Đẹp nhất chính là yêu em

Đẹp nhất chính là yêu em

Tác giả: Lục Xu

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 328270

Bình chọn: 7.5.00/10/827 lượt.

ắt đầu rời giường, rửa mặt, trang điểm nhẹ, sau đó chạy tới công ty, giống như những ngày trước, mỗi ngày đều giống như nhau.Người bạn nhỏ An Minh Gia còn lơ mơ vì buồn ngủ, mở hai mắt ra lấy tay vuốt vuốt mắt mình, hồi lâu nhìn mép giường thấy có người người, mới phấn khích từ trên giường bò dậy, “Ba.”Vừa tỉnh lại là có thể thấy ba, đối xử tốt thế này không bình thường tí nào. An Diệc Thành tránh chỗ vì đứa con trai chuẩn bị nhào tới, đứng ở bên giường, từ trên cao nhìn xuống Tiểu Gia“Mau rời giường, dì đã làm xong ăn bữa ăn sáng xong, đợi lát nữa ba đưa con đi học.”An Minh Gia trợn to hai mắt, trừng mắt nhìn, bé có nghe lầm không vậy, ba lại chủ động muốn tự đưa mình đi học, mẹ ơi không thể tưởng tượng nổi. Kể từ lúc bé bắt đầu học lớp một, ba yêu cầu mình đi học, tan học mình về nhà, chuyện của mình làm thì không được làm phiền tới người khác, còn trên phương diện học tập, bé không hiểu chỗ nào sẽ hỏi ba, nhưng ba không hà khắc yêu cầu bắt bé có thành tích học tập. Luôn luôn cho chính bé tự do học tập với ba, thế nhưng hôm nay sao lại chủ động yêu cầu đưa mình học, Tiểu Gia lại thấy cảm động đến rối tinh rối mù, chẳng qua là vì trong lớp của bé, bạn học đều được, ba, mẹ hoặc bà đưa đi học, lúc nào cũng có đi có đôi với nhau, bây giờ bé cảm thấy mình được thõa mãn điều đó qua dễ dàng.An Minh Gia nhanh chóng từ trên giường bò dậy, tự mình mặc quần áo mang giày, lại đi toilet rửa mặt, làm xong tất cả, ngoan ngoãn xuống lầu ăn điểm tâm. Sau khi dì giúp việc mang bữa ăn sáng lên cho người bạn nhỏ An Minh Gia, bé mới nhìn về phía đối diện chỗ ba mình đang đọc báo, “Chú Thất đi khi nào vậy ba? Ngày hôm qua trước khi con ngủ chú vẫn còn ở đó.”An Diệc Thành đem tờ báo để xuống, cùng con trai ăn bữa ăn sáng, “Trong khoảng thời gian này chú Thất thường đến chơi với con lắm sao?”Tiểu Gia gật đầu một cái, “Chú Thất nói công việc của ba rất bận, không có bao nhiêu thời gian dành cho con, cho nên chú mới tới chơi với con.”“Con thích làm bạn với chú Thất không?”“Cũng tốt mà ba, chú Thất rất thú vị.”Tiểu Gia ăn một cái trứng gà, lại nhìn ba mình, “Con còn hi vọng là ba ở cùng với con.”An Diệc Thành ăn một hớp cháo, “Thời gian gần đây, ba cũng không bận rộn như vậy nữa.”An Minh Gia cười híp mắt, ba không phải bận rộn, liền nghĩ đến thời gian ba bên cạnh mình sẽ nhiều thêm. Nhóc con cơm nước xong, An Diệc Thành tự mình lái xe đưa An Minh Gia đến trường học.Ở trên xe, người bạn nhỏ An Minh Gia, chuyện đầu tiên phải làm là nịt dây an toàn, dọc đường cũng tự nói chuyện với ba mình, hai tuần lễ rồi đều giống nhau thầy giáo cũng chỉ dạy một phần nội dung, mà bé đã nói với thầy giáo một vài chuyện theo cái nhìn riêng của mình. An Diệc Thành tuyệt đối không hi vọng con trai mình một mình trãi qua cuộc sống như thế, bất giác đánh lảng nói sang chuyện khác, “Con chơi với bạn bè thế nào?”“Rất tốt ạ, con với bọn họ còn cùng nhau đá banh! Nhưng mà bọn họ không có lợi hại như con.”An Diệc Thành cười, “Còn gì nữa không, có chuyện thú vị nào nữa không?”Tiểu Gia suy nghĩ một chút, “Lớp chúng con có một bạn nữ, bị bạn nam ngồi phía sau nắm bím tóc kéo, bạn ấy rất tức giận, vì vậy muốn giơ tay mách bạn nam kia. Kết quả bạn nữ kia không biết, thầy giáo mới vừa hỏi một vấn đề, ai có thể đọc thuộc lòng bảng cửu chương, bạn nữ kia mới vừa giơ tay liền bị kêu lên đọc bảng cửu chương rồi. . . . . .” Tiểu Gia nói xong liền nở nụ cười,“Còn có còn gì nữa không? ”“Thầy giáo hỏi cái đề này có đáp án là bao nhiêu, kêu một bạn đứng lên trả lời, bạn ấy nói là 14, thầy giáo nói là 44, người bạn học kia gấp đến độ không suy nghĩ kịp . . . . . . Là 14 không phải 44. . . . . .”Con trai đang cười nói giữa chừng An Diệc Thành dừng xe lại, Tiểu Gia cũng phát hiện đã đến trường học, vì vậy chủ động xuống xe, “Ba, hẹn gặp lại.”An Diệc Thành gật đầu một cái, “Buổi chiều tan giờ học ba tới đón con.”Tiểu Gia xoay người động tác ngừng một chút. “Chúng ta cùng đi thăm bà nội của con.” Tiểu Gia lúc này mới gật đầu một cái, bé biết, bà của bé chính là một khối tấm bia đá, hàng năm vào thời điểm này, ba cũng sẽ đưa bé đi nhìn bà nội.**************** Buổi chiều tan học, Tiểu Gia liền được An Diệc Thành dẫn tới khu mộ. Tiểu Gia phát hiện, mỗi lần ba mình tới nhìn bà nội, sắc mặt đều rất phức tạp, đó là vì bé bây giờ còn quá nhỏ không thể hiểu được cái cảm giác kia,…không thể biết vì sao lại phức tạp. Lúc này, Tiểu Gia đã quỳ gối trước mộ bia, nhìn trên mộ bia tấm hắn đã hoàn toàn không có bất kỳ ấn tượng trắng đen nào, ba nói khi bé còn nhỏ bà nội thường thường cõng bé đi ra ngoài làm việc, nhưng khi bé hỏi ba bà nội làm công việc gì thì ba lại không chịu nói nữa, bé chỉ là muốn biết cái gì công việc còn có thể cõng đứa trẻ mà thôi, ba đều không nói, thật nhỏ mọn, chỉ là so với nhóm nữ sinh kia, điểm này ba có hẹp hòi cũng có thể bỏ qua không tính nữa.“Bà nội, Tiểu Gia lại cao thêm, hơn nữa ở trong lớp con cũng thuộc về dạng hơi cao người đó, không lâu nữa, con có thể có được dáng dấp cao lớn vô cùng. . . . . .”“Kết quả thi của con không tệ nhưng ba con lại chê chữ con viế


pacman, rainbows, and roller s