pacman, rainbows, and roller s
Đánh cược trái tim

Đánh cược trái tim

Tác giả: SakuraMooru

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 3214771

Bình chọn: 7.5.00/10/1477 lượt.

à cùng 1 tình huống mỗi người lại có những cách xử trí cùng hành vi khác nhau.Mặc dù các nhà khoa học có thể định nghĩa các cảm xúc dựa theo các lập luận,nguyên tố hóa học,nhưng mãi mãi ko thể lý giải vì lý do gì các trạng thái này được sinh ra.Cho nên nói 1 cách dễ hiểu thì tình cảm con người là vô lường,ko thể khống chế,bạn ko biết nó xuất phát từ đâu,chỉ có thể biết thành phần cấu tạo nên nó.Cho nên đôi khi bạn vui,đôi khi bạn lại buồn.Có đôi khi bạn ngẩn ngơ.Đôi khi ngập trong hạnh phúc.Và đôi khi vu vơ nhớ tới 1 người…“Ồn quá!” một giọng nữ oán trách vang lên từ đầu dây bên kia.Giọng nói có chút khàn khàn khó chịu,lại có chút mong manh như sương.“Đã ngủ rồi?” Tú bật cười khi nghe cái giọng oán trách của cô.Có lẽ là thói quen từ rất rất lâu về trước mỗi khi cô nghe điện thoại của hắn cầu đầu tiên ko phải alo mà là “Lại chuyện gì?” hay “Cái gì?” hoặc “Muốn gì đây”.Nghe rõ ràng là khó chịu,nhưng hắn mỗi lần nghe lại có thể nghĩ ra được ngay gương mặt vô cùng bất mãn của cô hiện tại cho nên lần nào cũng là vui đến tươi cười.“Anh cũng biết.Thế nhé!” Nhi bực bội chán nản mắt lờ mờ trong lòng chỉ muốn thật nhanh quay về với thế giới hoàn mỹ của mình.“Làm gì mà ngủ sớm thế?” hắn vội vàng nói sợ rằng theo bản tính thế nào cô ta cũng dập máy ko thương xót.“Còn ko phải nhờ công của danh nhân xuất sắc nhà anh à?” Nhi vô cùng chán nản nằm lăn xuống gối,xoay ngang người đè chặt điện thoại giữa gối và vỏ nào của mình,bàn tay nhanh chóng kéo chán kín người,ko tự chủ ngoác cái miệng ra ngáp 1 cái.“Ha ha em đang trách anh bắt em làm quá nhiều việc?”“Thì ra anh cũng biết là anh hành hạ người khác rất giỏi.” Nhi vô cùng châm biếm nói khóe môi lại hơi nhếch lên.“Được rồi vậy mai sẽ kiếm việc gì nhẹ nhàng cho em làm!” hắn thản nhiên nói rất ngọt ngào.“Đó cũng là việc của ngày mai.Trước hết làm ơn buông tha cho nhân viên đi đã sếp lớn!” Nhi chậm rãi nói từng từ,ngữ điệu lại vô cùng lê thê như người ta đọc điếu văn.Tú nghe xong có thể như thấy gương mặt lười biếng của cô nằm trên giường chỉ mở nửa con mắt,khóe miệng cong chán nản nhả ra vài chữ.Gương mặt vô cùng lười nhác,cứ như con mèo nằm phơi nắng và đang tỏ thái độ nhưng chỉ nhìn thôi thì hắn lại chỉ muốn sờ tay véo má cô,hôn 1 cái.“Chỗ bạn bè cũ tôi nói thật nhé.” Nhi nghe tiếng cười của hắn hơi nhíu mày nói.“Bạn bè?” giọng nói con trai hơi phật ý,ngay cả khóe môi của Tú cũng cong theo hướng mặt đất chứ ko phải trên trời. “Ý em là bạn gái cũ!” hắn ko hài lòng sửa lại.Nhi thở ra 1 cái chán nản.“Nói sao tùy anh!” khiến cho hắn lại vui vẻ mà cười.“Được nói đi!”“T3 này,bao nhiêu năm ko gặp sở thích biến thái thích hành hạ người khác của anh ko thay đổi chút nào!” Cô chán chường nói điều mà mình đang nghĩ.Hiện tại tôi về đi ngủ cũng ko yên với anh nữa.“Em đã biết anh là 1 ông sếp khó tính thế nào rồi!” hắn vui vẻ nói.“Biết lâu rồi!” rất nhanh có tiếng đáp lại chọc cho hắn cười đến vui vẻ.“Thế sao còn ko chạy?”“Vốn là định chạy lâu rồi,nhưng lại quá khinh địch.” Giọng nói của Nhi có vẻ trầm ngâm đầu cũng hơi ngọ nguậy suy xét.“Khinh địch?”“Vốn còn tưởng thiên thời địa lợi nhân họa,ỷ vào công trình kiến trúc cao tầng.Cứ nghĩ cách nhau mấy chục met là an toàn rồi.Ai dè đúng là hiện đại thì hại điện.Chỉ mất có chưa đến 20 giây thang máy đã có thể 1 phát đẩy lên tầng cao nhất!” giọng nói vô cùng đều đều như nói điều gì vô cùng thản nhiên.Cứ như trẻ con tập đọc vậy.Tú im lặng 1 hồi rồi lập tức cười vang.Cô tưởng anh ta có thể vì hơn 10 tầng lầu mà tha cho cô chạy à?Suy nghĩ thật là thơ ngây.“Sếp tổng!” một giọng nói vô cùng ngọt ngào vang lên bên kia đầu dây.“Chuyện gì?” hắn vẫn cười tươi hỏi.“Anh có vẻ rất vui đúng ko?” vẫn giọng nói vô cùng ngọt ngào.“Thì sao?” hắn vẫn cười tươi hỏi.“Tâm trạng đã khá hơn chưa?”“Rất nhiều!”“Bớt buồn chán chưa?”“Cũng đỡ!”“Tinh thần thoải mái hơn chưa?”“Cũng được!”“Vậy thì đừng suy nghĩ nữa!”“Làm sao cô biết tôi đang có chuyện phải suy nghĩ?” hơi bất ngờ lại cảm giác tim mình thêm ấm áp,vừa mừng vừa sợ có lẽ là đây.“Hỏi nhiều làm gì? Giờ về nhà ngâm mình trong cái bồn tắm to đùng của anh,bật nhạc thật lớn thư giãn,dù sao căn hộ của anh cách âm cũng rất tốt ko sợ quấy rầy hàng xóm đâu.Sau đó leo lên giường ngủ 1 giấc thật ngon.Đừng suy nghĩ mấy chuyện ko đâu nữa!Và nhất là ”“Nhất là?” hắn đột nhiên thấy tim mình đập hơi nhanh,cô muốn nói gì đây?“.. LẬP TỨC DẬP MÁY CHO TÔI CÒN NGỦ!”Một giọng nói oanh vàng thỏ thẻ như đại bác nã thẳng vào màng nhĩ tai của Tú,nhờ vào tai nghe siêu chuẩn của speaker 5.0 của chiếc điện thoại đời mới được khuếch đại vô cùng trong trẻo ko hề có tạp âm.Suýt nữa làm cho màng nhĩ vốn mỏng manh cũng ko thể nào chịu được 1 lần đả thương.Tú nhìn vào màn hình cảm ứng của chiếc điện thoại với dòng chữ bx khủng long end call.. cùng với những hồi tít ngắn liên tục.Chỉ có thể ngẩn ngơ 1 lúc mới hoàn hồn.Cuối cùng sau hồi đại bác của cô trong lòng ko rõ tại sao lại cảm thấy vô cùng thoải mái.Cho nên liền quyết định lái xe về nhà lập tức vào bồn tắm để hưởng thụ,vừa bật nhạc vừa ngâm mình.Rồi sẽ đánh 1 giấc thật ngon đến sáng hy vọng hắ