Đồ chơi của tổng tài

Đồ chơi của tổng tài

Tác giả: Ngân Nhi

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 3210295

Bình chọn: 10.00/10/1029 lượt.

g dậy, sau đó, hai tay mảnh khảnh không chút do dự vòng qua thắt lưng Đỗ Thiên Trạch, khuôn mặt nhỏ nhắn hồng hồng dán trên lưng rộng rãi của hắn, giọng điệu tràn đầy cầu khẩn, “Em lần này đến chính là muốn cùng anh ở cùng một chỗ. . . . . . Anh đừng cự tuyệt em, được không?”

Đỗ Thiên Trạch lông mày càng nhăn càng chặt, tay kéo ra hai tay Lâm Tiểu Dạ, giọng điệu hơi có chút trầm thấp, “Tiểu Dạ, em uống nhiều rồi. . . . . .”

“Không. . . . . . em không có say. . . . . . em thật sự không có say. . . . . . Anh phải tin em. . . . . .” Lâm Tiểu Dạ nhanh giải thích , bị kéo ra hai tay lại một lần nữa vòng lên thắt lưng Đỗ Thiên Trạch, khuôn mặt nhỏ nhắn thân mật dán sau lưng hắn, nói thật nhỏ: “Thiên trạch. . . . . .em yêu anh. . . . . .”

Đỗ Thiên Trạch có chút bất đắc dĩ, cô bé kia nói là thật sự, hắn hiện tại chẳng những không có một chút đắc ý của người bị thích, ngược lại là khổ sở, vì vậy mà phiền toái, hắn cắn răng, lại một lần nữa đem Lâm Tiểu Dạ kéo ra, sau đó xoay người, đã thấy Lâm Tiểu Dạ ngã xuống đất, hắn quýnh lên, tay mắt lanh lẹ vòng ở eo của nàng, mà Lâm Tiểu Dạ tay cũng thập phần phối hợp vòng lên cổ của hắn, lại một lần nữa đem tư thế thêm mập mờ.

Kỳ thật Lâm Tiểu Dạ say, vừa đến cái thành phố này, thời điểm nhìn thấy Đỗ Thiên Trạch nàng cũng đã say, hiện tại, mặc dù có rượu nhưng đầu óc của nàng cũng rất thanh tỉnh, tửu lượng của nàng cũng không tệ, mà nàng đêm nay nguyên nhân nàng quá chén cũng chỉ là muốn bên cạnh Đỗ Thiên Trạch mà thôi.

Cái tư thế này làm cho Đỗ Thiên Trạch nhíu mày, càng nhiều thêm một tia xấu hổ, hắn tự tay đem Lâm Tiểu Dạ bế lên giường, gỡ ra vòng tay ở cổ mình, nhỏ giọng dụ hống nói: “Tiểu Dạ ngoan, ngoan ngoãn ngủ đi!”

“Anh có thể ở lại sao?” Lâm Tiểu Dạ mở to mắt, mê say lờ đờ theo dõi hắn.

Nếu như đổi lại là người đàn ông khác bị Lm Tiểu Dạ nhìn như thế, có lẽ đã hồn phách bay đi hết rồi, dục vọng sẽ mở ra, nhưng vấn đề là, Đỗ Thiên Trạch không có, hắn thanh tỉnh vô cùng, thầm nghĩ nhanh lên dụ dỗ nàng ngủ, sau đó rời đi, có vài phụ nữ có thể đụng đến, nhưng cũng có người không thể động vào, hắn đều có chừng mực, huống chi, hắn hiện tại không có một chút nhu cầu sinh lý.

“Anh sẽ ở đây trông em.” Đỗ Thiên Trạch chỉ phải lừa gạt nàng, khuôn mặt tuấn tú giả bộ dịu dàng.

Như vậy làm cho Lâm Tiểu Dạ an tâm, nàng nhìn hắn bối rối, ngoan ngoãn gật đầu, “Dạ.” Nói xong, tay mảnh khảnh nắm chặt cổ tay Đỗ Thiên Trạch không muốn buông ra, nhắm mắt lại, bởi vì say rượu nên chỉ chốc lát sau nàng đã ngủ say.

Đỗ Thiên Trạch nhẹ nhàng thở ra, xác định Lâm Tiểu Dạ đã ngủ mới lặng lẽ vặn rút tay về, bóng dáng cao thẳng một giây sau biến mất khỏi phòng, lập tức gọi điện thoại cho nhân viên khách sạn muốn một gian phòng bên cạnh.

Chương 84: Sự Tức Giận Của Hắn

Trong mơ mơ màng màng, Hạ Cảnh Điềm ngã xuống giường ngủ, đợi đến khi nàng tỉnh lại thì sớm đã sáng, nhìn đồng hồ nàng sợ tới mức bừng tỉnh, trời ạ! đã mười giờ . . . . . . Vội vội vàng vàng xông vào phòng tắm, vệ sinh cá nhân xong sau lại bối rối mặc quần áo, mới mở cửa phòng ra, cả biệt thự đã im ắng, nàng nhẹ nhàng bước đi ngang qua phòng Kỷ Vĩ Thần, chỉ thấy cửa đóng chặt, nghĩ đến hắn tối hôm qua muộn như vậy còn chưa ngủ, Hạ Cảnh Điềm xác định hắn bây giờ đang ở trong phòng.

Có nên gõ cửa đánh thức hắn? Nếu như hắn còn chưa có tỉnh ngủ ? Có thể không nên lay động hắn? Hạ Cảnh Điềm trong lòng giãy dụa, suy nghĩ một chút, hay để cho hắn ngủ đến khi nào thức thì thức a! Đi vào phòng khách, bắt đầu quét dọn, kỳ thật không dọn cũng rất sạch sẽ, nàng chỉ là tìm một ít chỗ đặc biệt lau chùi.

Sau lại đến vườn hoa, quét lại những lá cây khô rụng lả tả, biệt thự của Kỷ Vĩ Thần không giống của Kỷ Dịch Hạo có cả bể bơi, của hắn chỉ là phòng ốc rộng hơn rất nhiều, sân rộng, cho nên, Hạ Cảnh Điềm quét dọn cũng đặc biệt tốn thời gian.

Chờ Hạ Cảnh Điềm một lần nữa trở lại phòng khách phát hiện đã nhanh đến giờ cơm trưa, phòng Kỷ Vĩ Thần dĩ nhiên không có động tĩnh, Hạ Cảnh Điềm không khỏi nghi hoặc nhăn lại lông mày, chẳng lẽ hắn đã ra khỏi ?

Nghĩ xong, nàng bước nhẹ tới gần gian phòng hắn nghe ngóng động tĩnh, bên trong thập phần yên tĩnh, Hạ Cảnh Điềm tâm tư vừa động, tay đè chặt cửa mở khóa, lặng lẽ nhìn một cái, chỉ thấy gian phòng trống trơn , không hề có hình bóng Kỷ Vĩ Thần? Chép miệng, nàng đơn giản đẩy cửa ra đi vào, chỉ thấy gian phòng đệm giường rất chỉnh tề, hơn nữa không có dấu vết đã sử dụng, Hạ Cảnh Điềm thầm hỏi, không thể nào! Chẳng lẽ hắn tối hôm qua không có trở về phòng ngủ?

Kỷ Vĩ Thần là một người làm cho người ta đoán không ra tâm tư, Hạ Cảnh Điềm dù có đoán mò thế nào, cũng vô pháp đoán ra nguyên nhân hắn không ngủ, hơn nữa, nàng cũng căn bản không muốn biết, hắn một ngày không ở nhà, nàng có một ngày thoải mái, tốt nhất nửa năm này hắn cũng không ở lại, nàng mới vui vẻ ! Nhớ tới tối hôm qua mình quẫn bách, Hạ Cảnh Điềm đến bây giờ còn mặt đỏ tim đập! Nói thật, tối hôm qua cho dù Kỷ Vĩ Thần đối với nàng không có tình ý, nàng sẽ đối với Kỷ Vĩ Thần sinh ra ý nghĩ, a, háo sắc nha, nàng trong lòng thầm


Polly po-cket