
ngài chủ tịch
– ” Qri giờ đang ở đâu ? Mày đã làm gì cô bé ? ”
– ” Ông yên tâm, cô ta đang ngủ say với một thằng ngốc muốn làm anh hùng, cơ mà hình như tôi quên mặc áo cho cô ta rồi, ai da…sẽ lạnh lắm đây ”
– ” Khốn kiếp, rốt cuộc mày làm thế vì lí gì ? “- Chủ tịch Kim nắm lấy cổ áo hắn
– ” Trả thù ”
………………….
– ” Trả thù ”
.
.
.
.
Lời buông ra từ miệng hắn bình thản lạ thường. Lực siết trên cổ áo hắn dần nới lỏng,một cách kì lạ, chủ tịch Kim buông tay khỏi người hắn và đứng quay mặt về phía cửa kính. Alex thấy lạ trước thái độ của chủ tịch Kim, nhưng trước khi hắn mở miệng hỏi thì chủ tịch Kim đã cất tiếng
– ” Ta đã chờ ngày này 20 năm. Cuối cùng cậu cũng đã đến tìm ta để trả thù ”
– ” Ông đang nói gì, tôi không hiểu. Ông biết tôi sẽ đến tìm ông trả thù mà không phòng bị sao ? Ông có mất trí không ? ”
Chủ tịch Kim không trả lời, hắn có vẻ không đủ kiên nhẫn đợi câu trả lời nên đã nói tiếp – ” Tôi đã thề là sẽ phá hủy cuộc đời ông, cướp đi tất cả những gì ông có, bắt ông phải sống không bằng chết…Chỉ tiếc là vở kịch của tôi hạ màn quá sớm, để ông biết rồi chả có gì vui…”
– ” Vậy tại sao cậu không nhắm trực tiếp vào ta, các cô gái đó vô tội, hà cớ gì lại kéo họ vào ”
– ” Tôi chính là muốn phá hủy những thứ bên cạnh ông, nếu muốn tôi đã có thể đâm xe thẳng vào ông từ lâu. Nhưng như vậy thì còn gì là vui ”
– ” Vậy cậu muốn làm gì ? Cậu có thiếu thốn tình cảm nhưng cũng đừng đi phá hoại tình thân của người ta chứ. Lee Qri đã bị cậu biến thành như thế còn chưa đủ sao ? ”
– ” Ông im đi. Tất nhiên là chưa rồi, Lee Qri chỉ là quân cờ nhỏ bé của tôi thôi. À phải ha, sắp tới là ngày kỉ niệm 3 năm của T-ara, tại sao ta không tạo ra một scandal rầm rộ gây chấn động vào ngày đó nhỉ ? Không chừng khi đó các cô gái của ông lại càng nổi tiếng hơn ấy chứ. Tôi muốn chính ông nhấn họ xuống đáy vực, rồi có ngóp lên được không thì…tôi không quan tâm. Như thế với tôi là đủ. Thế nào ? ”
– ” Không được, việc này ta không thể…”
– ” Tùy ông thôi, ngay bây giờ tôi sẽ cho người gửi đến tòa các tờ báo những tấm hình của Lee Qri…T-Ara cũng sẽ nhanh chóng gặp nạn thôi. Không chỉ vậy, tôi còn nhiều tin hay ho nữa…Tôi chắc vợ con ông cũng sẽ rất cảm kích nếu nhận được vài tấm hình lúc trẻ của ông, à tất nhiên là sau khi lấy bà ấy rồi.”
– ” Thôi được rồi, hãy để ta suy nghĩ. Sáng mai ta sẽ có câu trả lời ”
– ” Ok. Tôi sẽ chờ. À, tôi cũng không phải là người kiên nhẫn lắm đâu. ”
Khi cánh cửa vừa khép lại sau lưng, Alex rút trong túi áo vest ra một bức ảnh cũ kĩ, hình chụp một người đàn ông, bên cạnh là một người phụ nữ đang bế một đứa bé trên tay. Một giọt nước mắt rơi xuống tấm hình kèm theo một lời thì thầm” Mẹ à, con đã trả thù lão ta rồi, con xin lỗi vì đã không nghe lời mẹ. Lão ta đáng phải chịu như thế, lão ta chính là tự hủy hoại mình chứ không phải con. ”
Rồi hắn lại moi ra thêm một tấm hình khác. Hình của Qri, đặt một nụ hôn lên tấm hình, hắn nghĩ ” À, tôi xin lỗi nhé Lee Qri, kiếp sau tôi mong mình có thể yêu cô…”
Chủ tịch Kim vẫn đứng nguyên vị trí, mắt ông nhìn vô định ra khung cảnh bên ngoài. Về một nơi xa xăm, về nơi tuổi trẻ lầm lỡ. Khắc ghi suốt 20 năm ấy vậy mà lúc quan trọng thế này lại quên mất. Ông đã sớm biết ngày này thế nào cũng đến, từ lâu ông đã biết hắn sẽ tìm đến ông trả thù, ông biết chứ.Ông là biết nuôi cọp khi nó lớn sẽ có ngày nó quay ra cắn luôn cả mình, nhưng vẫn cố chấp nuôi cho được. Biết làm sao khi con cọp đó lại là con trai của người đó. Phần vì muốn bù đắp và cũng muốn âm thầm gần gũi đứa trẻ tội nghiệp đó mà tạo điều kiện cho nó ăn học, rồi đưa vào công ty. Lại còn ưu ái cho lên phó giám đốc trong thời gian ngắn, trao bảo bối của mình là các cô gái cho hắn. Chỉ là ông cứ mải miết đợi, đợi đứa trẻ đó tìm đến mình mà giết chết, nhưng đợi hoài đợi mãi suốt ngần ấy năm mà nó chưa một lần tìm đến. Đâu biết rằng, nó lại đi phá hủy những người xung quanh ông.
Có thể người ta nói ông giả dối, ừ thì tùy họ nghĩ sao thì nghĩ. Người ta nói ông ác, ông chưa nhưng có lẽ sắp rồi. Ông dồn bao tâm huyết vào T-ara, chăm chút cho các cô gái từ ngày mới debut, họ ngoan ngoãn nghe lời ông như thế bảo sao ông không thương. Ông coi các cô gái như con mình, có ai biết ông luôn âm thầm dõi theo từng bước chân của họ. Ai nói ông không biết Boram hay tự kỉ với chiều cao của mình hay Qri luôn mặc cảm vì mình ít được chú ý. Ai bảo ông kh