Duck hunt
Hái hồng

Hái hồng

Tác giả: Giá Oản Chúc

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 327482

Bình chọn: 9.00/10/748 lượt.

nh, vội vã quét dọn vệ sinh, cùng mẹ Chu dán câu đối, chuẩn bị mọi thứ.

Xế chiều, Chu Hồng Hồng bèn bắt đầu nấu lá bưởi, chuẩn bị nước rửa đầu tắm rửa.

Mẹ Chu thì thầm hỏi, “Sao không đợi muộn một chút hãy tắm?”

Chu Hồng Hồng cười cười, “Bà Hai nói, năm nay nhà họ Trương ở phía đông làng lại tặng rượu. Uống xong rượu nhà hắn, về là con ngủ luôn. Không có thời gian lo lắng tắm rửa đâu.”

Mẹ Chu cũng không biết con gái nhà mình có ở lại tâm sự với Trình Ý hay không, bèn hỏi: “Con không cùng đếm ngược đón giao thừa với Tiểu Trình à?”

“Để con xem tình hình thế nào.” Chu Hồng Hồng không trả lời rõ ràng, sau vội vã đổi chủ đề. “Năm nay cậu cả con lại không về bên đón năm mới sao?”

“Cậu còn đang bận ôm cháu trai.” Mẹ Chu không hỏi nhiều về chuyện Trình Ý nữa, cứ thế bị cuốn theo câu chuyện của con gái. “Năm sau có rảnh, A Trác sẽ về một chuyến.”

Chỉ cần không nói đến Trình Ý, Chu Hồng Hồng liền thoải mái, vì thế nói chuyện một lúc với mẹ.

Tắm rửa xong, sấy tóc khô được một nửa, sau đó mặc quần áo mới vào, kéo tay mẹ Chu đi về hướng nhà họ Trình.

Vừa đi tới đầu đường, đã gặp Trình Ý đang đi đến.

Năm trước cũng là hắn đến đón hai người bọn họ.Thực ra từ nhà họ Chu đến nhà họ Trình cũng không xa, nhưng hắn vẫn luôn chạy đến đây đón.

Sáng sớm hôm nay, Chu Hồng Hồng đã nói thẳng không cần hắn tới đón, hắn cũng nói đã biết, nhưng rõ ràng hắn đúng là nghe tai trái, ra tai phải.

Đi trên đường, Trình Ý và Chu Hồng Hồng cũng không nói nhiều, chỉ nghe thấy tiếng của mẹ Chu.

Trình gia còn chưa có chính thức khai tiệc.

Lúc đi vào sân, di động của Chu Hồng Hồng báo có hai ba cái tin nhắn đến. Cô vào phòng ngồi xuống mới mở xem.

Tất cả đều là tin chúc tết của mấy bạn học cũ hôm trước từng tụ họp. Mấy tin đều giống nhau, đương nhiên là rồi lại gửi cho nhiều người. Một người trong đám bọn họ thậm chí tên cũng không kịp sửa lại.

Chu Hồng Hồng sẽ không chủ động gửi những tin nhắn chúc mừng kiểu này, cô cảm thấy tất cả đều là gửi đi một ngàn từ cũng chẳng đủ ý nghĩa. Nhưng vì lễ phép, cô cũng đáp lại từng cái một.

Sắp giao thừa, mạng lại bị nghẽn mạch.

Tin ngửi đi được 1 nửa vẫn chưa gửi thành công, cô sợ mình quên trả lời, liền đi ra nơi trống trải trong sân, giơ cao tay một chút, hy vọng như thế có thể thu được tín hiệu.

Tin nhắn vừa được gửi đi, lại có một cái mới đến.

Lần này là bạn học thời đại học của cô, Trương Nhạc Minh.

Chu Hồng Hồng cảm thấy hắn thật là rất có tâm, ít nhất những lời chúc mừng của hắn nhìn là biết không phải sao chép từ mấy tin nhắn mẫu trên mạng.

Nhưng cô nhìn thấy có mấy từ kỳ quái, “nữ thần cùng lớp của tôi”. Cô đoán chắc là viết nhầm, chắc phải là “bạn nữ cùng lớp tôi”.

Chu Hồng Hồng đang sửa lỗi chính tả kia, giọng nói lành lạnh của Trình Ý đột nhiên vang lên bên tai.

” Chu Hồng Hồng, cô còn là nữ thần* của ai?”

(*) nữ thần: 女神 / bạn nữ: 女生

Chương 40

Chương 40

Chu Hồng Hồng hoảng sợ, nhanh chóng che lại di động, lúc cô quay đầu nhìn về phía Trình Ý, thiếu chút nữa thì đụng vào mặt của hắn, vì thế lui nhanh về phía sau. “Người lịch sự không nhìn lén, anh không biết hả?”

Nghe giọng cô không vui, Trình Ý lạnh lẽo mà trào phúng nói: “Không biết, cô dạy tôi đi?”

Tầm mắt của hắn chuyển lên trên mặt của cô, dưới ánh trăng mờ mờ, hắn nhìn không được rõ ràng lắm, nhưng cảm giác cằm của cô càng ngày càng nhọn. Hắn nhớ khuôn mặt bánh bao lúc giận của cô.

Chu Hồng Hồng không quan tâm, muốn gửi tin nhắn lại cho Trương Nhạc Minh. Theo bản năng cô lùi lại hai bước, cách Trình Ý xa hơn một chút.

Trình Ý thấy thế, trong lòng tối tăm vô cùng. “Mẹ tôi cũng đã vào phòng ăn chuẩn bị, cô là con dâu mà còn ở đây chú ý đến việc làm nữ thần, đúng là đủ lễ phép nhỉ?”

Cô không nhìn hắn, nhanh chóng gõ vài dòng trả lời xong, cất bước nhanh chóng quay vào trong nhà.

Hắn tiến lên bắt cổ tay của cô, kéo cô vào trong ngực của hắn

Chu Hồng Hồng vội vàng ổn định, quay đầu tức giận trừng hắn, “Anh lại muốn làm gì?”

“Tôi đang hỏi cô, người nào mắt mù lại đem cô thôn nữ làm nữ thần?” Trình Ý châm chọc nói.

Cô tức giận bất bình đẩy hắn, “Mắc mớ gì tới anh, tôi không cần phải giải thích với anh!” Người này không đến cười nhạo cô vài câu là không chịu được.

Hắn hừ lạnh một tiếng, không thèm để ý đến lực đẩy của cô, đưa tay chém giết điện thoại của cô.

Cô hốt hoảng ôm lấy di động.

Trình Ý dứt khoát kéo tay cô lại. Di động đã tự động trở lại trạng thái khoá, hắn nhìn màn hình, lành lạnh hỏi: “Mật mã là gì?”

Chu Hồng Hồng quay đầu đi chỗ khác.

Trình Ý ngẩng đầu nhìn cô đang thở phì phò, cảm thấy tình cảnh hiện giờ so với sự lạnh lùng vừa nãy đã tốt hơn rất nhiều. Nghĩ như vậy, hắn vòng tay qua đầu của cô, vội vàng cúi đầu tìm đến cánh môi mềm mại.

Chu Hồng Hồng sao có thể không nhìn ra ý đồ của hắn, nắm tay thành quả đấm đánh về phía mặt hắn, trách mắng: “Không biết xấu hổ —— “

Lời của cô toàn bộ biến mất khi hắn đè lên.

Trình Ý mới chạm vào được ba giây, đang muốn công hãm càng nhiều, đã nghe giọng nói của Bà Hai truyền đến, “Con trai, kêu Hồng Hồng về ăn cơm—— “

Thấy ánh trăng quấn quýt thân ản