Pair of Vintage Old School Fru
Đẹp nhất chính là yêu em

Đẹp nhất chính là yêu em

Tác giả: Lục Xu

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 327685

Bình chọn: 8.5.00/10/768 lượt.

thứ tôi viết tất cả đều là tâm huyết, không có bất kì lời hắn nào gửi lại hoặc không ai chú ý. Trong lòng tôi sợ tôi phải một mình viết ra truyện này, sau đó đã từng người xem rồi bỏ đi, rồi sau đó cuối cùng không ai đọc truyện này.Cám ơn các bạn, khiến tôi cảm thấy tôi có chút giá trị, khiến cho tôi cảm thấy mình không đến nổi thê thảm, rất cám ơn.Nếu các bạn vẫn còn yêu thích tôi, nếu như có thể, hi vọng hành trình tiếp theo, chúng ta vẫn làm bạn như cũ.Tôi thích học văn, đôi khi có cái tôi rất riêng, nên cũng có xảy ra những tình huống khó xử trong lúc viết.Đối với những độc gải không thể tiếp tục làm bạn thì cũng cảm ơn các bạn đã đi củng một đường, bất kể có gì xấu vẫn là chúng ta đã cùng vượt qua hành trình này.Cuối cùng, tặng kèm ngoại truyện ngắn thứ nhất, tạm biệt..Lúc An Diệc Thành cùng Trình Vũ Phỉ cử hành hôn lễ.Ngày đó tới khách quý đếm không xuể. . . . . . ( chỗ này tỉnh lược 1vạn chữ )Hôn lễ hào nhoáng . . . . . . ( nơi này tỉnh lược hai vạn chữ )Sau đó, cô dâu chú rể xuất hiện, Tiểu Gia là hôm ấy hoa đồng.Hạ Tư Tư đứng ở bên cạnh Nguyễn Ngộ Minh, cũng mới nhìn về phía cô dâu .Hạ Tư Tư bĩu môi, “Hừ, em mặc áo cưới vào, còn đẹp hơn cô ta.”Hạ Tư Tư đối với vóc dáng của mình thì cực kỳ vô cùng tự tin .Nguyễn Ngộ Minh không ngừng gật đầu, tỏ vẻ ra đã hiểu, hơn nữa còn nhân tiện đi an ủi vợ mình, “Cô ấy có vận khí tốt mà thôi, một lần liền mang thai, anh Tư của anh để cô ấy sinh con xong mới cưới, nếu không thì đến chừng nào mới tới lượt cô ấy . . . . .”Hạ Tư Tư đôi tay ôm ngực, sau đó hếch lên Nguyễn Ngộ Minh, “Anh còn biết anh Tư là chỉ một lần đã khiến chị dâu mang thai sao.”“Ừ, anh Tư tương đối lợi hại.”Hạ Tư Tư ánh mắt rơi vào vị trí phần eo trở xuống của Nguyễn Ngộ Minh, “Anh còn biết anh Tư của anh rất lợi hại sao.”“Dĩ nhiên biết anh Tư rất lợi hại.”Mẹ nó, so với anh là đương nhiên rồiHạ Tư Tư liếc mắt nhìn mình bụng vẫn còn rất đều, vươn tay liền hung hăng nắm Nguyễn Ngộ Minh nhéo một cái, thấy Nguyễn Ngộ Minh sắc mặt trắng bệch, mới thả tay.Ngu ngốc!Nguyễn Ngộ Minh đáng thương, cảm giác rất đau đớn, không phải anh thấy vợ mình mê mẫn anh Tư mới khen anh ấy nha, tại sao lại phản ứng như vậy, anh đều khéo hiểu lòng người như thế lòng dạ mở rộng, người đàn ông nào có thể giống anh chịu đựng bộ dạng vợ mình khen người đàn ông mà cô ấy thấm mến nhiều năm? Anh vĩ đại như vậy rồi, vậy sao người bị thương luôn là anh! CHƯƠNG 49: NGOẠI TRUYỆNSau khi Tiết Giai Nhu về đến nhà, lại bất giác tự vấn lương tâm, cô đối xử với Nhân Nhân như vậy, ở trong mắt mộtt số người mẹ có phải đã phạm vào tội lớn không thể tha thứ hay không, bị người khác biết nói không chừng sau này sẽ bị nguyền rủa xuống Địa ngục, giống như rất nhiều người phụ nữ mà cô biết vậy, phụ nữ nên kết hôn sớm một chút, kết hôn rồi nên sớm sinh con, sau đó coi chồng con là quan trọng nhất, hy sinh bản thân vì gia đình là đương nhiên, giặt quần áo nấu cơm là việc phải làm, làm cho chồng và con hạnh phúc là điều tất yếu. . . . . . Sau đó sống trong rất nhiều điều nên làm, cô thở dài, cũng không phải cảm thấy cái suy nghĩ này là như thế nào, mà cô phát hiện, cho dù cô rất muốn làm những điều này, nhưng tay chân và miệng lại căn bản không nghe theo sai bảo, cô thật không có biện pháp làm một người vợ hiền mẹ tốt theo kiểu này, đây cũng không phải lỗi của cô, chỉ là cô không làm được mà thôi.Cô nghĩ đến Nhân Nhân đá mình mấy đá, hận nghiến răng nghiến lợi, ngã nằm xuống giường không còn muốn bất kỳ điều gì nữa, mà ngủ một giấc dài.Tiết Giai Nhu sống cuộc sống giống hệt heo, ăn, xem phim, xem chương trình giải trí, sau đó liền nằm ngủ trên giường, có rất nhiều người không chịu nổi cuộc sống như thế, ghét bỏ nó quá nhàm chán, nhưng trời mới biết, một trăm năm nữa cô cũng sẽ không ghét bỏ nó, đây chính là cuộc sống tốt đẹp nhất trong giấc mộng của cô, không có áp lực cuộc sống, không cần lấy lòng bất kỳ ai.Vì thế cuộc sống như vậy cứ trôi qua từng ngày, cuối cùng cô cũng cảm thấy không thích hợp, cô đã bắt đầu chẳng phân biệt được ngày đêm nữa rồi. Quan trọng hơn là, cô rất bi kịch phát hiện, cô giống như bị mọi người vứt bỏ, điên thoại di động của cô không tắt máy cũng không hết pin, nhưng trong thời gian dài như vậy, lại không nhận được một cuộc điện thoại nào, chỉ có tổng đài 10086 hỏi thăm.Từ Triệu Luân vậy mà cũng không gọi điện thoại cho cô, cô nhìn chằm chằm điện thoại của mình, vẫn không chịu thừa nhận bản thân đang tức giận, anh ấy không gọi điện thoại đến, càng tốt, càng tốt.Nhân Nhân cũng không gọi điện thoại đến, được rồi, bây giờ con bé đang ở chỗ của ba nó mà, đâu có nhớ người mẹ đã sinh ra bé nuôi nấng bé, làm sao biết lúc mang thai Tiết Giai Nhu cô khổ cực thế nào, làm sao biết một người mẹ sinh con đau đớn nhiều thế nào.Cô liền có suy nghĩ xấu, nhất định là tên gian thương Từ Triệu Luân kia nhồi nhét cho Nhân Nhân rất nhiều điều xấu về cô, nếu không làm sao Nhân Nhân lại có thể để lâu như vậy cũng không gọi điện thoại tới cho cô.Tiết Giai Nhu quá nhàm chán, cuối cùng quyết định đi thăm mẹ cô.Khi Tiết Giai Nhu tìm được Lâm Nghễ thì