Hán Sở Tranh Hùng

Hán Sở Tranh Hùng

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 326191

Bình chọn: 8.5.00/10/619 lượt.

quân chỉ chăm chăm lo việc nhỏ mà bỏ mất việc lớn . Ðã là tướng ra trận , ai vì chúa nấy , sao tướng quân lại nghĩ đến tình riêng mà cố chấp như vậy . Kẽ trượng phu vì nước quên nhà, vì lợi chung bỏ thù thù riêng mới gọi là người đại lượng.

Phạm Tăng ghé vào tai Hạng Vũ, bàn :

– Hiện nay uy thế của tướng quân rất mạnh, thế mà chưa vào được cửa quan là vì có Chương Hàm ngăn giử . Chương Hàm đầu Sở tức là trời muốn giúp tướng quân diệt Tần , tướng quân nên bỏ thù riêng lập ơn mới, Chương Hàm mang ơn tướng quân tất phải tận tâm, tận sức Ðó là thủ đoạn của kẽ anh hùng hào kiệt vậy.

Hạng Vũ nghe nói tĩnh ngộ, khen :

– Nếu không có quân sư tôi đã làm môt việc đáng tiếc .

Liền nói với Trần Hy :

– Tôi vì nặng tình gia đình mà quên nghĩa lớn. Thù thúc phụ chỉ là thù riêng, còn việc nước là việc chung của thiên hạ . không lẽ vì thù riêng mà bỏ việc công. Vậy nếu Chương Hàm thực lòng đầu Sở , ta sẽ bỏ hết thù xưa , cùng nhau cộng sự, mai sau phú quí cùng hưỏng.

Trần Hy từ giã Hạng Vũ trở về thuật lại với Chương Hàm .

Chương Hàm nói :

– Cứ như lời túc hạ thì đầu Sở là phải. Nhưng ta e Phạm Tăng nhiều quỉ kế, gạt ta đến đó ám hại chăng. Vậy túc hạ chịu khó đi một lần nữa xem hư thực thế nào.

Trần Hy vâng lời , Cởi ngựa sang dinh Sở, yết kiến Hạng Vũ và nói :

– Chương tướng quân tôi bản ý muốn đầu hàng, nhưng lại e tướng quân có nhớ thù cũ, nén chưa dám xếp giáp.

Hạng Vũ cười nói :

– Nhất ngôn ký xuất , tứ mã nan truy. Trượng phu đã nói một lời ngàn vàng khôn chuộc !

Nói xong cầm mũi tên bẻ làm đôi , giao cho Trần Hy một nữa đem về đưa cho Chương Hàm.

Chương Hàm tức tưởi khen, và nói :

– Hạng Vũ thật là kẻ anh hùng nghĩa khí, đáng cho ta theo phò.

Tức thì thăng trướng , hội chư tướng chém đầu Triệu Thường, rồi hợp hai mươi vạn quân kéo thẳng đến Chương Nam, cách trại Sở ba mươi dặm.

Hạng Vũ truyền quân trong trại đội ngủ chĩnh tề , gươm tuốt khỏi võ đứng hai hàng để thu nhận hàng tướng .

Chương Hàm đi đến trước trại Sở, xuống ngựa, thẳng vào viên môn, sụp lạy trước trướng, nói :

– Chương Hàm tôi bị Triệu Cao dèm báng, vua Nhị Thế không tiếp quân lương, sức cùng lực tận, may nhờ tướng

quân rộng lượng mở đường cho chúng tôi nương tựa , ơn ấy dẫu chết chẳng dám quên . Xin đem thân trâu ngựa đền đáp .

Hạng Vũ bước xuống cầm tay Chương Hàm an ủi :

– Nay tướng quân đã đến đây cùng tôi lo chung việc thiên hạ , vậy xin hết lòng hết dạ , mai sau diệt được nước Tần công lao chẳng nhỏ. . . .

Chương Hàm lạy tạ , rồi đem binh tướng mình nhập vào binh Sở .

Tin ấy đồn đến hàm Dương , Triệu Cao vào tâu với vua Nhị Thế :

– Chương Hàm thực có ý làm phản, nay đã đem cả binh bộ đầu Sở rồi !

Vua Nhị Thế giận dữ hạ lệnh bắt cả tôn thuộc của Chương Hàm và các tướng chém hết.

Chương Hàm hay được tin khóc sướt mướt, oán vọng Triệu Cao thấu trời, liền vào bàn với Hạng Vũ :

– Nhân lúc nhà Tần không có tướng giữ cửa quan, tướng quân nên dẫn quân qua sông Chương, đến thẳng đất Tân An và Miên Chỉ, chỉ một trận là diệt được nhà Tần .

Hạng Vũ mời Phạm Tăng vào bàn bạc.

Phạm Tăng nói :

– Binh ta ở ngoài đã lâu ngày, lương thực không được sung đủ. Còn Hoài Vương hiện ở Bành Thành thiếu người bảo giá. Vả lại Tần đất rộng, dân đông, nếu rủi ro, bề nào đầu đuôi gián đoạn. Chi bằng trở về Bành Thành cũng cố triều chính, cho quân sĩ dưỡng sức rồi lập thành hai đạo quân, chia nhau tiến vào đất Tần một lượt, như vậy mới vẹn toàn.

Hạng Vũ đồng ý , truyền lệnh rút quân về Bành Thành , vào yết kiến Hoài Vương, lại dẫn các hàng tướng nước Tần vào bệ kiến.

Hoài vương mừng rỡ, truyền mở tiệc khao thưởng ba quân , phong Hạng Vũ làm Lỗ Công phong Lưu Bang làm Bái Công cho về hươu dưỡng quân sĩ đợi ngày xuất chinh .

Bái Công từ đó tuyển tướng luyện quân, chiêu mộ kẽ hào sĩ bốn phưong. Chỉ mới hai tháng mà các mưu thần , mãnh tướng rất đông như, Tiêu Hà, Phàn Khoái , Tào Tham , Chu Bột , Vương Lãng , Hạ Hầu Anh , Sài Vũ , Ngạn Hấp, Lưu Quán, Ðinh Phục ,Chu Xương, Phó Khoan, Tiết Âu, Trần Bái, Chương Thương, Nhâm Ngao. Tướng hơn 50 viên , quân hơn 50 vạn .

Còn Lỗ Công thì dưới trướng có : Phạm Tăng, Anh Bố,Quý Bố , Chung Ly Muội , Hàn Sở, Vũ Anh, Ðinh Báo, Chưong Nhĩ, Trần Dư, Cung Ngao, Tang Ðồ, Long Thư, v.v. . . Tướng hơn một trăm viên, quân hơn năm mươi vạn . Bái Công chú trọng vê nhân nghĩa, không thích sát phạt, dùng đức thu phục nhân tâm.

Còn Lỗ Công uy thế càng mạnh thì tính khí càng nóng nảy , các tướng sợ uy hơn là đức, cả đến vua Hoài Vương cũng có ý sợ sệt.

Hoài Vương thường nói với quần thần:

– Bái Công là người nhân hậu, sau nay có thể đem lại hạnh phúc thái bình cho trăm họ được .

Một hôm , có người từ Hàm Dương lại, kể sự tàn bạo của vua Nhị Thế và sự chuyên quyền của Triệu Cao mỗi ngày một quá quắt, trăm họ sống không yên.

Lỗ Công hay tin, vào tâu vua Hoài Vương :

– Thần luyện tập binh mã đã lâu, nay chính là lúc cần xuất quân để trừ kẻ vô đạo cứu lấy muôn dân, xin Bệ hạ chỉ phán .

Vua phán :

– Trẫm đang muốn sai hai người chia đường đánh Tần. Khanh tâu như vậy rất hợp ý .

Liền truyền Bái Công và Lỗ Công đến g


Polly po-cket