Giang hồ biến địa thị kì ba

Giang hồ biến địa thị kì ba

Tác giả: Ngữ Tiếu Lan San

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 327543

Bình chọn: 9.5.00/10/754 lượt.

ắn, vì Tần thiếu hiệp nội lực cao cường, khi ngủ sẽ tự động điều tiết nhiệt độ cơ thể, ấm một chút hoặc lạnh một chút cũng không thành vấn đề, còn hơn cả máy điều hoà. Ôm ngủ cực kì thoải mái!

Nhưng đây là trước kia!

“Không!”. Thẩm Thiên Lăng kề sát vào tường.

Tần Thiếu Vũ vươn tay chọt chọt mông hắn.

Thẩm Thiên Lăng: …

“Đêm nay không bóp vai sao?”. Tần Thiếu Vũ hỏi.

Thẩm Thiên Lăng rất có nguyên tắc mà điên cuồng lắc đầu, tuy rất thoải mái nhưng không được!

“Còn nói không giận nữa”. Tần Thiếu Vũ từ phía sau ôm lấy hắn. “Có phải trong Quỳnh Hoa cốc có người lắm miệng, nói chuyện giữa ta và Ngâm Vô Sương với ngươi không?”

Fuck!!!!!!

Tình huống gì đây!!!!!!!

Thẩm Thiên Lăng phút chốc trợn to mắt!!!!!

Ông trời làm chứng, đây chỉ là đánh bậy đánh bạ a!!!!!!

Ngâm Vô Sương là ai!!!!!

Lão tử chỉ biết Bạch Ngâm Sương trong tiểu thuyết Quỳnh Dao!!!!!

Vì vậy hắn lập tức chấn động bởi hình ảnh tự nạp vào đầu!!!!!!

“Hửm?”. Tần Thiếu Vũ cắn cắn lỗ tai hắn. “Nói đi”

“Mau nói rõ cho ta!”. Thẩm Thiên Lăng nói một câu theo kiểu nước đôi.

“Ta không thích hắn”. Tần Thiếu Vũ luồn tay vào vạt áo hắn, bắt đầu sờ bụng nhỏ mềm mềm. “Huống hồ hắn còn có một đệ đệ ngu xuẩn như vậy”

Đệ đệ? Thẩm Thiên Lăng nhanh chóng động não. Đệ đệ của Ngâm Vô Sương không thể nào là Trần Đức Dung, cũng không phải Mã Cảnh Đào, cho nên chỉ có thể là … Ngâm Lạc Tuyết?

Fuck, đúng rồi! Ngay cả tên cũng là một dãy!

Nhớ tới cái kẻ ẻo lả thuộc Vô Tuyết môn bị Tần Thiếu Vũ trộm đi Tuyết Lưu Ly, Thẩm Thiên Lăng bừng tỉnh. Khó trách hắn hung hăng với mình, hoá ra không chỉ vì hai người trước kia có mâu thuẫn, mà quan trọng hơn là mình đoạt người trong lòng của ca ca hắn!

Mẹ kiếp thật ra cũng không phải mình đoạt, mà là Thẩm Thiên Lăng trước kia!

Lão tử chỉ chịu tiếng xấu thay cho người khác mà thôi!

Thẩm tiểu thụ rúc vào vỏ ốc, càng thêm phẫn uất!

Quả thật muốn khóc!

CHƯƠNG 52: CHỈ LÀ VÔ Ý THÔI!

“Ấy, Tả hộ pháp đâu rồi?”. Đợi Thẩm Thiên Lăng bưng nước trà ra thì trong phòng chỉ còn một mình Tần Thiếu Vũ.

“Về rồi”. Tần Thiếu Vũ nói. “Lý gia còn vài chuyện, đợi xử lý xong chúng ta có thể tiếp tục lên đường đi Nam Hải”

“Bây giờ sao rồi?”. Thẩm Thiên Lăng hỏi.

“Quan phủ đang dán cáo thị, nói chuyện hái hoa tặc đều do Ma giáo hạ độc làm loạn, vẫn chưa nhắc tới Lý Bạch Hạo”. Tần Thiếu Vũ nói. “Lý gia vẫn là nhà giàu trong vùng, quan phủ phải chừa cho bọn họ ít mặt mũi”

“Lý Bạch Hạo phải làm sao?”. Thẩm Thiên Lăng hỏi.

“Giao cho Lý phủ tự xử”. Tần Thiếu Vũ nói. “Chúng ta không tiện nhúng tay”

“Còn Lý Bạch Thiên?”. Thẩm Thiên Lăng còn băn khoăn hắn.

“Liên quan gì tới Lý Bạch Thiên?”. Tần Thiếu Vũ hỏi lại.

“Ặc…”. Tuy hái hoa tặc không liên quan tới hắn, nhưng vẫn không thể che giấu bản chất ác độc a! Thẩm Thiên Lăng rất có tinh thần trượng nghĩa. “Hắn xx với kế mẫu, còn giết người diệt khẩu”. Làm một đại hiệp chính phái, ngươi không thể vờ như không thấy!

Tần Thiếu Vũ lắc đầu. “Không phải do hắn làm”

“A?”. Thẩm Thiên Lăng giật mình. “Sao ngươi biết, rõ ràng hôm đó chúng ta nghe được tên hắn!”

“Người kia là Lý Bạch Hạo”. Tần Thiếu Vũ nói.

Thẩm tiểu thụ cảm giác thế giới quan của mình lại bị đổi mới lần nữa. “Lý Bạch Hạo?”

“Tiểu thiếp bị chết cháy từ nhỏ sống trên thuyền hoa, sau khi bị bán vào Lý gia cũng chưa ra khỏi cửa, nên chưa hiểu chuyện đời”. Tần Thiếu Vũ nói. “Tiệc tùng ở Lý phủ nàng không đủ tư cách tham gia, nếu không phân biệt được hai thiếu gia với nhau cũng không có gì đáng ngạc nhiên”

“Cho nên Lý Bạch Hạo chạy đi yêu đương vụng trộm, lại nói mình là Lý Bạch Thiên?”. Thẩm Thiên Lăng hít một hơi lãnh khí, quả thật còn cẩu huyết hơn tiểu thuyết!

“Mẫu thân của Lý Bạch Thiên từ trước đến nay hay ghen, đêm đó có người cố ý tiết lộ tin tức cho nàng nên mới có cảnh bắt gian oanh liệt kia”. Tần Thiếu Vũ nói. “Đến lúc đó nếu tiểu thiếp khai ra Lý Bạch Thiên, nàng chắc chắn sẽ hối hận, Lý viên ngoại cũng đương nhiên sẽ căm thù hắn đến tận xương tuỷ”

“Cho dù trước kia chưa từng thấy, nhưng đến khi tiểu thiếp khai Lý Bạch Thiên ra, hai người sẽ phải gặp nhau đối chất”. Thẩm Thiên Lăng trăm mối ngổn ngang. “Khi đó sẽ lòi ra thôi”

“Cho nên mới nói ngươi ngây thơ”. Tần Thiếu Vũ nhéo mũi hắn. “Người thẩm vấn là lão thái thái của Lý gia, dù tiểu thiếp khai tên Lý Bạch Thiên ra thật thì đến lúc đó một là thị thiếp Lý phủ, một là thiếu gia Lý phủ, ngươi nghĩ lão thái thái sẽ bỏ ai chọn ai?”

Thẩm Thiên Lăng: …

“Lý Bạch Hạo cũng đoán chắc việc này”. Tần Thiếu Vũ tiếp tục nói. “Dựa theo dự tính của hắn, tiểu thiếp nhất định sẽ khai ra Lý Bạch Thiên khi bị thẩm vấn. Mà chuyện thiếu gia và kế mẫu tư thông với nhau nếu truyền ra ngoài, danh tiếng của Lý phủ cũng tiêu rồi. Cho nên để không lọt việc xấu ra ngoài, Lý lão thái thái đành phải dùng tốc độ nhanh nhất xử tử nàng, không ép hỏi nhiều, cũng đừng nói để nàng gặp lại Lý Bạch Thiên”

Thẩm Thiên Lăng một lần nữa nhận thức cái gì gọi là xã hội phong kiến.

“Lý Bạch Hạo muốn Lý Bạch Thiên ngậm đắng nuốt cay, đáng tiếc tiểu thiếp lại không nói gì, chắc là bởi vì yêu”. Tần Thiếu Vũ


Snack's 1967