưa sau khi trở về nhà, ở cửa hàng hoa quả dưới lầu cô cũng mua mười quả táo, chuẩn bị đem tặng cho người khác đáp lễ.

Tối hôm nay, Cố Ninh và Trương Giai Giai cùng tham gia lớp tự học buổi tối, chờ hết giờ học, cô đạp trên mặt tuyết đọng trở về nhà, ngoài ý muốn nhìn thấy Ninh Ngật.

Lúc Ninh Ngật đến, Cố Ninh không có ở nhà, khi hắn đi xuống lầu trùng hợp gặp được Triệu Dân đang đi mua đồ uống, Ninh Ngật bị Triệu Dân lôi kéo vào nhà chơi.

Nam sinh luôn dễ dàng trở thành bạn bè, có thể cùng thích một cầu thủ siêu sao nào đó, hoặc là cùng chơi một trò chơi, tìm được đề tài chung, rất nhanh có thể trở nên hòa hợp.

Lúc Ninh Ngật chuẩn bị rời đi, vừa vặn thấy được Cố Ninh đang đi lên, hai người mặt đối mặt, rất có ý tứ hiệp lộ tương phùng.

Ninh Ngật cười cười, mở miệng nói trước:

– “Thật trùng hợp, mình vừa chuẩn bị đi thì lại gặp được bạn.” Nói xong, Ninh Ngật từ phía sau lưng cầm ra một hộp quà: “Tặng cho bạn nè, đây là quà Giáng sinh, chúc bạn Giáng sinh vui vẻ.”

Cố Ninh ngẩn ra, có chút ngây ngốc đứng im tại chỗ, cô suy nghĩ mất một lúc lâu, không biết phải nói những gì, đơn giản là cái gì cũng không thể nói.

Ninh Ngật nhét hộp quà vào trong ngực Cố Ninh rồi cười phất phất tay, đi về phía sau Cố Ninh.

Mãi cho đến khi đèn hành lang tắt hẳn, bởi vì thật lâu không có vang lên tiếng động cho nên đèn tự động tắt, Cố Ninh mới kịp phản ứng, cô nhẹ nhàng ho khan một tiếng, bốn phía lập tức lại sáng lên, xua đi bóng tối hắc ám.

Cố Ninh buông mắt nhìn chiếc hộp trong ngực mình, nếu không phải có cái này, có khả năng cô sẽ cho rằng vừa rồi chỉ là ảo giác.

Cố Ninh trở về nhà, đem chiếc hộp đặt trên bàn trà, cô đọc sách một lát, ánh mắt lại dời về phía chiếc hộp đang chơ vơ lẻ loi ở chỗ đó, lúc này cô mới giơ tay kéo chiếc ruy băng màu hồng rồi mở hộp ra.

Ở giữa hộp là một quả táo tròn tròn ngọt ngào, bốn phía điểm xuyết những đóa hồng trắng, có thể là bởi vì để lâu, cánh hoa có vẻ hơi cuốn lại, thoạt nhìn không có gì mới mẻ cả.

Cố Ninh sửng sốt một lúc, đóng hộp quà lại, đặt cùng một chỗ với số táo hôm nay cô đã được tặng.

7u7rizagk4j

Sáng hôm sau, Triệu Dân thấy Cố Ninh, nụ cười trên mặt mang theo ý vị thâm trường, hớn hở nói với Cố Ninh:

– “Ngày hôm qua mình thấy Ninh Ngật đến tặng táo cho bạn đấy.”

– “Ừ.”

– “Sao phản ứng lại lạnh nhạt như thế, lúc ấy mình muốn cho hai người không gian riêng tư, cho nên mình… không đi ra ngoài. Ninh Ngật thích bạn có phải không, ngày hôm qua mình nhìn thấy như vậy!”

Cố Ninh nhìn Triệu Dân liếc mắt một cái, không trả lời mà đi tiếp về phía trước.

– “Ê…ê…ê…” Triệu Dân vội vàng đuổi theo, nghĩ ngợi một lúc rồi nói: “Bạn đây là ý gì? Tuy rằng Ninh Ngật không đẹp trai bằng mình, nhưng so với tên “lão Đại” côn đồ kia khẳng định là hơn nhiều lắm, liếc mắt một cái cũng biết, sao bạn lại không chọn cậu ấy?”

Cố Ninh nghe xong thì dừng chân đứng lại, nhìn Triệu Dân, đến mức Triệu Dân cảm thấy e ngại, sờ sờ mặt mình rồi nói:

– “Sao bạn lại nhìn mình như vậy, trên mặt mình có dính thứ gì à?”

– “Sao mình lại không phát hiện bạn có tố chất làm bà mối ấy nhỉ?” Cố Ninh nhàn nhạt hỏi.

– “Quá khen, quá khen.” Triệu Dân được thể bắt đầu lại ảo tưởng.

Cố Ninh cười tủm tỉm nhìn Triệu Dân, nói tiếp:

– “Nếu bạn cảm thấy Ninh Ngật tốt như vậy, hay là chạy đến nhận người ta đi, yên tâm, mình sẽ không tranh giành với bạn đâu.” Nói xong, Cố Ninh cũng không để ý đến Triệu Dân đang sửng sốt rớt cằm tại chỗ, bước chân nhanh hơn đi tới phía trướ


Duck hunt