Hậu cung Chân Huyên truyện – Phần 3

Hậu cung Chân Huyên truyện – Phần 3

Tác giả: Lưu Liễm Tử

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 324554

Bình chọn: 9.5.00/10/455 lượt.

ơng điện hôm nay.”

“Ồ?”

“Hoàng hậu nương nương nói “các ngôi vị trong lục cung hãy còn trống rất nhiều”. Thần thiếp ngẫm lại thấy cũng đúng, tứ phi thì chỉ có mình thần thiếp, trong khi đó trong cung chẳng thiếu những người vào cung sớm hơn, đức hạnh vẹn toàn hơn thần thiếp muôn phần, do đó thần thiếp thân ở ngôi cao thực sự hết sức bất an. Đoan Phi tỷ tỷ vào cung sớm nhất nhưng lại vì thân thể không khỏe mà mãi chẳng được tấn phong, có lúc triều bái còn phải đứng sau thần thiếp, mỗi lần như thế thần thiếp đều cảm thấy hổ thẹn vô cùng.”

Huyền Lăng nói: “Tính ra thì trong cung đã lâu lắm không có lần đại phong nào rồi, Hoàng hậu mà không nhắc đến thì đúng là trẫm cũng quên mất.”

Tôi chậm rãi nói: “Thần thiếp cũng nghĩ như vậy. Người đã qua đời có thể tạm gác qua một bên, nhưng các tỷ muội ngày đêm kề cận thì nên được tấn phong mới phải. Hậu cung an định cũng giúp ích rất nhiều cho việc ở tiền triều.”

Huyền Lăng nói: “Làm vậy tốt thì có tốt nhưng muốn đại phong dù sao cũng cần có lý do mới được. Chẳng lẽ lại lấy cớ là Dung Nhi vừa được phong làm Ly Phi để tấn phong cho toàn thể hậu cung? Như thế thì chẳng ra sao cả.”

Tôi mím môi cười, nói: “Hoàng thượng đúng là mau quên quá. Trong dịp trăm ngày của Dư Bái, Dư Hàm và Linh Tê, Hoàng thượng đã từng đại xá thiên hạ, lại ban thưởng bổng lộc cho văn võ bá quan, chỉ riêng hậu cung là chẳng được gia phong gì cả. Hoàng thượng, người làm như thế rõ ràng là nhất bên trọng, nhất bên khinh đấy.”

Huyền Lăng khẽ gật đầu. “Không ngờ nàng vẫn còn nhớ kĩ đến vậy, đó dù sao cũng là việc từ hơn một năm trước rồi mà.”

“Không phải thần thiếp cố tình ghi nhớ việc này đâu, nhưng thần thiếp trộm nghĩ hậu cung là nơi để Hoàng thượng nghỉ ngơi thư giãn, nếu các tỷ muội chung sống vui vẻ bên nhau thì Hoàng thượng cũng có thể yên tâm.” Tôi thu nụ cười bên khóe miệng lại, trịnh trọng nói. “Thần thiếp chỉ cầu xin Hoàng thượng một việc này thôi, bất kể tấn phong cho các vị tỷ muội thế nào thì cũng phải để Đoan Phi tỷ tỷ được ngồi vào ngôi cao nhất, bằng không thì thần thiếp thực khó mà yên lòng được.”

Huyền Lăng nói: “Đoan Phi vào cung lâu nhất, phong làm quý phi cũng rất xứng đáng. Có điều nói thực lòng, trẫm vẫn muốn dành vị trí đó cho nàng.”

Tôi dịu dàng nói: “Được hoàng thượng xem trọng như vậy thần thiếp đã cảm kích lắm rồi, thực không muốn tính toán gì về vấn đề này cả.”

Huyền Lăng có chút cảm khái, đưa tay khẽ vuốt ve bờ má tôi. “Được rồi, vậy trẫm sẽ hạ chỉ sắc phong Đoan Phi làm Đoan Quý phi đứng đầu trong tứ phi.” Y suy nghĩ một chút rồi nói tiếp: “Trước đây trẫm từng khiến Kính Phi phải chịu ấm ức rất nhiều, mà nàng ta tính tình lại hiền hòa, vậy hãy phong làm đức phi đi.”

Tôi chậm rãi quỳ xuống. “Thần thiếp xin thay mấy vị tỷ tỷ cảm tạ Hoàng thượng, song chẳng hay Hoàng thượng có còn nhớ việc trên áo của Mẫn Phi có thêu hình thần điểu Phát Minh rất giống với phượng hoàng không? Phát Minh là thần điểu của phương Đông vốn ứng với ngôi quý phi, nếu bây giờ Đoan Phi tỷ tỷ được phong làm quý phi, không biết liệu Mẫn Phi có khó chịu không đây?”

Huyền Lăng hơi cau mày thoáng lộ vẻ không vui. “Nàng ta còn trẻ, thời gian hãy còn dài.”

Tôi thầm yên tâm hơn một chút, chậm rãi nói: “Lữ Chiêu dung là mẹ ruột của Thục Hòa Công chúa, trưởng nữ của Hoàng thượng, Từ Thục dung thì sinh được nhị điện hạ, hai vị này tất nhiên hơn hẳn người thường, thần thiếp nghĩ có thể phong làm phi được.”

Huyền Lăng dịu dàng đỡ tôi đứng dậy. “Nàng nói vậy cũng không sai, có điều như vậy thì tam phi sẽ có bốn người là Hân Phi, Thục phi, Ly Phi và Mẫn Phi rồi.” Y cười gượng, nói tiếp: “Mẫn Phi tuổi còn trẻ lại hay hờn giận, trước giờ vốn không ưa Dung Nhi, hôm nay đã nổi nóng một phen không nhỏ rồi, nếu sau này lại ngang vai với Dung Nhi nữa thì thực không biết sẽ có bao nhiêu rắc rối xảy ra.”

Tôi bật cười, nói: “Uẩn Dung dù sao cũng hãy còn trẻ tuổi, bồng bột, chỉ cần không làm gì quá đáng là được rồi.”

“Uẩn Dung dù sao cũng là biểu muội của trẫm, không thể bạc đãi được, hãy phong nàng ta làm phu nhân tòng nhất phẩm đi, lại ban thêm một chữ “Trang” nữa để nàng ta nhớ rằng mình là một phi tần, sau này có làm gì cũng phải trang trọng.” Huyền Lăng trầm ngâm một chút rồi nói tiếp: “Có điều sau này nên để Hân Phi hay Trinh Phi làm người đứng đầu tam phi đây? Chuyện này cần phải nghĩ kĩ mới được.”

Tôi mỉm cười, nói: “Hân Phi và Trinh Phi đều đã sinh nở, Hân Phi vào cung hầu hạ Hoàng thượng sớm hơn, Trinh Phi thì một lòng trung thành, lại sinh được Hoàng tử, quả thực khó mà phân định rõ là ai hơn ai kém.”

Huyền Lăng trầm ngâm nói: “Trinh Phi dù sao cũng vào cung muộn hơn, cứ để Hân Phi làm người đứng đầu tam phi là được rồi. Ngoài ra bốn vị Quý nhân Phúc, Kỳ, Tường, Thụy ngày trước nay chỉ còn một mình Phúc Tần, nàng ta là người đôn hậu, thành thực nhất, hãy ban cho ngôi quý tần đi, như thế vừa có thể an ủi nàng ta lại vừa có thể khiến người khác biết rằng trẫm rất xem trọng những người an phận thủ thường.”

Tôi nở nụ cười tươi. “Rốt cuộc vẫn là Hoàng thượng suy nghĩ chu toàn, thần thiếp thì không nghĩ


Pair of Vintage Old School Fru