
chị ấy không còn bất kỳ mong đợi nào, nên tâm trạng của chị như bây giờ thật sự là rất tốt.Trình Vũ Phỉ cười, ngay sau đó lắc đầu, đúng là Trình Gia Đống, cả lúc đánh giá cũng không để ở trong lòng. Trình Gia Đống nhẹ nhàng đỡ chị mình ngồi xuống,”Chị, hôm nay em nấu cơm, bộc lộ tài năng cho chị thấy.”“Em làm được không đó?”“Có cái gì em lại không làm được?” Trình Gia Đống tràn đầy tự tin, “Chị ngồi chờ ăn cơm là được.”Trình Gia Đống đã sớm mua sẵn thức ăn, chỉ còn chờ chị ấy về thì cậu sẽ đi làm cơm, bây giờ cậu đã biết chị ấy vì cậu mà có thể trưởng thành hơn vì em trai mà phải trả giá nhiều, bây giờ đã đến lúc cậu nên che chở cho chị mình rồi, khi nhà bọn họ đang ở giai đoạn khó khăn nhất, khi cậu vẫn không thể hoàn toàn tiếp nhận những biến cố đầy bi kịch của gia đình mình, thì chị ấy vừa chấp nhận vừa ở bên cạnh cậu giải thích cho cậu hiểu, hơn nữa trong nhiều năm như vậy chị vẫn chăm sóc cậu, trên cái thế giới này không ai có nghĩa vụ phải đối xử tốt với người khác cả đời, cho dù là cha mẹ của mình đi nữa, phải hiểu được rằng mình cần quý trọng họ, hơn nữa phải biết trả ơn. Bây giờ, đây là lúc cậu nên trả ơn chị mình.Trình Gia Đống đi tới nhà bếp thì đột nhiên quay đầu lại, “Chị, về sau chị không cần gửi tiền sinh hoạt cho em nữa.”Trình Vũ Phỉ cau mày, cô đang định cầm lên ly nước lọc thì bỗng ngẩn người ra, bây giờ cũng không còn vui mừng, cô nhìn về phía em trai mình.“Tại vì em thấy chính em có thể làm ra tiền, cũng có thể nuôi sống chính mình được rồi.” Trình Gia Đống cười cười, ngay sau đó lại sợ chị mình suy nghĩ nhiều, lại nói thêm một câu, “Em muốn rèn luyện mình nhiều hơn, làm thêm nhiều công việc, như vậy sau này đồi với chuyện tìm việc làm sẽ có kinh nghiệm hơn.”Trình Vũ Phỉ vốn muốn phản đối lại, lời nói đã đến khóe miệng, thì lại gật đầu chấp nhận. Trước kia cô từng nói, lúc đi học đại học, phải có một kế hoạch hợp lý, như vậy là có thể tránh khỏi chuyện ngỡ ngàng và không thích ứng kịp lúc đang tìm công việc. Tiết Giai Nhu lúc ấy ra sức bác bỏ lời của cô, nói mỗi lứa tuổi khác nhau thì nên làm những chuyện khác biệt chút xíu, khi còn bé không nên buồn lo, khi học trung học nên vừa học tập vừa tránh né người nhà vui đùa yêu sớm một chút, về phần đại học, nếu có thể yêu thì nên yêu ngay, cần đi du lịch thì nên đi du lịch, đem những chuyện mình muốn làm cũng nên làm ngay, bởi vì, cho dù sau này có muốn làm thì có thể sẽ bị công việc hoặc là chuyện khác trói buộc.Bây giờ Trình Vũ Phỉ lại cảm thấy, thật ra thì cho dù là làm cách nào đi nữa, chỉ cần là thích hợp với mình, đều được. Hoàn cảnh gia đình khác biệt, nhất định sẽ có sự lựa chọn khác biệt, chỉ cần mình cảm thấy thoải mái, mặc kệ là đi ra ngoài du lịch hay tìm việc làm thêm, cũng nên được tôn trọng, không có cách sống nào là tuyệt đối tốt hoặc là tuyệt đối xấu, chỉ là nó có thích hợp với mình hay không.Cô tôn trọng lựa chọn của em trai mình, dù là cô không muốn để cho em ấy vất vả nhiều, nhưng nếu như khổ cực có thể làm cho cậu ấy thấy bản thân mình có giá trị, hơn nữa để cho em ấy thấy cách làm của mình không thua thiệt với ai, đối với em ấy mà nói, so với bất kì điều gì cũng là đều là chuyện tốt.Trong phòng bếp tỏa ra mùi dầu mỡ cùng những âm thanh nấu nướng vang ra, rốt cuộc khi nghe được những tiếng đó đã khiến lòng cô có một chút cảm giác thõa mãn, cô đứng dậy, đi về phía bếp, cô không có ý định giúp một tay, chỉ là nhìn em trai làm món ăn xào kỹ món ăn bưng ra phía ngoài bàn ăn, món ăn cũng rất ra hình dạng, chỉ là xào hơi chín quá một chút, có lẽ là sợ không quen tay.Cô mang ra một bàn đầy những món thì không nhịn được, còn khen cậu ấy, “Làm ngon lắm, rất có tài bẩm sinh.”Trình Gia Đống hất cằm lên, “Tất nhiên, cũng không biết em là ai sao.”Lần này, cô thật sự cười vui vẻ.Hai chị em cùng nhau ngồi ở bên bàn ăn, ăn cơm, hai món mặn một món canh. Xem ra chỉ cần nhìn thấy những thức ăn này, đều có cảm giác hài lòng không nói nên lời, loại cảm giác đó thật ấm áp hạnh phúc tràn đầy ở chung quanh. Trình Gia Đống còn đích thân vì chị lấy thêm cơm, cầm chén đưa đến trước mặt chị mình, “Nếm thử tài nấu nướng của em đi.”“Ừ.” Cô làm ra bộ dáng đánh giá món ăn ngon, thật đúng là khiến cho Trình Gia Đống hơi khẩn trương.“Như thế nào?”“Không tệ không tệ, có tương lai làm đầu bếp.”Trình Gia Đống hài lòng, lúc này mới cùng ăn cơm. Trình Gia Đống hỏi cô đã ngắm nhìn được những gì, cô suy nghĩ một chút, nói cũng không đến những khu vực có phong cảnh nổi tiếng, chỉ thấy được phòng ốc bên đó có điểm đặc sắc, giống như nơi nào đều là núi, sau đó nơi nào cũng đều là phòng ốc, phòng ốc lại không nằm trên cùng mặt bằng, ban đêm ngọn đèn tỏa sáng tầng tầng lớp lớp, đẹp không sao tả xiết. Trình Gia Đống nghe trong lòng lại muốn được tới đó, cậu cười nói về sau cũng nhất định phải đi nơi kia ngắm nhìn một chút, để xem rốt cuộc là có đẹp đến vậy hay không.Sau khi ăn xong, Trình Gia Đống còn chủ động đi rửa chén, tiếp đó chị em bọn họ hai người nói chuyện với nhau, ngồi trên ghế sa lon xem ti vi. Trình Vũ Phỉ hỏi em mình về cuộc sống gần đây, Trình Gia Đống