Pair of Vintage Old School Fru
Đồ hâm! Tôi thích cậu!!!

Đồ hâm! Tôi thích cậu!!!

Tác giả: Nguyên

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 323051

Bình chọn: 9.5.00/10/305 lượt.

ét dữ dội hắn vẫn ko chịu buông tay cô.Hắn siết cổ tay cô ngày càng chặt hơn khiến cho cổ tay cô đỏ bừng lên.Rồi hắn từ từ đưa tay cô lên cao rồi nói :

-Tôi muốn biết…….hắn ngập ngừng.Còn cô thì vẫn la hét vùng vẫy.

-Vì sao tay cô lại có vết sẹo này._hắn tiếp.

Cô bé thôi la hét dần lấy lại bình tĩnh cô nàng nói:

-Đó là chuyện của anh à.Ko liên quan tới anh.Thả tôi ra.

Hắn khó chịu nhăn mày lại.Gắt lên:

-Tôi nói là có liên quan thì nó sẽ liên quan.Trả lời câu hỏi của tôi mau.

-Mặc xác tôi.Anh có thả ra ko thì bảo.Cút đi đồ vô nhân tính_cô ả hét lên trong tuyệt vọng

-Là do bị đâm đúng ko_hắn vẫn giữ tay cô.

Cô nàng trợn tròn mắt ngạc nhiên nhưng rồi mau chóng lấy lại bình tĩnh.Cô nói:

-Ko liên quan tới anh_rồi cô im lặng quay lưng đi ko một lời từ biệt.

Hắn thở dài ngoan ngán.Rồi với giọng cực kì dịu dàng và nhẹ nhàng hắn nó :

-Tôi nghĩ là có liên quan đấy.Có phải cô là……_hắn ngập ngừng.

,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,

Chà chà có ai hóng chap sau ko ạ ;)

CHAP 16: NGUYÊN NHI

-NGUYỄN NGỌC NGUYÊN NHI_hắn nói tiếp.

Cô quay lại trợn cặp mắt to tròn ko hiểu gì lại phiá hắn.Cô hỏi lại:

-Anh là ai?Sao anh biết tên tôi?

Hắn cười khoái trá.Khuôn mặt tỏ ra vẻ cực kì nguy hiểm,toát ra mùi gian tà mà ai nhìn vào cũng muốn đấm cho vài đấm.Hắn nói:

-Ghé tai vào đây nói cho mà nghe…..hắn ghé vào tai cô.

Cô bé tỏ vẻ cực kì khó chịu nhưng một phần vì tò mò nên cô cũng cố lắng tai mà nghe hắn nói.

Hắn cố gắng nói thật to rõ từng chữ như kiểu cô có vấn đề về tai mà ko nghe được vậy.

-NGHE NÀY.SAU NÀY LỚN LÊN MÌNH LÀM CÔ DÂU CHÚ RỂ THẬT ĐI_nói xong hắn ôm bụng cười sặc sụa.

Cô nàng giận tím mặt đáp trả anh chàng bằng cái giậm chân đẹp như mơ.Làm cho anh chàng mếu máo đau đớn nói ko nên lời.Cô nàng nhếch mép hỏi lại:

-Anh đang đùa với tôi đấy à.Đồ điên!!!!

Anh chàng tức muốn ói máu.Sự thật luôn luôn tàn nhẫn những đứa bị điên luôn luôn bị đối sử tệ.Trong khi chúng chẳng hại ai bao giờ.Chỉ vì một câu nói ngỡ như điên mà bị ăn đòn.Quá tàn nhẫn.

Hắn cố gắng kìm chế.Nói:

-Đúng là con gái mau quên mà.Câu đó là do tôi nói sao???

Cô bé bặm chặt môi hỏi lại:

-Anh bị thần kinh à.Không anh nói thì chẳng lẽ là tôi nói à???

Hắn bây giờ chỉ muốn tát cho cô một cái cho bõ tức.Trấn an tinh thần.Hắn cố gắng kìm chế:

-Thôi vậy coi như tôi chư nói gì cả

Rồi hắn bỏ đi quay lại chỗ nãy nằm ngủ tiếp.

Cô chẳng thèm ngó ngàng tới hắn nữa.

Nãy giờ cãi nhau với hắn làm cô quên luôn cả khóc.Thay vào đó là những cảm xúc rối tung chả đâu vào đâu.Chả hiểu gì

Cô nàng suy nghĩ.Cô nhớ đến câu nói điên khùng ban nãy của tên điên kia đã nghe ở đâu rồi thì phải.Nhưng chỉ nhớ mang máng là đã nghe mà chả biết ở đâu.Mãi suy nghĩ và cũng vì nãy giờ cãi nhau với hắn quá tốn calo mà cô nàng ngủ luôn lúc nào ko hay.

.

.

.

.

.

.

-Ê ê ê.Hay bây giờchơi trò này nhé.Anh là cô dâu em là chú rể.Làm chú rể chắc xinh lắm anh ha.

-Em ngu quá chú rể mà xinh.Em là con gái phải làm cô dâu.Để anh làm chú rể cho.

-Thật ko.Thế thì em làm cô dâu nha.Mà anh nè.Sau này lớn lên mình làm cô dâu chú rể thật đi….

.

.

.

.

Cô nàng bật dậy toát cả mồ hôi hột.Thì ra chỉ là mơ.Giấc mơ lúc mờ nhạt nhưng có lúc rõ ràng khiến cô ngỡ như thật chứ ko phải mơ.Ghép toàn bộ sự việc trong giấc mơ lại.

Rồi như nhớ ra được điều gì cô nàng chạy thật nhanh ra chỗ hắn.Hắn thì đang ngủ ngon giấc nghe tiếng động,hắn giật mình lim dim mở mắt.Tỉnh cả ngủ,thấy cô lại gần hắn định đứng dậy định bỏ đi thì cô nàng gọi với theo:

-KHOAN ĐÃ.Anh Bin đúng không???

???????????????????????

YEHH YEHH HẾT CHAP :)

CHAP 17: GẶP LẠI

Chap này cho tác giả gọi cô bé bằng Nhi nhé.

,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,

Hắn quay mặt lại vẻ mặt giận dỗi.Trông thật đáng yêu.Vẻ mặt ngờ ngật làm Nhi chỉ muốn bẹo má cho bõ ghét.Hắn nói giọng giận dỗi mà chưa ai thấy bao giờ ngoài Nhi:

-Tưởng quên rồi chứ.Ban nãy còn nói là bị điên mà.Sao giờ ra đây làm gì???

Nhi phì cười.Đưa tay bẹo má hắn rồi nói:

-Sư huynh à.Khuôn mặt đẹp trai cụa Bin làm sao em quên được.Với cả vết sẹo chỉ mình Bin biết mà_giọng Nhi trầm hẳn

Hắn ko biết nên vui hay buồn nữa.Hắn đã nguôi nguôi rồi.Hắn cười rõ tươi rồi nói:

-Thôi anh đùa.Anh làm gì biết giận Nhi của anh đâu.Em trốn anh kĩ thật anh tìm mãi chẳng thấy.

Như lại khơi lại truyện ban nãy.Nguyên Nhi ko chút do dự ôm chầm lấy hắn mà khóc.Hắn vô cùng lo lắng hỏi lại:

-Chuyện gì vậy Nhi.Em đừng khóc mà.

Cô nàng được thể càng khóc to hơn.Hơi thở yếu ớt ko có tí sức nào.Nguyên Nhi nói trong tiếng nấc,từng từng chữ ngắt quãng:

-B…..in……h.ức……b……ố……e….m.hức…..

Hắn hoảng hồn hỏi lại liên tục:

-Sao cơ??Bố em sao????

Ngước khuôn mặt đẫm nước mắt Nguyên Nhi nói tiếp:

-HỨC….HỨC…Bố em bị ung thư.Không sống được bao lâu nữa

Hắn trợn tròn mắt ngạc nhiên.Từ nhỏ hắn đã rất thần tượng bố của Nhi.Ông tên : Nguyễn Ngọc Nam là một doanh nhân thành đạt,đẹp trai,tài giỏi là một người hoàn hảo và tốt tính.Luôn giúp đỡ người khác lúc khó khăn.Khi hắn còn bé,2 gia đình rất thân thiết.Hắn rất quý gia đình ông.Hắn mến Nhi vì cô bé rất dễ thương và tốt tính.B