XtGem Forum catalog
Đôi vk&ck 16 tuổi

Đôi vk&ck 16 tuổi

Tác giả: Pu_snow

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 3214224

Bình chọn: 7.5.00/10/1422 lượt.

sọc, như núi lửa bùng nổ :– Hừ, có mới nới cũ . Toi đã biết hết, khi Ngọc và con nho kia rơi xuống hố , cậu chỉ cứu con kia lên rồi bỏ Ngọc lại cảđêm ở dưới hố, rồi còn ôm con hồ ly tinh đó ngủ nữa chứ. Nhìn thấy Ngọc hạnh phúc bên cậu toi tưởng cậu sẽ,chămsóc được cho cô ấy nên tôi đã định buông tay vậy mà cậu dám làm tổn thương cô ấy. Vậy tôi hỏi cậu cậu có biết co ấybị bệnh gì ko?– Tôi thấy co ấy bình thường mà. Hắn trả lời– Bình thường sao? Co ấy bị bệnh tim bẩm sinh đó biết chưa hả? Minh tức giận hét lên.Thời gian như ngừng trôi các học sinh và thầy cô giáo mồm chữ O vì lời vừa nãy. Kim thì ko có cảm xúc gì (t/g: vôtâm ). Phương Nga cũng chỉ biết đứng nhìn thôi nhưng ai biết rằng chủ mưu của câu chuyện này là chính Nga cơ chứ.Hắn đưa đôi mắt khó hiểu về phía nó.RỒI TRONG TƯƠNG LAI CHUYỆN GÌ SẼ XẢY ĐẾN ??????? PART 21Part này minh dành riêng cho hai bạn đã luôn vote cho mình trong các Part trước. Tên hai bạn này cuối Part minh sẽghi. Và đồng thời cũng cảm ơn các bạn đã view và vote cho mình. Ủng hộ mình nhiều hơn nữa để mình có động lực viếttiếp nhe.ヾ(@⌒ー⌒@)ノLúc hắn nhìn qua nó, nó lấy tay che miệng để ngăn những tiếng nấc , đôi mắt nó nhạt nhoè nước mắt đỏ hoe ,miệng kongừng phát ra tiếng nấc . Nó chạy đi, trời bỗng đổ mưa nhưng nó vẫn cứ chạy đôi chân ko ngừng nghỉ để nước mắt cứtheo nước mưa mà rơi xuống đất. Tới khi ko còn sức nữa nó ngồi bệt xuống đất, nước mắt hoà với nước mưa mặn chát.Tiếng khóc của nó vang lên đến não lòng:– Hức…Hu Hu..hức hức. TẠI SAO ÔNG TRỜI ĐỐI XỬ VỚI CON NHƯ VẬY CHỨ ? Hưsc hức” Em đã quá ngu ngốcĐúng ko Anh ?Cứ tưởng rằng sẽ yêu và được yêuNhưng đâu biết rằngMình chỉ là người thay thế cho một bóng người xưaTrong lòng anhCứ tưởng rằng anh sẽ yêu emNên đã đem lòng yêu anh hai lầnĐể đau khổ hai lầnNhưng vẫn ko chịu buông tay mà cưs mong rằngMột ngày nào đó hai ta sẽ sống hạnh phúcChắc có lẽ em sẽ buông tay thôiEm sẽ ra đi để anh được hạnh phúcChúc anh hạnh phúcNGƯỜI MÀ EM MÃI MÃI YÊU CHO ĐẾN NGÀN NĂM SAU”Nó ngồi co ro và khóc một mình, đến khi nước mắt đã cạn kho trời đã xẩm tối. Nhìn quanh nó ko biết đây là nơi nàonữa nó bắt đầu cảm thấy sợ hãi . Ngồi sát vào thân cây, nó bất giác gọi tên hắn:– Phong ơi, Phong làm ơn đến đây đi cứu cứu tôi với .Nhớ lại những ngày tháng qua được ở bên hắn, cùng hắn đi học, cùng hắn đi chơi, phá hắn, được hắn quan tâm và chechở,bảo vệ nó nhớ lắm. Bây giờ nó muốn được ôm hắn, được dựa vào bờ vai ấy. Bờ vai làm nó thấy an toàn làm nóthấy an tâm, được dựa vào tấm lưng to lớn được …được nắm bafn tay rộng và to lớn , nó nó rất ấm áp nữa. Bây giờ saonó cảm thấy nó muốn nhiều quá nó muốn hắn chỉ là của riêng nó.” Tại sao khi ở bên anhEm ko trân trọng khoảng thời gian đó chứĐến khi một mình em mới biết mình cần anhĐến khi ko còn được dựa vào bờ vai , vào tấm lưng ấyEm mới biết mình cần ở bên anh biết nhường nàoXin lỗi anh vì đã làm anh phải lo lắngSuốt thời gian quaXin lỗi anh vì là người thứ ba đã chen vào tình cảm của anhXin lỗi vì đã ko rời xa anh sơsm hơnXin lỗi, xin lỗi anh”Hai bạn mình dành riêng Chap này là pe_anh_ và bạn thao1997 PART 22XIN THÔNG BÁO TUẦN SAU LÀ MÌNH BẮT ĐẦU ĐI HỌC RỒI, NÊN NẾU CHAP TRƯỚC ĐỦ 10 MÌNH SẼ RA CHAPMỚI VÀO CÁC NGÀY TRONG TUẦN. CÒN NẾU CHƯA ĐỦ THÌ CỨ CUỐI TUẦN 7 VÀ CN MÌNH SẼ RA CHỈ TỪ 2-4CHAP THÔI.Kim chay theo nó và cô như chết đứng khi đến bây giờ mà nó vẫn còn gọi tên hắn. Cô rất muốn đấm vào mặt hắn thậtđau, và tát con hồ ly tinh kia để hắn biết rằng vì hắn mà nó đã phải đau khổ biết dường nào. Lại gần nó hình như nó đãngủ rồi, vừa lúc đó Minh cung chạy tới Kim nói:– Cậu cõng nó về đi. Tôi sẽ theo sauMinh để nó nằm trên lưng cậu, được lấy tấm lưng cậu để nó dựa vào cậu nguyện cả đời để là nơi nương tựa vững chắccho nó nhưng khi nó ngủ nó đã nói như thế này:– Phong ơi, Phong tôi yêu cậu nhiều lắm. Cậu có biết ko? Tại sao tôi lại ngu ngốc đi tin rằng cậu sẽ yêu tôi chứ.Giọt nước mắt ấm nóng rơi xuống áo Minh. Trái tim cậu tan thành từng mảnh , người con gái cậu yêu thương suốt baolâu nay lại gọi tên thằng khốn đó lúc ngủ và khóc nữa. Tại sao người đó ko phải là cậu? Tại sao thằng Phong đó có đượctrái tim nó mà ko biết trân trọng nó chứ. Đôi mắt cậu lặng lẽ rơi lệ, cậu cười nhẹ.8h sáng..– Oáp… Chẹp chẹp. Nó đang ngồi trên giường với bộ dạng vô cùng lôi thôi. Kì mở trong nhà tắm bước ra nói:– Đi tắm rồi thay đồ đi đi ăn sáng. À mà mày còn nhớ hom qua xảy ra chuyện gì ko?– Ko, bộ có gì nghiêm trọng sao? Nó ngáp một cái– À,ờ ko có gì. Kim ngập ngừngBước vào nhà tắm, tại sao nó lại ko nhớ được chứ. Khẽ thờ dài nó ngâm mình trong bồn tắm. Một tiếng sau, nó bước rahôm nay nó mặc chiếc áo sọc đen ngang ngắn tới eo, và quần ôm đen, mang giày bánh mì màu đen nốt. Tóc để xoã, cầmtheo cái ví màu đen có dây đeo nó bước xuống sảnh. Thấy Kim trong nhà hàng nó chạy lại, hôm nay khách sạn có tiệcBuffe, nó nhanh chóng lấy dĩa rồi lấy thật nhiều đồ ăn. Nào là tôm lăn bột, salad, cơm chiên, lại chỗ Kim ngồi thấy cóMinh nữa nó tươi cười:– Xin chào mọi người . Đồ ăn ngon nhỉ,mà ma Kim này mình ngủ rờ phòng cậu đúng ko?– Ừ. Kim nhai miế