pacman, rainbows, and roller s
Độc y xấu phi

Độc y xấu phi

Tác giả: Chá Mễ Thố

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 329674

Bình chọn: 9.5.00/10/967 lượt.

Vãn chưa chắc sẽ đáp ứng.

“Chít chít ——” Bao Tử ở bên cạnh đón ý nói hùa lời của Hạng Quân Vãn, thừa dịp Phượng Cửu phân thần, cùng Hạng Quân Vãn tách ra lộ ra một tia khe hở, Bao Tử nhảy đến trong lòng Hạng Quân Vãn, chiếm lấy ôm ấp của nàng, đem bọn họ ngăn cách, còn một bộ dáng tiểu nhân đắc chí nhìn Phượng Cửu.

“Tiểu súc sinh!”

Thấy Ngân Hồ quả thực là nắm bắt mọi cơ hội dính lấy Hạng Quân Vãn, Phượng Cửu phóng một cái hạt dẻ tới trên đầu Bao Tử, “Sớm biết ngươi là cái đồ ăn cây táo, rào cây sung gì đó, sẽ không mang ngươi đến đây!”

“Chít chít ——”

Bao Tử núp vào trong lòng Hạng Quân Vãn, một đôi con mắt lung liếng tội nghiệp nhìn Hạng Quân Vãn, vành mắt ướt sũng giống như hàm chứa lệ, nếu Phượng Cửu động thủ lần nữa nước mắt nó dường như sẽ rơi xuống. Rất lưu manh rất đáng yêu!

“Phượng Cửu, chàng đừng nói sang chuyện khác! Ta là ta, cho dù cha ta cùng hoàng thượng đều đáp ứng, ta không đáp ứng, chàng cũng không làm gì được ta!”

Hạng Quân Vãn chải vuốt sợi lông Ngân Hồ, cười nhìn về phía Phượng Cửu. Nàng cũng không phải là nữ nhân thời đại này, manh hôn ách gả, sẽ đem hạnh phúc khi còn sống của mình ném đi! Phượng Cửu ở đại điện lên đột nhiên tập kích, vốn khiến cho nàng trở tay không kịp, hiện tại hắn nhất định phải bồi thường mình một cái cầu hôn mới được!

Lời của Hạng Quân Vãn tuy rằng đứng đắn, nhưng mà ý cười trên mặt bán đứng nội tâm của nàng.

Tiểu nữ nhân này! Phượng Cửu hận không thể đem Hạng Quân Vãn ôm đến trong lồng ngực của mình. Nàng rõ ràng trong lòng vui, còn hoan hỉ, ngây ngất, ngoài miệng lại muốn làm khó dễ mình như vậy. Cầu hôn? Hắn tuy rằng chưa làm qua, nhưng vì ôm mỹ nhân về, cầu hôn là phải làm!

Lúc gần đi, Phượng Cửu cúi đầu hôn lên trên môi Hạng Quân Vãn, đầu lưỡi dọc theo đường môi của nàng thăm dò, cuối cùng nhẹ nhàng cắn cắn cánh môi của nàng, “Chờ ta tới cầu hôn nàng!”

Sinh thần của Triệu Mạn muốn tổ chức ba ngày, tuy rằng Hạng Quân Vãn cực kỳ không muốn tiến cung, nhưng quân mệnh làm khó. (Các bạn đang xem truyện được dịch bởi Bạch Thiên Lâu.)

Ra khỏi cửa lớn phủ tướng quân, nhìn thấy trước cửa xe ngựa, Hạng Quân Vãn nhíu mày. Những người khác đều không ở đây, chỉ có Hạng Quân Nhu ở đàng kia chờ. Hôm nay Hạng Quân Nhu tựa hồ hòa bình không giống mọi khi, tươi cười nhưng cúc, thật giống như ân oán lúc trước của nàng cùng Hạng Quân Vãn đều không tồn tại, thật giả dối.

“Thế nào chỉ có ngươi?” Hạng Quân Vãn đứng không nhúc nhích, chỉ là nhìn chằm chằm ánh mắt Hạng Quân Nhu.

“Mẹ ta cùng khác tỷ muội đã đi trước, xe ngựa còn không nhiều, ta liền lưu lại. Nhị tỷ, không ngại ta và ngươi cùng nhau đi!” Hạng Quân Nhu thu lại bộ dáng lúc bình thường, hoàn toàn là một tiểu cô nương nhu thuận.

“Được rồi!”

Tuy rằng không biết trong hồ lô của Hạng Quân Nhu chứa cái gì, nhưng Hạng Quân Vãn vẫn lên xe ngựa. Chờ Hạng Quân Nhu đi lên, Hạng Quân Vãn nhắm mắt dưỡng thần, lười quan tâm nàng.

Nhìn ra Hạng Quân Vãn đối với mình lãnh mạc, Hạng Quân Nhu cắn chặt răng, một cái tươi cười vẽ lên trên mặt. Tạm thời làm cho nàng trước hết đắc ý vài phần, đợi cho thời cơ đến, nàng muốn khóc cũng khóc không được.

“Tỷ tỷ, ngươi thích huân hương gì?”

“Tùy tiện.” Hạng Quân Vãn tựa vào một bên, nhìn bóng lưng Hạng Quân Nhu. Hôm nay thật sự là mặt trời mọc đằng tây sao, Hạng Quân Nhu khi nào lại khiêm thuận (khiêm tốn + nhu thuận) như vậy?

Quả nhiên, thoáng chốc Hạng Quân Vãn đã phát hiện khác thường, huân hương này có vấn đề.

Nếu nàng đoán không sai, trong huân hương này có xuân dược, còn có thể khiến cho người lâm vào hôn mê trong chốc lát. Khó trách hôm nay Hạng Quân Nhu xum xoe như vậy, thì ra ở chỗ này chờ nàng!

Hạng Quân Nhu điểm xong huân hương, thời điểm xoay người ngồi xuống, vừa hay nhìn thấy Hạng Quân Vãn trợn tròn mắt, trong lòng ả cả kinh. Chẳng lẽ Hạng Quân Vãn đã phát hiện? Chờ Hạng Quân Nhu nhìn lại Hạng Quân Vãn, phát hiện nàng lại nhắm hai mắt lại, Hạng Quân Nhu lúc này mới nhẹ nhàng thở ra.

Đúng rồi, Hạng Quân Vãn làm sao có thể phát hiện chứ! Đây chính là đồ trong cung! Hạng Quân Nhu chậm rãi cười, ở đối diện Hạng Quân Vãn ngồi xuống.

Lúc này, trong lòng Hạng Quân Nhu có chút kích động, lại có chút hưng phấn. Lời Thái hậu nói vẫn còn vọng bên tai ả, “Ngươi nhu thuận xinh đẹp như vậy, Phượng thiếu chủ nhất định sẽ thích ngươi. Ai, nhưng mà tỷ tỷ ngươi đến trước ngươi một bước…… Quên đi, không nói, nếu như không có tỷ tỷ ngươi, ai gia nhất định chỉ hôn cho ngươi cùng Phượng thiếu chủ.”

Nếu không có Hạng Quân Vãn, chính mình liền có thể trở thành thiếu chủ phu nhân Bàn Long thành, nam tử vĩ đại tuấn dật như vậy sẽ là phu quân của mình, khiến cho Hạng Quân Nhu làm sao có thể chối từ. Tuy biết làm như vậy rất mạo hiểm, nhưng Hạng Quân Nhu tin tưởng vững chắc, hạnh phúc là thuộc về nàng! Chỉ cần Hạng Quân Vãn không còn thân hoàn bích, Phượng Cửu khẳng định sẽ không cần nàng, đến lúc đó sao…… Khóe miệng Hạng Quân Nhu lộ ra nụ cười hưng phấn, thiếu chủ phu nhân Bàn Long thành này, nàng chắc chắn có rồi!

Biểu hiện của Hạng Quân Nhu dừng ở trong mắt Hạng Quân Vãn, trở nên buồn