pacman, rainbows, and roller s
Hoàng Hậu Lưu Hắc Bàn

Hoàng Hậu Lưu Hắc Bàn

Tác giả: Giáo Ưởng

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 3211231

Bình chọn: 9.00/10/1123 lượt.

ĩ như thế nào… nói bất kính một chút, cũng không quá quan trọng. Nếu Uy Quốc công đã thỉnh chỉ, vậy dĩ nhiên là phải làm được. Chuyện tăng thuế, chẳng phải cũng đã được định đoạt như vậy hay sao.”Đoàn Vân Chướng vội la lên: “Hoàng thúc, trẫm đương nhiên biết rõ chuyện này đã ở thế phải làm. Trẫm muốn hỏi khanh, có thể cứu vãn chút nào hay không?”Đoàn Long Nguyệt không lập tức trả lời, mà nhìn Đoàn Vân Chướng một cái thật sâu, mới nói: “Hoàng thượng, Ngụy Thái phó tuổi cũng đã cao. Huống chi, cây thước của lão cứ một mực càu nhàu, lúc ta còn nhỏ cũng đã chịu không ít thiệt thòi. Hiện tại thước đã đổi thành kim thước, có lẽ càng khó ứng phó. Hoàng thượng, cứ vậy để Ngụy Thái phó lui đi, thưởng thêm chút ít tiền bạc là được rồi.”“Vậy nếu như, trẫm không muốn để Ngụy thái phó lui đi thì sao?”Đoàn Long Nguyệt trợn mí mắt lên. “Hoàng thượng, ngài là hoàng thượng mà. Ngài nói cái gì thì chính là cái đó thôi.” CHƯƠNG 12 – MỘT NGÀY LÀM THẦY, CẢ ĐỜI LÀM THẦY (3)Đoàn Vân Chướng mặt rồng giận dữ: “Hoàng thúc! Trẫm chỉ muốn thúc nói ra một câu thật lòng, có cần phải khó đến mức như vậy không?”“…” Đoàn Long Nguyệt trầm ngâm không nói.“Hoàng thúc!”“Hoàng thượng, thần cho rằng, ngài không có mấy cảm tình với Ngụy thái phó!”Đoàn Vân Chướng sững sờ, lại nói: “Trẫm, đối với rất nhiều giải thích của Ngụy Thái phó, cũng không ủng hộ. Nhưng trẫm vẫn cảm thấy, Ngụy Thái phó là một lão sư tốt, không nên bị đối đãi như vậy. Nhưng cả triều văn võ, rõ ràng không có một người nào, không có một người nào có thể đứng ra nói giúp một câu cho Ngụy Thái phó!”“Hoàng thượng, không phải ngài cũng không đứng ra sao?” Đoàn Long Nguyệt nhắc nhở hắn.“Trẫm…”“Hoàng thượng, có thật là ngài muốn giữ Ngụy Thái phó ở lại?”“Điều đó đương nhiên!”“Hoàng thượng, ngài đã quên mất một chuyện.”“Chuyện gì?”“Trong hậu cung của ngài, vị tiểu nương nương ở Hương La Điện kia, chính là con gái ruột của Uy quốc công. Để nàng đi mở lời, chẳng phải là tốt hơn sao?”Đoàn Vân Chướng rùng mình, rồi lại mừng rỡ. Sao hắn có thể quên mất chuyện này nhỉ?“Hoàng thúc, không hổ là hoàng thúc a!” Đoàn Vân Chướng kích động nhấc chân, đi thẳng đến Hương La Điện.“A ơ ơ, hoàng chất, thần vẫn luôn cảm thấy, lúc này mà đối đầu với Uy Quốc công là việc làm chẳng khôn ngoan chút nào đâu…” Lời nói của Đoàn Long Nguyệt còn chưa dứt, bóng dáng Đoàn Vân Chướng đã biến mất khỏi Hiên La Điện.Đoàn Long Nguyệt còn lại một mình, thở dài. Quả là nghé con mới đẻ không sợ cọp a.Tuổi trẻ thật tốt.Lại nói, Long Nguyệt Vương gia ông vẫn chưa tới bốn mươi tuổi, tháng trước đã bắt đầu xuất hiện nếp nhăn, chuyện này chẳng hay ho chút nào.Long Nguyệt Vương gia vân vê cây quạt, nhảy vào cỗ kiệu lúc nãy rồi nói với kiệu phu: “Đem bản vương gia còn nguyên vẹn, khiêng trở về giường ở vương phủ đi.”Trở về ngủ bù trước đã.******Đoàn Vân Chướng vội vội vàng vàng đi thẳng đến Hương La Điện, cảm giác như Kim Phượng chính là con đường tươi sáng hắn tìm thấy được trong bóng tối.Nội thị ngoài cửa điện lấy hơi báo một tiếng: “Hoàng thượng giá đáo!”Liền nghe trong Hương La Điện thình thịch rộn ràng một trận, giữa lúc hỗn tạp còn vang lên tiếng kinh hô của Hoàng hậu nương nương: “Thu hết hạt dưa lại! A, hạch đào, còn hạch đào nữa!”Đoàn Vân Chướng nén cười, bước vào. CHƯƠNG 12 – MỘT NGÀY LÀM THẦY, CẢ ĐỜI LÀM THẦY (4)“Dạo này Hoàng hậu sống thật thoải mái a.”Trên môi Kim Phượng còn dính nửa mảnh vỏ hạt dưa, cười dài đi tới: “Thần thiếp xin thỉnh an Hoàng thượng.”“Hoàng hậu, trẫm cảm thấy nàng hôm nay, đặc biệt quyến rũ.” Thậm chí ngay cả vỏ hạt dưa cũng rất động lòng người.Kim Phương nghe vậy liền thu hồi nụ cười, lùi lại hai bước.“Hoàng thượng, hạt dưa quả hạch trong cung của thần thiếp, hôm qua vừa mới đưa một bao đến Hiên La Điện, phần còn dư lại cũng đã ăn hết cả rồi.”Đoàn Vân Chướng cười: “Hoàng hậu, trẫm đến thăm nàng một chút, không phải đến đòi đồ ăn.”Kim Phượng lạnh lùng nhìn hắn: “Hoàng thượng có chuyện gì quan trọng?”‘Thăm nàng một chút’? Lần trước Đoàn Vân Chướng còn nói, ta tới Hương La Điện đương nhiên là vì muốn ăn hạt dưa, chẳng lẽ lại vì nhìn Hắc Bàn ngươi à?Nam nhân đều rất hay thay đổi…Đoàn Vân Chướng chỉ chỉ bên môi: “Hoàng hậu, vỏ hạt dưa dính trên miệng kìa.”“…” Tố Phương vội vàng đi lên thanh lý tội chứng vừa rồi còn chưa thanh lý kịp. Hoàng hậu nương nương rất chật vật.“Hoàng hậu, hôm nay trẫm đến đây là có chuyện cần thương lượng với nàng.”“Hoàng thượng xin cứ nói.” Kim Phượng cười nịnh nọt.“Chuyện Uy Quốc công thỉnh chỉ bãi nhiệm Ngụy Thái phó, nàng cũng đã biết?”Sắc mặt Kim Phượng buồn bã. Nàng đương nhiên biết rõ, nhưng biết rõ thì có thể thế nào.“Hoàng hậu luôn luôn là học trò đắc ý của Ngụy thái phó. Nếu Uy Quốc công đã là phụ thân của hoàng hậu, hoàng hậu cũng nên đến khuyên giải Uy Quốc công từ bỏ suy nghĩ này mới phải.”Kim Phượng nhìn vẻ mặt của Đoàn Vân Chướng, giống như con chim sẻ ngoài cửa sổ bỗng dưng thoát thai thành phượng hoàng.“Hoàng thượng, ngài tính kêu thần thiếp đi khuyên Uy Quốc công, từ bỏ suy nghĩ bãi nhiệm Ngụy thái phó?” Kim Phượng cẩn thận hỏi lại.Đương nhiên là Đoàn Vân