
ta.”“Phụ thân…”“Phụ thân con mặc dù trong lòng cũng lo lắng cho sức khỏe của ta, nhưng ông ấy bận rộn chính vụ, cũng không thể thường xuyên bầu bạn.”Kim Phượng xoa bóp mu bàn tay của Lưu đại phu nhân, cười một cái. “Vậy nữ nhi sẽ ở lại thêm hai ba hôm, làm bạn với mẫu thân.” CHƯƠNG 54 LẠI HỎI HẠC TỪ NƠI NÀO ĐẾN (2)Tâm tư của Lưu đại phu nhân dường như lại chuyển hướng về phía nơi nào, yên lặng chốc lát mới nói: “Nghe nói Bạch Ngọc cũng trở về cùng với con rồi?”“Vâng.”“Đối với nha đầu kia, con chớ nên quá mềm lòng, nhanh chóng tìm người gả nó đi đi, miễn lại tăng thêm phiền nhiễu.”Kim Phượng nghiêng đầu sang bên. “Mẫu thân, những chuyện này người đừng quan tâm nữa. Ngược lại, có gì muốn ăn muốn xem, cứ nói cho nữ nhi biết. Thái y nói, chỉ cần tâm tình người vui vẻ, sức khỏe sẽ nhanh chóng chuyển tốt.” Suy nghĩ một chút lại nói. “Nghe nói dưới chân cầu có một cái hồ lô lớn, trên cổ mọc ra một cục u to bằng cái chén lớn, bên trong cục u đó dưỡng một con nghé con. Có muốn sai người đi mang nó về đây xem một chút không?”Lưu đại phu nhân xì một tiếng bật cười. “Cái con nhóc này.”******Kim Phượng ở lại phủ Uy quốc công, ở liền một mạch bảy ngày, vui vẻ vô cùng, quên cả đường về.Ngày đó, đương nhiên không thể tìm được cái hồ lô lớn trên cổ mọc ra cục u nuôi nghé con bên trong, nhưng Kim Phượng ngược lại tìm được một gánh hát đến diễn tấu sáo và trống. Diễn khúc đều là những điệu hát dân gian ở quê, tình yêu nam nữ, giữa vẻ tầm thường thô tục lại mang một chút dân dã, chọc cho Lưu đại phu nhân cùng các phu nhân tâm hoa nở rộ. Mà ngay cả Nhị phu nhân đang để tang con trai cũng nhịn không được, đi ra hậu đài nhìn xem con hát trang điểm thế nào.Nhị công tử Lưu gia đã thành gia lập nghiệp, chuyển ra sống bên ngoài nhiều năm. Trong nhà chỉ còn một tiểu công tử hơn mười tuổi, kể từ khi mẫu thân bỏ trốn theo trai, ở nhà liền không ngẩng đầu lên được. Kim Phượng ngẫu nhiên cùng các phu nhân chơi đến mệt mỏi, bèn gọi tiểu công tử đến, nói vài câu ngụy biện. Tiểu con tử liền phồng hai gò má hồng hồng lên, thở phì phì la hét đòi nàng. Nói phu tử rõ ràng không phải nói như vậy, vị cựu thám hoa Ngư đại nhân hay đến nhà chơi cũng không phải nói như vậy. Bộ dáng nghiêm túc của Tiểu công tử cực kỳ đáng yêu, các phu nhân liền vây quanh hết véo lại nhéo, nhéo đến mức nó liên tục kêu đau. (phu tử: thầy dạy học)Thấy Kim Phượng mỗi ngày đều vội vàng cùng gia quyến câu thông tình cảm, Lưu Hiết liền tin tưởng, lần này Kim Phượng hồi phủ thật sự vì muốn thăm Lưu đại phu nhân chứ không phải là Đoàn Vân Chướng phái nàng đến thực hiện nhiệm vụ bí ẩn gì.Về phần Kim Phượng, đương nhiên biết mình nói chêm chọc cười như vậy cũng không phải chuyện thường. Nàng ở phủ Uy quốc công, cuối cùng cũng không ở được bao lâu. Mượn danh thăm viếng, mang đến cho một đám gia quyến trong phủ Uy quốc công chút ít vui sướng, kỳ thật cũng chỉ vì muốn giảm bớt nỗi bất an trong lòng của mình mà thôi, đối với các vị phu nhân cũng không có lợi ích gì lâu dài. Hôm nay nàng chỉ hy vọng lòng dạ Lưu đại phu nhân khoáng đại chút ít, có thể buông bỏ những tục sự rườm rà, dưỡng sức khỏe cho tốt trước quan trọng hơn.Đến buổi tối ngày thứ bảy, Lưu Hiết hạ triều, dẫn về một người quen. CHƯƠNG 54 LẠI HỎI HẠC TỪ NƠI NÀO ĐẾN (3)Người quen này chính là đương kim Kinh Triệu Doãn, Ngư Trường Nhai Ngư đại nhân.Nói ra cũng lạ, kỳ thi Hương năm đó, người Lưu Hiết nhắm vào rõ ràng là Sài Thiết Chu, mà người hoàng đế bệ hạ chú ý lại là Ngư Trường Nhai. Không ngờ chỉ chưa đầy hai ba năm sau, hai người này lại lạc mất. Sài Thiết Chu tính tình cuồng ngạo, không hề cảm kích chút nào đối với đủ loại cách thức bồ dưỡng tài năng của Lưu Hiết, ngược lại một lòng trung thành với hoàng đế bệ hạ. Trước đây không lâu, Sài Thiết Chu bởi vì chính kiến bất đồng mà trở mặt với cha mình, kéo theo cũng phản ứng quyết liệt với phe cánh của Lưu Hiết. Ngược lại, Ngư Trường Nhai rõ ràng là người tính tình điềm đạm, lại chủ động quy thuận cách làm việc tàn nhẫn của phe phái Lưu Hiết. Lưu Hiết cũng có chút thưởng thức tài năng viết lách của y, lại vô cùng nhức đầu về tính tình của y. Cho nên đến nay, Ngư Trường Nhai vẫn chỉ là một Kinh Triệu Doãn.Ngư Trường nhai đến phủ, theo thường lệ sẽ đến thỉnh an Lưu đại phu nhân. Biết rõ hoàng hậu nương nương lúc này cũng đang ở trong phủ Uy quốc công, liền cách một bức rèm che hành lễ vi thần. Dùng xong bữa tối, Lưu Hiết cùng Ngư Trường Nhai liền đóng cửa thư phòng, thắp đèn nói chuyện suốt đêm, cho đến khi mặt trời ló ra chút ánh sáng mờ nhạt ở đằng Đông.Từ đêm đó, Ngư Trường Nhai liền cứ vậy ở lại trong phủ Uy quốc công.Ngư Trường Nhai ở tại ngoại uyển, cũng không có cơ hội nào đối mặt với Kim Phượng. Kim Phượng biết rõ Ngư Trường Nhai ở lại phủ Uy quốc công, cũng không quá để ý. Nhưng Lưu đại phu nhân lại nhìn thấy trong ánh mắt Kim Phượng, dường nhiên có thêm một chút hàm xúc không rõ ý nghĩa.Qua hai ngày, trong cung có người đến, nói thái hậu nương nương vô cùng thương nhớ hoàng hậu, khuyên nàng mau chóng hồi cung. Kim Phượng đánh giá vẻ mặt sợ hãi của cung nhân kia