
xưa nay, từ thô tục hắn thật sự khó nói ra miệng, chính là không thể phát tiết, trong ngực tức giận càng ngày càng cao, làm cho hắn thậm chí nổi điên.
Đột nhiên chạm được trên bàn điện thoại, hắn không nói hai lời cầm lấy, có chút hung dữ gọi số Hạ Cảnh Điềm, tiếng điện thoại vang lên thật lâu mới thông , hắn đang tại giận Hạ Cảnh Điềm có phải là đang trốn tránh hắn thì đối phương truyền đến tiếng nói trầm thấp nam tính, “Alo, là ai gọi đến?”
Cái thanh âm này, Đỗ Thiên Trạch làm sao có thể không nhận biết? Đây là thanh âm thuộc về Kỷ Vĩ Thần, Đỗ Thiên Trạch trong nháy mắt biểu lộ có chút hóa đá, hắn thở phì phì dập máy, liền ném xuống sàn nhà, lập tức, điện thoại văng làm hai nửa.
Kỷ Vĩ Thần đang trong phòng khách uống cà phê, không ngờ lại nghe thấy điện thoại của Hạ Cảnh Điềm để trong túi xách bên cạnh vang lên, bởi vì làm cho hắn thật sự phiền, hơn nữa Hạ Cảnh Điềm lại khôngtới nghe, hắn chỉ phải tự tiện lấy ra, ai ngờ mở ra vừa mới nói một câu, đối phương đã treo máy rồi, Kỷ Vĩ Thần nhìn dãy số, đây chỉ là một số điện thoại lạ mà thôi, không có lưu tên, Kỷ Vĩ Thần nhăn mày, chỉ phải đưa điện thoại thả lại trong túi Hạ Cảnh Điềm.
Mà trên lầu Hạ Cảnh Điềm đang tắm rửa, tiếng nước làm cho nàng căn bản nghe không được có điện thoại gọi đến mình, nếu không, cho dù chỉ mặc đồ ngủ, nàng cũng sẽ lao xuống lâu tiếp .
Đỗ Thiên Trạch trong phòng đi đi lại lại, hắn đang suy tư, vì cái gì Kỷ Vĩ Thần lại tiếp điện thoại của Hạ Cảnh Điềm? Đây không phải là chứng minh rất tốt hai người bọn họ đang cùng ở một chỗ sao? Đáng chết, Đỗ Thiên Trạch cắn răng gầm nhẹ một câu, bực bội không cách nào bình tĩnh trở lại, Hạ Cảnh Điềm này kỳ thật với hắn mà nói cũng không tính là cái gì, chỉ là một trong những trò chơi của hắn, nhưng làm cho Đỗ Thiên Trạch không cam lòng chính là, mình rốt cuộc điểm nào kém so với Kỷ Vĩ Thần? So với tên đó lạnh lung nghiêm mặt, hắn Đỗ Thiên Trạch đáng yêu nhiều hơn, cô gái này thật sự có mắt không tròng, chẳng phân biệt được tốt xấu.
Càng nghĩ càng giận, Đỗ Thiên Trạch đơn giản đi đến quầy Bar bên cạnh, lấy ra bình rượu đỏ rót đầy ly, trong lòng loạn, thật sự làm cho hắn phát hỏa lớn, càng làm cho hắn tức giận chính là, vì cái gì lần này hắn không thể cười mà cho qua? Là vì không có được con mồi mà không cam lòng sao? Hay là bởi vì chứng kiến cô gái kia ở trong lòng người khác mà không vui? Rõ ràng chỉ là một trò chơi, hắn lại chơi có chút quá quy định rồi.
Chương 95: Bị Đánh
Ngày hôm sau, Hạ Cảnh Điềm đang say ngủ lại bị bạn tốt A Nhã điện thoại đánh thức, nghe âm thanh A Nhã lộ ra vui mừng, Hạ Cảnh Điềm mới biết được hôm nay thì ra đã đến hai ngày nghỉ rồi, đối với công việc áp lực lớn của Hạ Cảnh Điềm mà nói, thật sự là một cơ hội thả lỏng, cất điện thoại, nàng miễn cưỡng ở trên giường lật người, khuôn mặt nhỏ nhắn gối lên chiếc gối mềm mại có điểm nghĩ ngợi, dù sao A Nhã cũng hẹn nàng xế chiều đi dạo phố, bây giờ còn sớm, còn có thể ngủ tiếp chút nữa.
Nhưng vừa nghĩ tới Kỷ Vĩ Thần ở phòng bên cạnh, nàng đầu óc đã thanh tỉnh một chút, nàng đã đây không phải nhà nàng, chớp chớp mắt mông lung buồn ngủ, nàng nhấc lên chăn rời giường, đi vào phòng tắm vệ sinh xong, mới mở cửa, đến cạnh phòng bên nghe ngóng động tĩnh một hồi lâu, nàng mới đẩy cửa ra, phát hiện Kỷ Vĩ Thần sớm đã không ở trong phòng, nàng nhíu nhíu mày, đi vào phòng khách, phát hiện cũng không có bóng dáng của hắn, nàng chính là cảm thấy nghi hoặc liền nhìn chiếc xe trong sân trước cũng không thấy, Kỷ Vĩ Thần khẳng định đã ra khỏi nhà.
Hạ Cảnh Điềm ngồi ở trên ghế, trong lúc vô tình nghiêng mắt nhìn thấy vài vali quần áo to chất chồng một đốngo, nàng lại quên, tối hôm qua Kỷ Vĩ Thần đã mua nó cho nàng, dù sao cũng nhàm chán, nàng dứt khoát cầm lấy quần áo đi vào trong phòng thay đồ.
Một phen bận rộn đến trưa, nàng đang ở sân phơi quần áo, phút chốc, chuông cửa vang lên, nàng có chút kinh ngạc, rất nhanh chạy tới, từ lỗ nhỏ của cửa sắt có thể thấy được, ngoài cửa đứng chính là một mỹ nữ, Hạ Cảnh Điềm sắc mặt có chút cứng ngắc, xem ra bạn gái Kỷ Vĩ Thần đã tìm tới cửa, không do dự, nàng mỉm cười mở cửa.
Trình Thủy tâm mặt không biểu tình, tại khi vào cửa trong chớp mắt, ánh mắt của cô ta liền dính trên người Hạ Cảnh Điềm, khi thấy Hạ Cảnh Điềm dáng người nhỏ nhắn xinh xắn, quần áo ở nhà, còn có gương mặt mộc không trang điểm, trông rất thuần khiết, cô không khỏi trong lòng lạnh lùng cười nhạo một chút, chậc chậc, đây là đàn bà của Thần sao? Không khỏi quá trần tục đi! Tối hôm qua bởi vì sắc trời đã tối, nàng chỉ thấy một bóng lưng mềm mại, còn tưởng rằng là mỹ nữ phương nào, không thể tưởng được, lại như vậy không đáng giá nhắc tới.
“Tiểu thư, xin hỏi cô tìm ai?” Hạ Cảnh Điềm hỏi rất lịch sự, tuy nhiên cô gái này ánh mắt bắt bẻ dò xét làm cho nàng có chút không vui, nhưng người tới là khách của Kỷ Vĩ Thần, nàng không thể chậm trễ, huống chi, cô gái trước mắt này đẹp đến kinh người, quyến rũ điên đảo người khác.
“Thần ?” Trình Thủy tâm lên tiếng có chút mập mờ, ánh mắt nhìn lướt qua hoa viên, tâm có chút co rút đau đớn,