Đại Chiến 4 Princess

Đại Chiến 4 Princess

Tác giả: Bé ma dễ thương

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 325825

Bình chọn: 9.00/10/582 lượt.

ới nó thì từ từ trước sao gì nó cũng hiểu ra.

-Tui cám ơn dì Kim, nhờ gì chăm sóc nó giúp tôi và ba của nó. Tôi về!

Tại nhà T.Nhân, 4 anh chàng họp với nhau:

-Tớ nghĩ, cậu ko nên mời Tiểu Anh. Vì nếu cậu ấy đến đó thì bữa tiệc của chúng ta ko biết sẽ trở thành cái gì.-T.Nhân

-Đó là điều tớ mong muốn.-Tuấn Anh.

-Tớ biết cậu muốn dìm hàng con bé, nên vừa vừa thôi chứ. Người ta là con gái mà, với lại hôm đó là sinh nhật của cậu-Đ.Tuấn.

-Ko cần lo lắng vậy đâu, mình nghĩ Tiểu Anh sẽ ko dám đến đâu, phát thiệp cho có lệ thôi mà. T.Khanh

-Theo mình thì tốt hơn hôm đó cậu ấy nên ở nhà, nếu mà cậu ấy đến bữa tiệc quả thật tụi mình phải tốn chất xám.-Tuấn Anh.

-Dù đi hay ko đi cậu ta dám quậy bữa tiệc mới sợ, suy đi nghĩ lại cậu ta là người biết điều cho nên mình cam đoan cậu ta ko dám đến đâu-T.Nhân.

-Tùy cậu ta, ko bàn đến cậu ấy nữa tốn thời gian quá.-T.Khanh

-Thế thôi, ko có gì tụi mình lấy bài ra học đi.-Tuấn Anh

Ngày hôm sau tại trường lúc tan trường về…..

-Sau tụi mày dở quá vậy, có chuyện nhỏ đó cũng làm ko xong.

-Lam Linh tụi mình xin lỗi mà, muốn dằn mặt nó thì dễ thôi.-Ả môi đỏ

-Cái tui cần là muốn các cậu làm mất mặt nó trước mặt mọi người kìa, tớ muốn nó tránh xa 4princes ra nhất là Tuấn Anh đó.

-Nhưng hôm đó bọn họ đã ra mặt, cậu ko nghe lời cảnh cáo của T.Nhân sao. Tụi mình muốn học yên ổn ở cái trường này, nên xin cậu đó.

-Cậu muốn làm cho yên chuyện hay đợi mình nói cho 4princes, để họ xử các cậu đây. Có 2 cách để các cậu lựa chọn, 1 là làm theo chỉ bảo của mình, 2 là ngày mai chuẩn bị rời khỏi trường này đi.

-Lam Linh, tụi mình…………..Thôi được cậu muốn gì cứ nói.

-Tạm thời mình cho nó yên, sao này tính tiếp, các cậu về đi.(dỗ ngọt) Nếu các cậu làm tốt mình sẽ nói đỡ cho các cậu vài lời tốt đẹp trước mặt 4princes, ko chừng các cậu còn là bạn gái của họ nữa chứ.

-Thật sao! Cậu hứa đó, tụi mình về đây.

Tiểu Anh nấp phía sao nghe hết mọi chuyện, nó thầm trong bụng “3 con ma nữ thêm 1 con cáo vs 4 quỹ(cười), họp đấy chứ. Bậy bậy, tụi họ mà kết hợp lại thôi thôi tận thế quá”

Nghe hết mọi chuyện nó bình thản đứng đợi xe tới rước. Vừa chuẩn bị lên xe đột nhiên con bé bị dựt cái cặp. Nhìn lại thì ra là 4 tên ấy nữa, con bé hét to:

-Trả lại cặp cho tui, 4 tên đáng ghét.-Vừa la con bé vừa đuổi theo. Bốn anh chàng ngồi trên xe hơi mà phá lên cười rộn ràng, còn cô nàng với vận tốc 10m/s vút nhanh như tên lửa, gặp Hà My đang chuẩn bị lên xe đạp về nhà, con bé nhanh nhẹn cầm xe lên khẩn trương: -Hà My, cho tớ mượn xe.

Phóng lên xe con bé kiên trì chạy, 4 anh chàng ở phía trước vẫn thanh thản ngồi trên xe chỉ thị tài xế chạy. Dù sống trên đất Mĩ 12 năm so với mấy anh chàng cô nàng vẫn chưa rành đường phố, bản tính thông minh cô nàng nhanh chống rẽ sang con hẻm nhỏ. 4 anh chàng nhìn về phía sau, nhìn đi nhìn lại lóng ngóng: -Cậu ta đâu mất rồi, sao ko đuổi theo nữa chứ.-Tuấn Anh

-Bác tài chạy chậm xe lại!-T.Nhân

-Hehehe tớ nghĩ cô ta đầu hàng rồi! Để xem ngày mai cậu ấy sẽ nộp bài tập như thế nào,(mỡ cặp ra) để mình khám phá cậu của phù thủy có gì đặc biệt nhỉ.

Chưa kịp mỡ cặp, bài tài thắng nhanh cái “rét” 4 anh chàng lao về phía trước. Cảnh tượng thật ngoạn mục, nhìn ra phía trước thì ra là Tiểu Anh đang ngồi trên xe đạp đang chặn đầu xe của họ lại. Cô nàng cười mỉm chi, bác tài bóp còi inh ỏi. Tuấn Anh dừng bóp còi, cả 4 bước ra khỏi xe:

-Oh My God! Tớ ko có mơ chứ-T.Khanh. Tiểu Anh nhéo lên má T.Khanh, anh chàng hét lên cô nàng buông ra cười

-Ko, ko mơ đâu là thật đó. TRẢ CẶP LẠI ĐÂY! (Cô nàng xoè tay)

-Thì ra cặp này của cậu à, có giỏi tới lấy đi

T.Khanh ném cặp cho Đ.Tuấn, cô nàng lao ra chụp lấy nhưng hụt rồi. Giống như trò chơi truyền khỉ của trẻ con 4 anh chàng ta xoay cô nàng như chóng chóng hết T.Nhân ném cho Tuấn Anh rồi Tuấn Anh ném cho Đ.Tuấn……….ko tuân theo quy luật nào. Càng cố giành lại cặp mắt cô nàng bắt đầu có triệu chứng, bây giờ cảnh tượng trước mắt con bé càng mờ mịt, từ từ tối tâm. Nhận thấy Tiểu Anh có gì khác lạ, 4 anh chàng dừng ngay cuộc đùa giỡn, đúng lúc cô nàng té ngã. Đ.Tuấn nhanh tay đỡ Tiểu Anh, T.Nhân vỗ má cậu ấy:

-Tiểu Anh, cậu thấy sao…….mau tỉnh đi chứ, cậu chưa lấy lại cặp mà.

4 Anh chàng lo lắng, Đ.Tuấn định bế cô nàng lên xe. Bỗng nhiên cô nàng lao nhanh khỏi vòng tay Đ.Tuấn nhanh nhẹn bắt lấy cái cặp của mình. Cả 4 ngỡ ngàng, cô nàng sau khi lấy được cặp cách xa họ khoảng cách an toàn, Tiểu Anh cười tươi:

-hihihi, mắc lừa rồi kìa, thật là tệ quá đi. Cám ơn các cậu giữ cặp giúp mình nhưng mình ko cần đâu hé.

Cả 4 tức phát điên lên mặt ai cũng tái mét, cô nàng đắc chí cười ko dứt, nhanh nhẹn dắt xe đạp đi. Vừa đi cô nàng cảm thấy hơi mờ mờ nhưng cũng dần bình phục, dù ko biết nó là di chứng để lại sao tai nạn ở phòng thí nghiệm, vừa đi cô nàng suy nghĩ về sức khỏe đôi mắt cảm thấy bất thường cho nên cô nàng quyết định 1 chuyến đi thăm bác sĩ.

-Cám ơn cậu nhé Hà My!

-Cậu có chuyện gì mà lúc nãy gấp gáp dữ vậy!

-Ko có gì chỉ là chuyện rắc rối mà.

-Cậu về nhà ko, mình đưa cậu về.

-ko cần, mình định đi bác sĩ, sao dạo này mắt mình bất thường


80s toys - Atari. I still have