Teya Salat
Đôi mắt của hầu gái

Đôi mắt của hầu gái

Tác giả: Chanhee

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 321900

Bình chọn: 9.00/10/190 lượt.

tiều tụy, say mèm đáng thương của cậu dường như đã xóa hết những lỗi lầm của cậu trước kia.

Cô đắp chăn lên người cho cậu rồi bất chợt cậu kéo cô vào gần hôn nhẹ một cái. Cô đẩy cậu ra rồi đứng dậy nhưng cậu đã ôm chặt, rồi cậu ghì cô xuống hôn một cách thô bạo. An Ninh càng né thì Thiên Bảo càng tấn công mạnh hơn. Rồi cô buông xuôi nhưng cậu lại dừng ở đó, cậu ngồi dậy chống tay lên trán.

– Anh xin lỗi, anh không biết mình đang làm gì nữa, anh thực sự xin lỗi. – Nói rồi cậu cầm áo định ra về.

– Anh đi đâu vậy?

– Em ngủ đi, xin lỗi vì đã làm phiền em.- Đừng đi.

Cậu ngỡ ngàng khi nghe thấy câu nói nhỏ nhẹ ấm áp đó của An Ninh. Cô đến bên, áp tay lên gương mặt cậu, cậu cũng nhẹ nhàng nắm lấy nó rồi hôn nhẹ lên lòng bàn tay, mu bàn tay rồi cổ tay.

– Anh đã tự hứa với lòng mình là sẽ trân trọng em khi em quay lại. Anh đã rất hối hận khi gặp được một người yêu anh và anh cũng rất yêu cô ấy. Anh hối hận vì trong quá khứ anh không phát hiện ra sớm… thì ra tình yêu thực sự của anh chính là em. Nhưng mà anh đã không biết trân trọng nó, giây phút gặp lại em anh ý thức được rằng niềm vui trong lòng cứ chực trào ra, anh rất muốn biết người từng bị anh làm tổn thương giờ sống có tốt hay không? Anh phát hiện ra… thì ra em rời khỏi Lưu gia, rời khỏi anh là hoàn toàn chính xác. Em xem em đi, bây giờ em tự tin như vậy, An Ninh có sức hút như vậy, vui vẻ như vậy, không cần anh nữa rồi. Nhưng lúc nãy nhìn thấy em bởi vì anh mà lo lắng, khẩn trương thì anh mới nhận ra rằng ốt những năm qua em không hề thay đổi, chỉ là vì trước kia anh chưa bao giờ hiểu em, chưa từng biết về em, chưa từng học cách yêu thương, trân trọng em một cách thực sự.

Anh Ninh gạt đi giọt nước mắt lăn dài trên má Thiên Bảo.

– Anh có biết không? Mấy năm nay em rất cố gắng để làm một Nguyễn An Ninh hoàn mỹ, nhưng đôi khi em vẫn là một cô bé An Ninh sợ hãi, nhu nhược, nhất là khi đối diện với anh.

– Đối diện với anh? Đối diện với anh, em chỉ có cảm giác thù hận, chán ghét, anh chỉ như cái gai trong mắt em.- Tại sao em lại chán ghét anh? Tại sao em lại thù hận anh? Em không chán ghét anh, không thù hận anh, cũng không sợ anh… chỉ là… chỉ là… em… em… chỉ muốn là cô hầu gái bé nhỏ của anh, của riêng anh mà thôi.

Thiên Bảo ôm chặt An Ninh vào lòng, cậu cảm thấy mãn nguyện khi nghe được những lời nói từ đáy lòng của An Ninh. Phút chốc ấy mọi thứ dường như không có giới hạn, chỉ có tình yêu cháy bỏng giữa hai người với nhau, một nam và một nữ. Họ trao cho nhau những nụ hôn ngọt ngào, niềm đam mê và sự khao khát. Chương 25: Được và mất.Chương 25: Được và mất.

Được gì và mất thứ gì đôi khi là điều rất quan trọng trong cuộc sống. Nó tạo ra sự cân bằng giữa cái thiện và cái ác, người cho và kẻ nhận. Khi bạn cho ai đó quá nhiều thứ nhưng chẳng nhận được lại thứ gì, đừng lo, thứ mà ta nhận lại có thể không nhìn thấy bằng mắt nhưng ở một góc độ nào đó, bạn có thể cảm nhận nó bằng trái tim và khối óc của mình.An Ninh đã mất mát quá nhiều, cô cho Thiên Bảo mọi thứ cô có, cô mất đi gia đình, cuộc sống, cũng như đứa con chưa hình thành của mình. Nhưng bù lại, cô nhận được tình yêu chân thành sâu sắc của Thiên Bảo, sự quan tâm lo lắng chu đáo của Thiên Thành cũng như sự đồng cảm yêu thương của người cha nuôi đáng kính.

An Ninh rời khỏi phòng khi Thiên Bảo vẫn còn đang ngủ. Cô lặng lẽ trả phòng và để lại lời nhắn cho Thiên Bảo tại quầy lễ tân. Cô sẽ giải quyết xong mọi việc để trả lại mọi thứ đúng với vị trí của nó….

– Thưa phu nhân, có cô Nguyễn An Ninh muốn gặp.

– Cho cô ta vào.

Bà Lưu ngồi chễm chệ trên chiếc ghế sofa rộng chờ đợi An Ninh bước vào.

Cô bước vào với dáng vẻ bình thản rồi ngồi xuống chiếc ghế phía bên tay phải bà Lưu. Cô đặt trước mặt bà một tập tài liệu rồi nói:

– Đây là toàn bộ số cổ phần của tôi ở Lưu bao gồm cả những công ty con sắp thu mua cũng như những phần cổ phiếu tôi mua được từ những cổ đông nhỏ.

– Mày đưa nó ra trước mặt tao làm gì? Định phô trương thanh thế ư?

– Tôi biết rằng bà còn yếu hơn cả một kẻ yếu và còn hèn kém hơn một kẻ hèn kém. Vì dùng thế lực và đồng tiền để đánh bại và điều khiển người yếu là điều mà chỉ có kẻ yếu đuối nhất, kẻ hèn nhát nhất đáng thương nhất phải dùng tới.- Mày nói thì hay lắm, vậy mày đến đây để làm gì?- Để làm một giao dịch.

– Giao dịch?

– Đúng, nếu tính tổng số chỗ cổ phần kia thì một nửa Lưu chắc chắn sẽ không sớm thì muộn cũng về tay tôi.

– Vậy?

– Tôi sẽ trả lại bà toàn bộ.

– Trả lại tao? Mày định giở trò gì hả con hồ ly kia?- Chỉ để đổi lấy 0,9% cổ phần mà Thiên Bảo còn thiếu.

– Hóa ra mày định giúp thằng con tao, tình yêu thắm thiết quá nhỉ? Cả một đống tài sản chỉ để đổi lấy 0,9% cổ phiếu.

– Tôi biết nếu Thiên Bảo đến với tôi bà sẽ gạch tên anh ấy ra khỏi Lưu gia. Nhưng bà biết không? Cho dù Thiên Bảo mang họ Lưu hay một họ nào khác thì tôi vẫn sẽ đến với anh ấy. Thời gian qua, tôi chỉ muốn trả thù bà mà quên đi rằng thứ tôi muốn có chỉ là Thiên Bảo. Giờ tôi lấy toàn bộ những gì tôi có để đổi lấy bình yên cho Thiên Bảo, quyết định của bà ra sao không quan trọng, nhưng nếu bà còn ch