Polly po-cket
Đã cưỡi là phải cưỡi đến nơi đến chốn

Đã cưỡi là phải cưỡi đến nơi đến chốn

Tác giả: Xá Niệm Niệm

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 326675

Bình chọn: 9.5.00/10/667 lượt.

hống đỡ thân thể 1032 tay phải có cử động một chút, bị vây bất ngờ theo phản xạ có điều kiện, 1032 nâng tay trái, nhưng hắn đã xem nhẹ viên đạn trên đỉnh đầu, kết quả là, viên đạn xuyên vào thịt, âm thanh lập tức liền vang lên. Đợi một tiếng kêu rên xong, 1048 đã đứng cách hắn đến 10 thước.

Nghẹn một hơi người này hiện tại muốn xả giận, Dịch Nam Phong hai tay tự nhiên rủ xuống, cả người thả lỏng, chờ những người này phản ứng thế nào.

Thấy Dịch Nam Phong không nói lời nào, những người kia lửa giận không nín được, chỉnh lại tư thế, 1032 cùng mấy người kia đồng loạt tiến lên. Một phen luyện quyền, nhìn như nhẹ nhàng đẩy, thoải mái hóa giải những quyền hung mãnh hướng tới. Có thể đến căn cứ, không phải là kẻ yếu, mỗi chiêu thức xuất ra đều là vững chắc, lực đạo mười phần, kỹ xảo cũng mười phần. Đáng tiếc bọn họ gặp phải Dịch Nam Phong, người này mỗi lần xuất chiêu đều không có kết cấu, nhìn tựa hồ là thách đấu, nhưng là sau khi tiếp chiêu phát hiện ra giữa họ là không có khoảng cách. Có chút Taekwondo, nhưng những chiêu tiếp theo lại là thái cực quyền.

Ẩn núp trong một nơi bí mật gần đó, Chân Chân là một người thu thập tin tức, âm thầm khen ngợi Dịch Nam Phong. Quá cừ!

Cầm lấy dụng cụ liên lạc bên hông. “Tít…tít…” Tiếng vang tập hợp vang lên, tuy rằng xem một hồi biểu diễn như thế thực phấn khích, nhưng là nhóm đệ tử cũng không thể mãi ở trong này.

Thừa dịp một người bị bắt, Dịch Nam Phong đi qua đi ấn cánh tay trái 1032, sắc mặt 1032 đã đỏ lên, tiến đến lỗ tai hắn “Muốn phế cánh tay này sao?”

Thân thể 1032 cứng đờ, mồ hôi trên trán đều chảy ra, vừa rồi thân thủ của người đàn ông này hắn tận mắt thấy “ Nói cho ngươi, ngươi không nên động đến ta.” Ngữ khí vô cùng mềm mại, nhưng nghe vào trong tai 1032 thì không hiểu sao lại vô cùng đáng sợ.

“A…” Tiếng kêu thảm thiết vang lên, Dịch Nam Phong dẫn đầu đi ra ngoài, lưu lại 1032 sắc mặt trắng bệch đang cầm cánh tay mình, suýt chút nữa đứng không nổi.

Chương 45: Sát Hạch

Edit: Rika

Mặc kệ cố ý hay vô tình, hạng mục huấn luyện ngày hôm này hoàn toàn nhằm đến nhược điểm của phái nữ. Cõng trên lưng bao tải năm mươi kg, mồ hôi Giản Lân Nhi tuôn ra như mưa. Ánh mắt Dịch Nam Phong đen thui, mím môi không nói gì, một bao tải 50kg mà anh mang nhìn thật nhẹ nhàng.

Trước mắt xác định cô không có gì cả, nhưng Dịch Nam Phong vẫn không muốn cô ở mãi nơi này. Kỳ thật, cũng không trách được ai, Lân nhi tự mình lựa chọn đường đi của mình, không ai ép buộc, cũng chẳng có gì sai trái, nhưng Dịch Nam Phong lại muốn tới nơi này quan tâm cô, anh cũng không sai, chỉ có thể tự oán trách mình, anh sợ cô chịu khổ, mấy ngày này, nhìn cô huấn luyện mà lòng anh đau vô cùng.

Tiểu cô nương được bảo hộ dưới đôi cánh của anh, nay cũng đã trưởng thành, nhưng quá trình trưởng thành này khiến anh thật khổ sở.

“Oành. . . oành” một tiếng nổ, con tin của bọn cướp chạy tán loan, bọn họ cũng không giấu thực lực của mình, bởi vì như thế chả có lợi gì trong cuộc chiến này cả. Dịch Nam Phong xuất ra hai phần lực, bây giờ anh đang tiến tới hạng mục sát hạch cuối cùng. Kéo thương, mang bao cát 50kg thế nhưng chỉ có 5 giây anh đã chạy tới, trên mặt đã có một vài vết thương, bụi bặm dơ dáy, anh đưa tay tùy tiện lau mồ hôi, làm cho gương mặt tuấn tú nhìn chẳng khác tên ăn mày, nhưng phía sau có ánh mắt sắc bén dõi theo, anh nghiêm mặt lại, mặc kệ người khác há hốc mồm kinh ngạc, anh thong thả đi tới chỗ giao nhiệm vụ, chờ đợt sát hạch của Lân nhi.

Lại nói 1032 bên này, cánh tay đã trúng đạn, mới về lại đây chưa tới một ngày liền bị đưa vào quân y tiếp. Bác sĩ quân y thở dài lắc đầu, 1032 biết coi như kiếp này của anh ta xong rồi, cánh tay phải bị hủy, mà để hoàn thành nhiệm vụ chỉ dựa vào một tay là điều không thể.

Nếu như trong chiến đấu mà bị thương, như vậy khi trở về chắc chắn sẽ là anh hung, nhưng bị thương trong huấn luyện, trở về chẳng mang vẻ vang gì, cũng chẳng phục vụ được gì cho quốc gia cả.

Ngồi trên cọc gỗ bên ngoài ký túc xá, bện cạnh là chai truyền dịch, 1032 đã có chút tuyệt vọng. Có một số người, khi đối mặt với một số việc, không bao giờ tìm hiểu vấn đề trên người mình, mà ngược lại đem quy chụp lên cho người khác, việc đã qua, cũng muốn khơi gợi lại, nhất quyết muốn tìm cái người mà cho là nguyên nhân gây ra để làm cho ra lẽ.

Tương lai phía trước, đơn thuần là lấy tố chất quân nhân ra mà so sánh, 1032 không sai, nhưng lại quá cố chấp. Nghiến răng nghiến lợi nhớ tới Dịch Nam Phong, lồng ngực phập phồng tức giận, nhưng người đàn ông đó quá mạnh mẽ, anh ta hiển nhiên không thể địch lại được. Càng nghĩ càng tức giận, anh ta ngồi suy nghĩ mình lúc nào thì đã chọc tới 1048, bỗng nhiên hắn nhớ đến câu nói người nọ đã nói cuối cùng, tinh thần 1032 chấn động.

Trong đầu dâng lên một ý tưởng, ánh mắt hưng phấn, rút kim ra, 1032 đi thẳng tới sân huấn luyện, lưu lại vài giọt máu trên đất, nhìn rất dữ tợn.

Ẩn ở một nơi bí mật, hắn nhìn thấy 1048 hoàn thành xuất sắc các hạng mục, ánh mắt ghen ghét hướng về phía người đã hủy hoại mình, Dịch Nam Phong như cảm nhận được điều gì, lặng lẽ quét