Snack's 1967
Hạnh Phúc Anh Và Em

Hạnh Phúc Anh Và Em

Tác giả: Hồng Sún

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 321655

Bình chọn: 8.5.00/10/165 lượt.

ặt như con mèo con ý , nhìn chỉ muốn véo cho nó 1 cái vào má cho sướng tay thôi. Bất giác hắn cười nhẹ, hắn cũng không hiểu nổi chính mình nữa (chắc điên rồi ). Thế là 6h đồng hồ trôi qua , cuối cùng thì tụi nó với tụi hắn cũng đến HN yêu thương.

-Nè heo dậy đi , tới nơi rồi – Hắn lay lay nó dậy

-Ưm , oáp đến nơi rồi hả , đi thôi – Nó lim dim

6 người k hẹn nhau mà cùng bước xuống đòng loạt làm bao nhiêu người chết ngất vì họ.

* À quên chưa giới thiệu trang phục :

+ Nó hôm nay rất giản dị , chỉ mặc bộ váy trắng dài đến hơn đầu gối , đầu đội mũ xòe nâu , tóc đỏ hất sang 1 bên , chân đi giày búp bê trắng , nhìn cực kì đáng yêu luôn.

+ Vy thì mặc váy lụa màu hồng phấn , xòe ngắn , tóc cột cao , đi giày búp bê hồng trông rất bấy bì

+ Trâm thì mặc áo croptop xanh lam nhạt bó sát , kèm theo chân váy xòe cùng màu áo , chân đi hài đen , tóc tết sam trông đẹp dã man

+ Hắn thì nội bật với tóc bạc kim vuốt gel , áo xám dài tay kết hợp với quần jean rách đên , quàng them khăn đen mỏng nhìn đẹp trai kinh khủng

+ Huy diện áo phông đen dài tay, quần jean rách giồng hắn , đeo them kính râm xanh nhìn lãng tử vô cùng

+ Thiên ăn mặc đơn giản nhất nhưng sức hút thì khỏi chê , áo sơ mi trắng xắn gấu đến khuỷu tay , cài khuy kí cổ , tóc xanh rêu vuốt sửng cùng quần jean bó lịch lãm phải gọi bằng bố ấy chứ

Giờ đã biết lí do mà hang ngàn con mắt săm soi vào họ rồi

-ÔI mày ơi em kia xinh như thiên thần ý – n1 chỉ nó

-Búp bê kìa tựi bay – n2 chỉ Vy

-Sao có thể xinh thế chứ – n3 chỉ Trâm

-Trời ơi anh đẹp trai , anh làm người yêu em nhé – n4 nhìn hắn trầm trồ

-2 anh kia lịch lãm quá , không biết có người yêu chưa ?- n5 chỉ Huy với Thiên

Bỏ ngoài tai những lời nói vô bổ nó hét

‘BÀ NGOẠI THẲNG TIẾN’

Cả bo kéo nhau theo chân nó đến nhà ngoại. Đến nơi thì ai nấy cũng rất ngạc nhiên vì nhà ngoại nó thì nhỏ nhỏ xinh xinh, khác hẳn với căn biệt thự của nó. Căn nhà cao 2 tầng , sơn màu ghi xưng quanh đề là vườn hoa, cây cối nhìn nhỏ bé nhưng thơ mộng

Thật ra lí do nhà ngoại nó nhỏ bởi vì ngoại nó k thích sống ở biệt thự xa hoa , người hầu kẻ làm tấp nập, ngoại nó chỉ muốn sống giản dị như mọi người. Bởi thế nó quý ngoại nó nhất nhà luôn , vì lối sống của ngoại nó luôn trùng với nó.

Chương 12: Ngoại Ơi, Con Đã Về

Đến nơi, ai cũng mệt lừ có mỗi mình nó là lon ton như sóc con chạy vào nhà ôm chầm lấy ngoại

-Oa! Ngoại ơi con nhớ ngoại lắm – Nó nói mắt đã rưng rưng

-Bảo Nhi của ngoại, ngoại cũng nhớ con lắm đó, à mà mỗi con về thôi à? – Ngoại nó ôm nó nói

-Dạ vâng, Ba mẹ con cói việc bận không về được, nhưng hôm nay con đi cùng anh 2 và bạn nữa nè – Nó cười

-Ngoại ơi con nhớ ngoại – Thiên nhảy sổ vào lòng ngoại

-Thằng quỷ này lớn rồi mà như con nít ý – Ngoại xoa đầu Thiên

-Dạ ngoại ơi đây là bạn con – Nó chỉ vào Phong, Huy, Vy

– chào các cháu – Ngoại nó cười hiền

-Ơ thế cháu dâu ta đâu rồi – Ngoại nó tìm

-Dạ chị ấy đây nè ngoại – Rồi nó đẩy Trâm ra

-Con chào ngoại – Trâm cười tươi

-Cháu dâu lại đây nào, xinh quá, ta nghe ba mẹ Thiên nói nhiều về cháu nhưng giờ mới gặp mặt được – Ngoại nó ôm Trâm

-Dạ cảm ơn ngoại – Trâm cười

-Nào mấy đứa ngồi đó đi, để ngoại vào dọn cơm cho mấy đứa nha – Ngoại nó cười

-Để chúng con phụ ngoại – Vy, Nó, Trâm đồng thanh

Cơm nước đã xong, tụi nó ăn uống no nê rồi kéo nhau ra vườn ( ngoại nó thì nằm nghỉ trưa )

AI cũng nô đùa vui vẻ, riêng hắn thì đứng quan sát các cử chỉ của nó , trông nó thật hồn nhiên , nụ cười như thiên sứ, ai nhìn vào cũng phải đơ mất mấy phút và hắn cũng không ngoại lệ. Đang trong tình trạng đơ nặng thì Thiên vỗ vai hắn

-Nè không ra chơi mà cứ dứng đây làm gì vậy ông tướng ? –Thiên hỏi

-Không có gì, chỉ là tao cảm thấy cô em gái Bảo Nhi của mày tính tình thay đổi rất đột ngột, lúc ở trường thì lạnh lung , vô cảm, còn lúc ở nhà thì tinh nghịch như trẻ con vậy – Hắn nói 1 mạch

-, nó là vậy mà, cũng chỉ tại cái quá khứ khủng khiếp đó mà nó đã ít cười hơn mà còn lạnh lung nữa – Thiên cười nhạt

-Qúa khứ khủng khiếp? – Hắn khó hiểu

-À không có gì đâu – Thiên cười nhẹ rồi lại chạy ra nô đùa cùng tụi nó tiếp. Còn riêng hắn thì cứ đứng đờ ra thắc mắc về quá khứ của nó. 1 ngày trôi qua thật nhanh , thế là tụi nó và tụi hắn lại phải chia tay ngoại nó tại đây đẻ chuẩn bị cho ngày mốt đi học

-Chúng con chào ngoại ạ – Đồng thanh

– chào các con nha , khi nào rảnh lại ghé ngoại chơi nghe – Ngoại nó cười

-Dạ , chúng con chào ngoại ạ, ngoại ở lại giữ gìn sức khỏe nhé – Đồng thanh tập 2.

Chương 13: Qúa Khứ Đau Lòng (1)

Sau chuyến đi thì nhà đứa nào đứa đấy lại về. 7h sáng hôm sau đã điểm

-Tại biệt thự ROSE-

-Mày sang ở với Huy thật hả ?- Nó hỏi

-, chút đi học về tao dọn đồ, yên tâm đi cưng, tao sẽ sang thăm mày mà – Vy cười nhẹ

– uk– Nó cười nhạt

-Mày hôm nay sao vậy? Thấy mày buồn vậy mà tao chả muốn đi luôn – Vy chau mày

-Không phải do mày đâu, mày đi học đi hôm nay tao nghỉ – Nó buồn

-Mày hâm chắc, mày mà không đi là ổng Thiên la tao chết đó – Vy nói

-Hôm nay là 15/6 đấy , giờ thì mày biết tại sao