Disneyland 1972 Love the old s
Giang hồ biến địa thị kì ba

Giang hồ biến địa thị kì ba

Tác giả: Ngữ Tiếu Lan San

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 327110

Bình chọn: 10.00/10/711 lượt.

Vũ hơi giật mình, theo bản năng quay đầu tránh né.

Thẩm tiểu thụ nhào tới một khoảng không, ánh mắt lập tức trở nên cực kì ấm ức!

“Đừng quậy nữa!”. Tần Thiếu Vũ kéo chăn. “Mau ngủ đi”

“Không!”. Thẩm Thiên Lăng cắn một cái lên mặt hắn.

“Ngươi say rồi”. Tần Thiếu Vũ nhéo mũi hắn.

“Không có!”. Thẩm Thiên Lăng lại hôn lên miệng hắn một cái!

Tần Thiếu Vũ: …

Thẩm tiểu thụ cười khúc khích.

Loại cảm giác chiếm được tiện nghi này!

“Ta là ai?”. Tần Thiếu Vũ thấp giọng hỏi.

Thẩm Thiên Lăng mê mang đối diện với hắn.

“Ngoan, nói đi, ta là ai”. Tần Thiếu Vũ rất kiên trì.

Thẩm Thiên Lăng nghe lời mà nói. “Ta là ai”

“Ngươi là tiểu tửu quỷ”. Tần Thiếu Vũ nắm tay hắn. “Còn ta?”

“Tần Thiếu Vũ”. Thẩm Thiên Lăng chớp chớp mắt, rốt cuộc nói đúng một lần.

“Ừ”. Tần cung chủ cong khoé miệng.

“Tần Thiếu Vũ”. Thẩm Thiên Lăng lại kêu một tiếng.

“Là ta”. Giọng Tần Thiếu Vũ rất dịu dàng.

Thẩm Thiên Lăng nhắm mắt lại, hơi ngửa đầu.

Tần Thiếu Vũ do dự một chút, hôn nhẹ lên trán hắn. “Ngủ ngon”

Thẩm Thiên Lăng sung sướng ôm chăn quay vào tường, sảng khoái ngủ mê mệt!

Mà Tần Thiếu Vũ lại tựa bên giường, suốt đêm không ngủ.

CHƯƠNG 45: LÝ BẠCH HẠO!

Ngày hôm sau đến gần trưa Thẩm Thiên Lăng mới dậy, say rượu vừa đau đầu vừa khát, toàn thân choáng váng không có một chút tinh thần nào.

“Công tử tỉnh rồi?”. Nghe hắn ho khan, Hoa Đường đẩy cửa bước vào.

“Ừ”. Thẩm Thiên Lăng ôm chăn ngồi dậy, phàn nàn. “Choáng đầu quá”

“Sau khi say rượu sẽ như vậy”. Hoa Đường đưa hắn một chén nước. “Cung chủ đã dặn người hầu nấu cháo cá, ăn xong sẽ đỡ hơn”

“Hắn đâu rồi?”. Thẩm Thiên Lăng hỏi.

“Cung chủ và tiểu Ngũ ra ngoại ô, phải tra chuyện hái hoa tặc”. Hoa Đường nói. “Cung chủ trước khi đi còn dặn công tử đừng uống rượu nữa”

Thật ra ta cũng không thích uống rượu lắm! Thẩm Thiên Lăng thiếu hào hứng.

“Hay ta gọi Thanh Lam tới?”. Thấy hắn tâm trạng không tốt, Hoa Đường nói. “Có thể cùng công tử uống trà”

WTF đừng nha! Thẩm Thiên Lăng nheo mắt. “Ta không thân với hắn”

“Hắn rất tốt”. Hoa Đường tiếp tục nói. “Rất uyên bác và hài hước”

Có gì đâu mà uyên bác! Thẩm Thiên Lăng khinh thường, không biết lực hấp dẫn cũng không biết hệ Ngân Hà, càng không biết khởi nghĩa Hoàng Hoa Cương là ai nổ phát súng đầu tiên, căn bản không chút uyên bác, chỉ là cái đồ hồ ly tinh đáng chết thích chơi gay mà thôi!

“Hắn không mạnh bằng tiểu Ngũ”. Thẩm tiểu thụ chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.

Hoa Đường: …

“Kết hôn không thể chỉ nhìn khuôn mặt, bên trong quan trọng hơn!”. Thẩm Thiên Lăng vẻ mặt nghiêm túc. “Tiểu Ngũ võ công giỏi, vóc dáng đẹp, có thể bảo vệ ngươi, vẻ mặt lãnh khốc rất nam tính, được nhiều cô gái mong ước, không suy xét lại một chút sao?”

Hoa Đường bất đắc dĩ. “Tiểu Ngũ kêu ngươi nói sao?”

Đương nhiên không! Thẩm Thiên Lăng giơ tay thề. “Đây hoàn toàn là ý kiến của riêng ta!”

“Đa tạ công tử quan tâm, có điều việc này ta tự biết lo liệu”. Hoa Đường bình tĩnh ra ngoài. “Ta mang điểm tâm tới cho công tử”

“Ta còn chưa nói hết”. Thẩm Thiên Lăng nhìn bóng lưng Hoa Đường, thở dài thật sâu.

Một chút cũng không phối hợp!

Mà bên kia thành, Tần Thiếu Vũ đang ngồi trong quán trà với Triệu Ngũ, nhìn một toà nhà xa xa.

“Thuôc hạ nghi ngờ rằng hái hoa tặc không chỉ một người”. Triệu Ngũ nói. “Ngày ấy thuộc hạ theo hắn tới đây thì phát hiện nửa đêm có vài cao thủ khinh công tới tìm hắn, tới sáng mới lục đục rời đi”

“Liệu có phải giáo phái tà môn ma đạo nào không?”. Tần Thiếu Vũ hỏi. Trên giang hồ chuyện này cũng không hiếm, lúc trước có một vị “Thánh Cô Phong” của một giáo phái hạ lưu, chuyên bắt nam nhân về luyện thuốc, Lạc Tuyết môn phải tốn một phen công sức mới diệt được. Dựa theo logic này, cũng không phải không có khả năng một số người thích dùng nam nhân để tráng dương. Nếu không phải vậy, thật khó giải thích vì sao một tráng háng chân lông cao lớn thô kệch cũng bị hái, thật không có thẩm mỹ a!

“Cũng có thể”. Triệu Ngũ gật đầu. “Có điều vẫn không thấy hắn ra ngoài, Lý Bạch Hạo mất tích chắc không liên quan tới hắn”

“Sắp xếp thêm nhiều người canh phòng nơi đây, buổi tối có người tìm hắn thì đi xem rốt cuộc là thần thánh phương nào”. Tần Thiếu Vũ dặn.

Triệu Ngũ đáp lời. “Việc này cung chủ cứ yên tâm”

“Ngươi thấy Chúc Thanh Lam thế nào?”. Tần Thiếu Vũ hỏi.

Triệu Ngũ ngây người, đang êm đẹp sao lại nhắc tới tên này.

“Sao không nói?”. Tần Thiếu Vũ gõ gõ bàn.

Triệu Ngũ buồn bực, im lặng rót trà.

“Vậy tức là cam chịu”. Đuôi mày Tần Thiếu Vũ khẽ nhếch.

“…”. Triệu Ngũ thở dài. “Cung chủ biết rõ rồi cần gì phải hỏi”

Tần Thiếu Vũ nói. “Nói chuyện hài hước, khiêm nhường lễ độ, tướng mạo hào hoa phong nhã, kể ra thì Chúc Thanh Lam thích hợp với Hoa Đường hơn ngươi”

Triệu Ngũ: …

“Có điều khả năng hắn và Hoa Đường bên nhau không lớn”. Tần Thiếu Vũ nói.

Triệu Ngũ khó hiểu. “Vì sao?”

Tần Thiếu Vũ kề vào tai hắn nói nhỏ vài câu.

Triệu Ngũ cau mày.

“Cho nên ai biết cuối cùng sẽ thế nào”. Tần Thiếu Vũ vỗ vai hắn. “Là của ngươi thì cuối cùng cũng thuộc về ngươi”

Triệu Ngũ gật đầu. “Thuộc hạ có chừng mực”

“Tới tửu lâu kế bên ăn c