
ột cơ hội. Làm người ta kinh ngạc là, Phó đạo diễn quan sát cả một đám người, cuối cùng chỉ chỉ vào Cố Ninh đang mải mê sửa sang lại thứ gì đó:
– “Cố Ninh, em chuẩn bị một chút, đợt lát nữa cùng đi với bọn anh.”
– “Em?” Cố Ninh mờ mịt ngẩng đầu lên.
Phó đạo diễn cười cười:
– “Sao đây? Cố Ninh, có phải quá vui mừng hay không? Nhanh đi thay quần áo đi, xe sắp đến rồi đó.”
Kỳ thật, ngay cả gã cũng không hiểu cho lắm, vì sao bên đầu tư lại chỉ đích danh Cố Ninh đến chiêu đãi, gã xem xét cẩn thận đánh giá người trước mắt, lớn lên cũng không tệ lắm, ngũ quan thanh tú, ở trong đám người cũng xem như là một mỹ nữ, nhưng nếu so sánh với đại đa số mỹ nhân trong giới giải trí, thật sự cô bé này không thể tính là xinh đẹp được, hơn nữa, có thể nói là chẳng có gì đặc biệt. Phó đạo diễn yên lặng ở trong lòng nói thầm, chẳng lẽ hiện tại mọi người đều đổi khẩu vị rồi sao? Không thích diễn viên chính mà ngược lại đi thích nhân viên công tác?
Cố Ninh gật gật đầu:
– “Vâng.” Nói thật, tin tức này đối với cô mà nói, chỉ có kinh chứ không có hỉ!
Phó đạo diễn ngàn chọn vạn tuyển, thế nhưng chọn trúng Cố Ninh, điều này quả thật khiến một đám diễn viên tức chết, phải biết rằng cơ hội để tham gia một bữa tiệc quan trọng như vậy là rất khó có được, nếu có thể tìm được một chỗ dựa, trong tương lai sẽ phát triển rất nhanh trong giới giải trí! Đây là một trong những quy tắc ngầm mà ai hoạt động trong giới giải trí đều hiểu rõ, cho nên mọi người đều bất chấp mặt mũi, ai cũng muốn có cơ hội chen vào bữa tiệc này.
Mọi người đem tầm mắt bỏ vào người nhân viên công tác vừa mới bị gọi tên, trong lòng mọi người đều có cảm giác khác thường, có người bắt đầu cẩn thận quan sát mặt mũi Cố Ninh, chung quy đây cũng chỉ là cái vòng luẩn quẩn, nói trắng ra, đa số người hoạt động trong giới giải trí đều dựa vào mặt mũi mà kiếm bát cơm. Ai cũng không nói gì, nhưng tâm tư của mỗi người sớm đã trăm chuyển ngàn hồi, phỏng đoán cơ hội lần này tốt như vậy, Phó đạo diễn lại mang theo một nhân viên công tác tầm thường, trong đây hẳn là không có quan hệ đặc biệt gì chứ? Hay là có chỗ dựa hậu trường gì đó, hoặc là cùng với Phó đạo diễn có… quan hệ mờ ám?
Có vài người ở trong lòng âm thầm cân nhắc, vẻ ngoài của Cố Ninh quả thật không sai, nếu trang điểm một chút, ngược lại có thể dùng được trong giới giải trí…
Giới giải trí là thế giới của lục đục đấu tranh danh lợi, trong lúc nhất thời, ánh mắt của mọi người nhìn Cố Ninh, cũng có chút không được bình thường. Đối mặt với sự đánh giá thiếu thiện chí đó, Cố Ninh giật mình tại chỗ.
Bạch Thấm đi tới trước mắt Cố Ninh, thần thái ngả ngớn nói:
– “Cô rất có năng lực đấy, trước kia là do tôi xem thường cô.” Dừng một chút, ả hạ thấp giọng, dùng thanh âm trầm thấp chỉ có hai người nghe được nói vào tai Cố Ninh: “Chẳng qua, cô cũng đừng nên quá đắc ý, đừng tưởng rằng cô đã đạt được mục đích, trong cái vòng lẩn quẩn này, trèo càng cao thì té càng đau thôi, tôi sẽ chờ đến lúc cô té ngã.”
Bạch Thấm lui ra một chút, cười nói tiếp:
– “Cố tiểu thư, nhớ trang điểm xinh đẹp một chút, dù sao chuyện này đối với cô mà nói cũng là cơ hội thật vất vả mới có được!”
Sau khi Bạch Thẩm bỏ đi, Cố Ninh nhíu nhíu mày, hành động vừa rồi của Bạch Thấm đã đẩy cô vào sự địch ý của mấy diễn viên khác trong đoàn phim. Trần Triển cầm đạo cụ từ bên trong đi ra, thấy không khí có phần ngột ngạt khác lạ, cô sửng sốt hỏi:
– “Sao mọi người lại tụ tập ở đây?” Cô lập tức đi tới bên cạnh Cố Ninh, nói: “Đi thôi, Ninh Ninh, hôm nay được nghỉ sớm 2 tiếng, chúng ta đi dạo đi.”
– “Chỉ sợ không được rồi.”
line203
Cố Ninh thay quần áo xong, từ trong phòng đi ra.
Trần Triển từ trên ghế đứng lên, cô run run cầm chiếc váy ở trong tay, vẻ mặt vô cùng bất đắc dĩ:
– “Mình thấy gã Vương Cường này chắc điên rồi, đầu óc của tên này hẳn là có bệnh!”
Vương Cường chính là vị Phó đạo diễn vừa chỉ đích danh Cố Ninh phải tham gia bữa tiệc chiêu đãi của đoàn phim, vừa rồi gã kêu trợ lý đến đưa một chiếc váy cho Cố Ninh, lúc ấy người ra mở cửa là Trần Triển, cô nhìn một cái hộp to được chuyển tới, mở ra nhìn tới nhìn lui chiếc váy. Trời ạ! Cái váy này vừa hở vai vừa lộ đùi, quả thực có thể so sánh với độ hở hang của Bạch Thấm nha!
Ánh mắt của Cố Ninh trở nên u ám:
– “Đi thôi.”
Lúc Vương Cường nhìn thấy Cố Ninh đến, sửng sốt một lúc thì nhíu nhíu mày nói:
– “Sao em lại ăn mặc như vầy mà tới đây hả?”
Trần Triển nhướng nhướng mày, đáp trả:
– “Vậy anh nói thử xem chúng tôi phải mặc cái gì mới tới đây được? Anh đừng quá đáng, cha tôi có biết những chuyện anh làm không?”
Hiện tại Trần Thạc không có mặt ở đoàn phim, hai ngày trước ông đã ra nước ngoài tham dự Liên hoan phim của Hiệp hội điện ảnh giữa các nước trong khu vực, sau hai ngày nữa mới về được.
– “A nha, cô nãi nãi của tôi ơi, đừng mắng, không mặc thì không mặc, như vậy cũng rất tốt, có vẻ rất có tinh thần.” Vương Cường vẫn rất sợ Tiểu bá vương Trần Triển này, dừng một chút, gã nói tiếp: “Nhanh lên xe đi, động tác của chúng ta phải nhanh lên, đừng để người ta chờ.”
– “Cứ để cho bọn họ chờ.” Ngoài m