Insane
Độc sủng mỹ hậu

Độc sủng mỹ hậu

Tác giả: _thanhthanh_

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 323825

Bình chọn: 10.00/10/382 lượt.

người có mặt ở đó giật mình.

Triệu thừa tướng kinh ngạc nhìn lam quang cường đại trước mặt, tốc độ có chút chậm lại, trong lúc hắn mất tập trung, lam quanh kia liền mạnh mẽ ập vào người hắn.

Diệp Băng Tuyền và Minh lão quan sát thế cuộc đều âm thầm than trong lòng, đây mới là thực lực của hắn sao? Hắn lúc đầu thu liễm quá tốt, khiến cho bọn họ đánh giá thấp năng lực của hắn, bây giờ một chưởng xuất ra, hoàn toàn đánh tan suy nghĩ ban đầu của bọn họ.

Triệu thừa tướng từ trên không trung rơi thẳng xuống đất, “phốc” một tiếng phun ra máu tươi.

“Giỏi lắm! Ngươi…giấu diếm rất giỏi.” Triệu thừa tướng đứng dậy, sát ý trong mắt càng thêm nồng đậm, một lần nữa lao về phía Lôi Thừa Vũ.

Ninh Nhược Đình trong lòng lo lắng vô cùng, vội vàng thúc giục Lý Đằng ” Ta ở bên trong rất an toàn, ngươi mau tới giúp đỡ hoàng thượng!”

Lý Đằng đã sớm nóng lòng, nghe được lời của nàng, liền nhanh nhẹn đứng dậy, ra ngoài trợ trận cho Lôi Thừa Vũ.

“Hoàng thượng!”

“Ngươi thu thập đám cao thủ kia!”Lôi Thừa Vũ quát lên, không có nửa điểm lơ là, bảo kiếm trong tay linh hoạt chuyển động, đỡ những sát chiêu liên tiếp của Triệu thừa tướng.

“Vâng!”

Ngự lâm quân đã bắt đầu yếu thế hơn, chết đi quá nửa, mà Lưu Ly chưa đạt đến sức mạnh chân chính của nó, cho nên đối phó với những cao thủ này làm cho nó chật vật, bộ lông trắng thuần nhuốm không ít máu tươi, chín cái đuôi đẹp đẽ càn quét lộn xộn.

Lúc Lý Đằng nhập trận, Ngự lâm quân không sai biệt lắm từ một trăm còn trên dưới năm mươi người, quân phản loạn cũng còn đến hai mươi.

“Giết hết bọn chúng!” Lý Đằng quát to, tả xung hữu đột trong đám hỗn loạn.

Ninh Nhược Đình ở trong phòng, tim đập loạn, nàng cùng Tiểu Thanh ngồi lại một chỗ, trong tay nàng gắt gao ôm Dật nhi, trong lòng nóng như lửa đốt, nhưng nàng không thể ra ngoài, chỉ làm cho hắn vướng bận.

Trải qua một hồi giao chiến, Lôi Thừa Vũ dần dần áp đảo, chiếm thế thượng phong, bảo kiếm kề sát cổ Triệu thừa tướng.

Vào thời khắc chỉ mảnh treo chuông, một thanh âm đột ngột vang lên:

“Thả thừa tướng ra! Nếu không, ta giết đứa bé này!”

CHƯƠNG 53: NGÀN CÂN TREO SỢI TÓC

Lôi Thừa Vân và Phong Trạch vừa tới nơi, vừa vặn thấy một màn này, đã hiểu chuyện gì xảy ra, hoàng thượng chú tâm giao tranh với thừa tướng, mà quên mất mối nguy vẫn ở trong cung Vĩnh Thuỵ.

Lôi Thừa Vũ bảo kiếm vẫn kề trên cổ Triệu thừa tướng, nghe được thanh âm này, trong lòng hắn liền dâng lên một cỗ sợ hãi, hắn từ từ quay đầu lại.

“Dật nhi!” Ninh Nhược Đình không quản cánh tay đang chảy máu đầm đìa, nàng gắt gao siết chặt hai bàn tay, lúc này, nàng hận bản thân mình quá vô dụng, cư nhiên để người đem con trai mình đi như vậy.

Xuân Lan trong tay giữ chặt lấy Lôi Dật, trong tay kia nắm một thanh chuỷ thủ, lưỡi dao sắc bén đạt trên cổ bé, Lôi Dật cảm nhận được nguy hiểm, liền cất tiếng khóc lớn lên, đáng thương vô cùng.

“Mau thả Dật nhi ra!” Trong lúc Lôi Thừa Vũ mất cảnh giác, bả vai hắn trúng một kiếm sắc nhọn, máu tươi ròng ròng đổ xuống.

Hắn buông tha cho Triệu thừa tướng, quay đầu hướng về phía Xuân Lan lao đến.

“Ngươi mau lùi lại, nếu không ta đâm chết nó!”

“Dật nhi…”

“Ha ha ha, Lôi Thừa Vũ, cuối cùng ngươi vẫn bại dưới tay ta!” Thừa tướng ngửa mặt lên trời cười dài.” Ngươi mau quỳ xuống cho ta, dập đầu ba cái, nếu như ta vừa lòng, sẽ tha con trai ngươi một mạng.”

Ninh Nhược Đình đau đớn níu lấy tay áo Lôi Thừa Vũ, hốc mắt đỏ ửng, nàng kìm nén không để nước mắt rơi xuống, lúc này, nàng không được khóc!

“Lôi Thừa Vũ, ngươi bây giờ hãy quỳ xuống cầu xin ta!” Trong mắt Triệu thừa tướng tàn độc, ánh mắt hắn lúc này giống như loài dã thú khát máu vậy.

Lôi Thừa Vũ trong tay siết chặt bảo kiếm, toàn thân kịch liệt lay động, cho thấy hắn lúc này đã tận lực kìm nén giận dữ.

“Mau lên!Quỳ xuống!”

Đôi chân Lôi Thừa Vũ run rẩy, tưởng như sắp khuỵu xuống. Ninh Nhược Đình trong lòng khẩn trương vô cùng, một hoàng đế như hắn, thực sự sẽ quỳ xuống trước phản tặc sao? Trong lòng nàng là thật sâu đau đớn cùng cảm động. Lúc này, ánh mắt của tất cả một người trong cung Vĩnh Thuỵ đều tập trung đến trên người Lôi Thừa Vũ, không một ai chú ý đến động tác của tử y nữ tử vẫn luôn âm thầm quan sát cục diện.

Diệp Băng Tuyền hai tay nhanh chóng kết ấn, miệng nhẩm thuật ngữ.

Một tầng u quang trong bóng tối âm thầm lan toả, đem Xuân Lan và Lôi Dật hai người bao phủ bên trong. Đôi mắt của Xuân Lan dần dần trở nên vô thức, hai tay không tự chủ ôm Lôi Dật đưa về phía trước, Diệp Băng Tuyền không hề chậm trễ, vội vàng đem bé ôm vào trong ngực.

Cục diện ngàn cân treo sợi tóc phút chốc được hoá giải.

Ninh Nhược Đình không kịp suy nghĩ thêm điều gì, nàng gắt gao ôm lấy con trai, vỗ về bé. Tảng đá đè nặng trong lòng Lôi Thừa Vũ rơi xuống, hắn không chần chừ một kiếm giết chết Xuân Lan.

“Nhiếp…Nhiếp hồn gia?” Không chỉ Triệu thừa tướng, mà Lôi Thừa Vân và Phong Trạch cũng bị làm cho kinh sợ, nữ tử này là ai? Thuật pháp vi diệu của nàng, cũng là lần đầu tiên bọn họ được mục sở thị. Dù sao ở Hạo Nhiên đại lục, thứ thuật pháp tà môn này hầu như không người biết đến, họ cũng c