
Cuộc sống thản nhiên của Cố Ninh
Tác giả: Thanh Thanh Tử Khâm
Thể loại: Truyện dài tập
Lượt xem: 327825
Bình chọn: 7.5.00/10/782 lượt.
rên sân khấu thật là đẹp mắt, ánh đèn chiếu vào bộ lễ phục màu trắng trên người Cố Ninh khiến cô trở nên cực kỳ xinh đẹp, làm cho lòng hắn bỗng nhiên ngứa ngáy vô cùng, không biết dùng từ gì để diễn tả tình cảm âm thầm đang dâng trào trong tim. Tóm lại thiên ngôn vạn ngữ, rút gọn thành một câu: hắn yêu thích!
Hà Cảnh nhớ tới tấm lưng trắng nõn của Cố Ninh, hai má lại có chút nóng ran, hắn mạnh mẽ tự trấn định mình, dưới tình huống như vậy, cũng không thể trách hắn được, huống hồ là do Cố Ninh chủ động đưa lưng cho hắn xem mà…
Hơn nữa, dù sao về sau Cố Ninh cũng sẽ là vợ hắn, xem thì xem, chắc cũng không có gì.
Chương 26
Sau khi tiết mục cuối cùng của buổi lễ kết thúc, đã là 10 giờ rưỡi tối. Tất cả diễn viên và người chủ trì tiết mục cùng nhau đứng trên sân khấu nói lời cảm ơn và cúi đầu chào tạm biệt, Cố Ninh từ trên sân khấu đi xuống, sau hậu trường khắp nơi đều là người, ngay cả buồng vệ sinh cũng kín hết chỗ, lúc này đừng nói là thay quần áo, cho dù có muốn tháo trang sức cũng không thể chen vào được.
Cố Ninh đành phải túm lấy chân váy, sau đó cầm trên tay, đưa mắt tìm Thẩm Lan trong đám người đông đúc trước mắt.
– “Ninh Ninh, mẹ ở đây.” Thẩm Lan cũng nhìn thấy Cố Ninh, bà hướng về phía cô vẫy vẫy tay, sau đó đi tới chỗ cô.
– “Ninh Ninh, hôm nay con rất tuyệt! Mẹ kiêu hãnh vì con!” Thẩm Lan cười cười, quan sát Cố Ninh từ đầu tới chân rồi nói: “Sao con chưa thay quần áo đã chạy tới đây rồi?”
Cố Ninh xoa xoa mồ hôi trên trán:
– “Không có chỗ thay quần áo, hiện tại bên trong quá nhiều người, con cũng không chú ý nhiều như vậy, về nhà rồi thay cũng được.”
Trong lúc nói chuyện với Thẩm Lan, ánh mắt Cố Ninh luôn tìm tòi trong đám người. Không biết tay Hà Cảnh thế nào rồi?
– “Ninh Ninh, con tìm ai ư?” Thẩm Lan thấy Cố Ninh cứ nhìn trái nhìn phải khắp nơi, cho nên hỏi.
Đám người dần dần tản đi, tìm kiếm hồi lâu không có kết quả, Cố Ninh đành phải thu hồi tầm mắt, cô nghĩ, có lẽ Hà Cảnh đã tự trở về rồi.
– “Con tìm một người bạn, bất quá có lẽ bạn ấy đã về rồi.” Cố Ninh cất giọng nhàn nhạt.
– “Dì, dì vẫn chưa về a.”
Ninh Ngật vừa cười vừa đi tới, lúc nãy hắn vừa vào nhà vệ sinh qua loa rửa mặt, lớp trang điểm trên mặt cũng không thể hoàn toàn rửa sạch, ngược lại phấn mắt bị nhòe, trên mặt có một vòng đen đen nhìn vô cùng buồn cười.
Thẩm Lan nhìn thấy, không nhịn được bật cười:
– “Ninh Ngật, sao cháu lại đem mình biến thành như vậy, nhớ rõ sau khi về nhà, phải hảo hảo mà rửa mặt, để lớp trang điểm lâu trên mặt không tốt cho da đâu.” Thẩm Lan nói xong lại tinh tế xem xét mặt Ninh Ngật, bà phát hiện làn da của Ninh Ngật đặc biệt rất trắng, ngũ quan cũng thanh tú, một đôi mắt khi cười rộ lên thì cong cong như trăng khuyết, cũng không phải lần đầu tiên bà cảm thấy bộ dáng của Ninh Ngật rất vừa mắt, chỉ là nhìn gương mặt tinh xảo này, lại được phát triển trên gương mặt của một đứa con trai, có thể so sánh được với sự xinh đẹp của con gái thì bà cảm thấy rất buồn cười.
Ninh Ngật có chút ngượng ngùng:
– “Dì, về nhà cháu sẽ hảo hảo tẩy rửa.”
Thẩm Lan cười cười:
– “Vừa rồi Cố Ninh còn đang tìm cháu đấy, hôm nay hai người các cháu hợp tác rất tốt, Ninh Ngật, có thời gian thường xuyên đến nhà dì ăn cơm nhé.”
Cố Ninh ngẩn ra, trong lòng lập tức biết là Thẩm Lan đã hiểu lầm, nhưng cô không lên tiếng giải thích.
Ninh Ngật giương mắt nhìn Cố Ninh:
– “Vài ngày nữa mình phải đi rồi, hôm đó vừa vặn sẽ có thành tích thi tốt nghiệp, bạn nhớ phải xem giúp mình đó.”
– “Ừ.” Cố Ninh khẽ gật đầu.
– “Dì, thời gian không còn sớm nữa, cháu xin phép về trước, dì và Cố Ninh cũng sớm về nhà nghỉ ngơi một chút đi.” Dừng một lúc, Ninh Ngật quay đầu nói với Cố Ninh: “Cố Ninh, hẹn gặp lại.”
– “Hẹn gặp lại.”
Hiện tại hai mẹ con Cố Ninh không ra về bằng xe bus, đơn giản vì đoạn đường này rất tốt, rất dễ bắt xe, Cố Ninh đứng ở ven đường không đến 2 phút, đã có một chiếc taxi ngừng lại.
Về đến nhà, Cố Ninh cởi quần áo ra, nhảy vào phòng tắm tắm rửa sạch sẽ rồi mới đi ra, bây giờ cô mới có cảm giác được sống.
Lúc này, Thẩm Lan bưng tới một bát mì sợi.
Vốn dĩ, Cố Ninh không cảm thấy đói bao nhiêu, tuy rằng cô bận rộn cả ngày còn chưa ăn gì vào bụng, bất quá thời tiết nóng như vậy, cũng không có hứng thú nào để ăn, nhưng vào lúc này nhìn thấy bát mì đặt ở trước mặt, mùi hương của hành lá và mì sợi tràn ngập trong không gian, Cố Ninh lập tức bị gợi lên cơn thèm ăn, cảm thấy dạ dày mình trống rỗng có chút khó chịu.
– “Mẹ biết là con chưa ăn gì, cho nên nấu cho con bát mì.”
Cố Ninh cầm lấy đũa:
– “Một bát mì lớn như vậy, con ăn xong không thể ngủ ngay được a.”
– “Vậy thì ngồi trên ghế nghỉ ngơi một chút, xem tivi rồi lại ngủ tiếp, dù sao hiện tại việc gì cũng xong cả rồi, ngày mai cũng không cần đi tập luyện nữa, không cần đi đâu vào sáng sớm, con có thể hảo hảo nghỉ ngơi mà.”
Một bát mì lớn như vậy, Cố Ninh hoài nghi Thẩm Lan có phải muốn nuôi cô giống như nuôi heo hay không? Trong cái nhìn đầy quan tâm của Thẩm Lan, Cố Ninh ăn xong một gắp mì cuối cùng, đặt đũa xuống rồi sờ sờ cái bụng tròn vo của mình.
– “Quá no, ă