XtGem Forum catalog
Hạnh phúc đơn giản là ta được bên nhau

Hạnh phúc đơn giản là ta được bên nhau

Tác giả: lilynguyen

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 322920

Bình chọn: 8.5.00/10/292 lượt.


Cô giáo chủ nhiệm bước vào lớp. Mọi tiếng ồn đều lắng xuống.

-Cuối tuần sau, trường sẽ tổ chức một buổi dã ngoại, em nào muốn tham gia thì đăng kí với lớp trưởng. Cô mong các em sẽ tham gia đầy đủ. Đây là hoạt động thường niên của trường, vì vậy sẽ có nhiều hoạt động hay, các em sẽ có thể thư giãn cùng các bạn.

Mai, Châu và Dương đều rất hứng thú, nhưng một điều lạ là mọi người trong lớp đều không mấy quan tâm. Có thể thấy bản danh sách đăng kí không quá 15 người. Sao vậy nhỉ, đi dã ngoại vui mà, tại sao lại không có ai đi nhỉ?

Vốn định không đi, nhưng thấy Mai đăng kí đi, Hoàng chần chừ một lúc rồi cũng đăng kí.

Một màn sau đó thật khiến Mai cảm thấy buồn cười.

Sau khi Hoàng đăng kí xong thì danh sách đăng kí tham gia đã tăng vọt.

-Chuyện gì mà kì vậy?- Nó ngây ngốc hỏi.

-Mọi năm đều vậy.- Hoàng nhún vai.

-Năm nay mới là lần thứ hai cậu đi. Nói cứ như cậu đi nhiều lắm vậy.- Nó bĩu môi

-Dựa theo tình hình mà nói thôi.- Hoàng đối với thái độ của nó cũng chẳng có phản ứng gì.

-Là sao?

-Có hotboy đi thì đương nhiên là có người sẽ đi.

-À…

Vậy không phải là đi để ngắm người đẹp sao, học sinh gì mà háo sắc quá vậy. Ngẫm lại một chút, Mai quay sang nhìn Hoàng.

-Ý cậu nói cậu là hotboy?

-Không phải vậy sao?

-Ảo tưởng.

-Đó là sự thật không thể phủ nhận.

-…

Mối quan hệ của hai người rốt cuộc cũng trở lại bình thường.

-Mẹ ơi, cuối tuần sau con sẽ đi dã ngoại với trường.- Chưa vào tới nhà đã nghe tiếng nó lanh lảnh.

-Em đã đăng kí?- Minh bỏ chiếc cặp sách sang một bên.

-Vâng, anh cũng đi chứ ạ?- Nó tỏ ra vô cùng háo hức.

-Không.- Anh nói một từ khiến nó cứng miệng- Em cũng đừng đi.

Anh như thế chẳng khác nào tạt một gáo nước lạnh vào mặt nó. Ôi anh trai yêu quý, sao anh nỡ đối xử với nó như vậy.

-Tại sao ạ? Em muốn đi.- Nó lắc đầu.

-Anh không muốn em đi.- Hôm nay Minh chẳng còn nhẹ nhàng nữa.

-Nhưng mà em muốn đi, em muốn đi.- Nó nũng nịu.

-Em… Ai sẽ chăm sóc cho em?- Minh lúc nào cũng chịu thua cửa này của nó. Ai bảo anh yêu quý nó như vậy.

-Em tự chăm sóc cho mình được.- Nó tự tin nói.

-Vẫn không được.- Minh lắc đầu.

-Hu hu, bố ơi, mẹ ơi, anh Minh bắt nạt con.- Mai nức nở.

-Có chuyện gì thế? Mọi hôm hai đứa thân thiết lắm mà.- Mẹ nó từ trong bếp ra hỏi.

-Anh không cho con đi dã ngoại.

-À, chuyện đó à, mọi năm anh con đều không đi, nếu không cần thiết thì con cũng đừng đi.

-Mẹ.- Mẹ nó đang giúp anh Minh.- Nhưng cả lớp con đều đi cả, con cũng muốn đi.

-Cả lớp đều đi?- Mẹ nó hỏi lại.

-Vâng ạ.- Nó gật đầu.

-Vậy thì chắc Hoàng cũng đi chứ?- Mẹ nó tiếp tục.

-Vâng.- Vì nóng lòng muốn mẹ đồng ý nên nó cứ trả lời thật tự nhiên.

-Vậy thì con đi đi.

-Thật ạ, hoan hô, em được đi.- Nó nhìn anh đắc thắng.

Khoan đã, sao nghe giống như là đang đem nó giao cho Hoàng vậy. Không phải chứ? Nghe sao cũng giống như đang giao trứng cho ác vậy, mẹ có biết mình đang làm gì không vậy?

-Mẹ à…- Minh cũng không biết nói sao với mẹ mình.

-Con nên để cho em nó đi học hỏi nhiều thứ bên ngoài đi.- Bây giờ gió hình như đã đổi chiều.

-Mẹ à, nhưng…

-Không nhưng gì cả, để nó đi đi, nếu không an tâm thì con cũng đi cùng đi.- Mẹ nó nói xong thì dửng dưng đi vào bếp.

-Ha ha, em lại thắng.- Mai mỉm cười rồi lên phòng.

Haizz, có bao giờ anh để nó thua đâu, vì thế mới tạo nên cái tính nóng nảy háo thắng của nó. Hóa ra nó thành ra như thế là do anh chiều nó đến hư rồi.

Biết không thể nào nói được, anh đành trở về phòng.

Cầm chiếc điện thoại trên tay, Minh liên lạc cho ai đó.

-Buổi dã ngoại cuối tuần sau, tớ sẽ đi, cậu ghi vào danh sách đi.- Minh lạnh lùng thông báo.

Chương 27: Anh Luôn Bên Em

Chỉ trong thời gian ngắn mà thông tin Minh và Bảo tham gia chuyến dã ngoại đã lan khắp toàn trường, kéo theo đó là sự tăng vọt số người tham gia. Không ngờ sức ảnh hưởng của những “mỹ nam” này lại lớn đến thế. Chính vì vậy, số xe sắp xếp đã phải được điều động thêm.

Theo như kế hoạch thì sẽ đi theo từng đoàn, mỗi đoàn một lớp để tiện cho thầy cô việc quản lí.

Lớp Mai nhanh chóng ổn định lên xe để bắt đầu chuyến đi. Mai và hai người bạn của cô vốn dĩ không thích chen lấn nên đợi cho mọi người đã ổn định chỗ ngồi, ba người bọn họ mới bước lên xe. Vừa vặn trên xe có đúng 4 chỗ ngồi còn trống. Châu và Dương ngồi một chỗ, còn Mai ngồi một mình phía sau họ, đối diện phía bên kia là Hoàng cùng Anh.

Theo như dự định ban đầu của Hoàng thì cậu muốn dành chỗ ngồi bên cạnh cho nó nhưng trong lúc sơ ý đã bị đẩy xuống ngồi bên cạnh Anh, đang định đứng dậy qua bên phía nó ngồi thì Anh đã quấn lấy cậu không buông. Đôi tay cô một mực giữ chặt lấy cậu, rõ ràng là cố ý không cho cậu rời khỏi.

Hoàng nhíu mày, nhìn Anh thì cô trưng vẻ mặt đáng thương nhìn cậu, trong lòng Hoàng lại cảm thấy vô cùng đáng ghét.

Mai vô tình nhìn thấy đôi tay Anh giữ lấy cánh tay Hoàng, trong lòng có chút chua xót. Cậu ta vốn dĩ là người như vậy, việc gì nó lại phải để tâm đến cậu ta, trông hai người họ lúc này thật tình tứ biết bao, còn nó chẳng qua chỉ là một người ngoài. Hôn ước lúc trước của họ quả thật là một sự sai lầm.

Mai thôi không muốn nghĩ