
sự thật, Hạ Cảnh Điềm cắn răng, đầu óc cũng đang chuyển động, có vấn đề gì hay không, cuối cùng, nàng y nguyên nghĩ không ra có cái gì không ổn, liền gật gật đầu, “Được, tôi đáp ứng anh.”
Hạ Cảnh Điềm có một chút làm cho Kỷ Vĩ Thần thưởng thức chính là, nàng không giống phụ nữ nương danh nghĩa của hắn để đề cao mình, tựa như lần trước, Hạ Cảnh Điềm hoàn toàn có thể nói ra tên hắn để tranh thủ ở lại Kỷ thị làm việc, bất quá, nàng không có làm như vậy, nếu không, hắn sẽ không chút do dự đem nàng vứt khỏi giao dịch này, phụ nữ thông minh hắn thấy nhiều, càng làm cho hắn phản cảm chính là những người tiếp cận hắn đều mang mục đích, điểm này hắn không thể dễ dàng tha thứ, Hạ Cảnh Điềm sinh hoạt cá nhân không quá tốt lắm, nhưng ít ra trên người của nàng, hắn không có phát hiện mục đích hay tâm cơ, điểm này với hắn mà nói là trọng yếu nhất.
Trong phòng yên tĩnh, bụng Hạ Cảnh Điềm đột nhiên phát ra âm thanh, nàng muốn che dấu cũng không kịp, bụng biểu tình làm khuôn mặt nàng tức thì màu hồng, nàng quẫn bách muốn tìm một chỗ nào chạy trốn mà thôi.
Kỷ Vĩ Thần nhíu nhíu mày, mới nghĩ đến cô gái trước mắt này còn chưa có dùng bữa tối, hắn đứng người lên, hướng Hạ Cảnh Điềm lên tiếng!”Đi thay quần áo, theo tôi ra ngoài.”
Hạ Cảnh Điềm đỏ mặt!”Quần áo của tôi không ở đây.” Hắn đây là ý gì? Hắn muốn mang nàng đi ra ngoài ăn cơm? Trong lòng mỉm cười nhẹ.
Kỷ Vĩ Thần không vui mím môi, “Phiền phức.”
Trong một cửa hàng quần áo cao cấp, Hạ Cảnh Điềm như robot bị nhân viên lôi kéo thử trang phục, mà ở một bên trên ghế sopha, Kỷ Vĩ Thần ưu nhã ngồi chờ, khi thấy từ trong phòng thay áo đi ra Hạ Cảnh Điềm, hắn đôi mắt híp lại có chút lộ ra kinh ngạc, Hạ Cảnh Điềm một thân váy màu nude cổ chữ V khoét sâu, tôn lên vẻ đầy đặn trước ngực vô cùng chọc người, một đầu tóc mềm búi cao, bên tai buông xuống một vài lọn tóc xoăn, khuôn mặt nhỏ nhắn thanh tú động lòng người, lại lộ ra gợi cảm vũ mị, Kỷ Vĩ Thần đôi mắt không khỏi thâm thúy.
Chương 72: Dùng Cơm
Trong khu trung tâm phồn hoa nhất của thành phố, ở một nhà hàng năm sao sang trọng, Kỷ Vĩ Thần mang theo Hạ Cảnh Điềm bước trên mặt thảm vàng óng ánh, không phải lần đầu tiên đi vào những nơi như vậy, Hạ Cảnh Điềm có vẻ thoải mái nhiều hơn, tay cầm chiếc ví tinh sảo, váy màu bạc sang trọng, duy nhất làm cho Hạ Cảnh Điềm cảm xúc dâng trào chính là người đàn ông đi bên cạnh này, nàng nằm mơ cũng không có nghĩ tới, sẽ cùng hắn đi vào loại địa phương này, ngón tay véo trong thịt, đau quá nha, đây không phải nằm mơ.
Kỷ Vĩ Thần cùng ông chủ nhà hàng là chỗ quen biết, lập tức nghênh đón họ vào trong, đưa lên nước trà thuần hương nhất, ánh mắt thỉnh thoảng xẹt qua Hạ Cảnh Điềm gương mặt xinh đẹp, ẩn ẩn có chút kinh ngạc, trong lòng suy đoán thân phận Hạ Cảnh Điềm cũng đồng thời không quên khen ngợi nàng.
Quay mắt về phía ông chủ đang khen ngợi, Hạ Cảnh Điềm chỉ là hơi e lệ cười cười, bữa tối mỹ vị đã bày ra trước mặt Hạ Cảnh Điềm, nhưng ở đối diện Kỷ Vĩ Thần chỉ là yên lặng uống rượu, cặp mắt kia hơi thú vị thỉnh thoảng nhìn Hạ Cảnh Điềm gương mặt e thẹn rụt rè, làm hại nàng đói bụng đến phải choáng váng, lại phải cố gắng bảo trì tướng ăn đẹp, bởi vì giữa trai đẹp và thức ăn ngon, thức ăn làm sao có thể vượt qua được sức quyến rũ của hắn?
Không được ăn tự nhiên, Hạ Cảnh Điềm ánh mắt an phận không dám nhìn loạn, không dám đối diện cặp mắt nhìn nàng như có ý vị, để Kỷ Vĩ Thần ở trước mặt vốn là gò bó Hạ Cảnh Điềm, liền tư tưởng cũng không dám loạn tưởng, toàn thân tất cả lỗ chân lông đều âm thầm chú ý đến động tĩnh của người đối diện.
Dùng loại quan hệ của bọn họ ngồi ở trên bàn cơm là một việc thập phần khổ sở, ít nhất là đối với Hạ Cảnh Điềm, nàng không quá quen thuộc với Kỷ Vĩ Thần, không lẽ nói về chính mình, muốn nói chút ít chuyện lại phát hiện nàng đối với hắn cơ hồ hoàn toàn không biết gì cả, còn về quốc gia đại sự, kinh nghiệm thương trường, nhưng cái này Hạ Cảnh Điềm lại không hiểu nhiều, sợ làm cho hắn chế giễu.
Hạ Cảnh Điềm tâm tư phức tạp như vậy thì lúc này Kỷ Vĩ Thần lại đơn giản hơn nhiều, hắn chỉ là rất hưởng thụ lấy ly rượu đỏ, cảm giác lâng lâng chảy vào máu, thư giãn tinh thần, khả năng là Hạ Cảnh Điềm đối với hắn không có áp lực gì, ngược lại có chút thú vị thưởng thức nàng ánh mắt bối rối.
Đôi mắt phụ nữ là nơi để lộ bí mật tư tưởng nhất, Hạ Cảnh Điềm là đang không yên cùng bị gò bó, buồn bực khó chịu đều từ trong ánh mắt hiện ra rõ ràng, tuy nàng cố tình trấn định che dấu, nhưng ánh mắt sắc bén của Kỷ Vĩ Thần, sự che dấu này chỉ là con số không, cô gái này sợ đối mặt hắn, hắn tự nhận mình không phải lão hổ nhưng trong mắt nàng, lại đem hắn làm dã thú, hắn có đáng sợ như vậy sao?
Hắn không biết tự bản thân đã sinh ra áp lực cho người khác, từ trên cao nhìn xuống, khí thế bễ nghễ ngạo nhân, thử hỏi xem có mấy người không hoảng loạn ?
Để đũa xuống, Hạ Cảnh Điềm mấp máy môi, nhỏ giọng nói!”Tôi đi toilet.” Nói xong, cầm lấy ví nhỏ liền vội vàng chạy đi, khi vừa ra khỏi cửa Hạ Cảnh Điềm nặng nề thở dài, nếu như ngồi đó nhiều hơn một phút nữa, nàng nhất định chế