Hoàng Hậu Lưu Hắc Bàn

Hoàng Hậu Lưu Hắc Bàn

Tác giả: Giáo Ưởng

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 329864

Bình chọn: 8.5.00/10/986 lượt.

geh nói người thân trong nhà mẹ đẻ lại chủ động yêu cầu được vào cung tùy giá cả.Huống chi, vào cung làm bạn với hoàng hậu, căn bản chỉ là một cái cớ vụng về. Dụng ý của Lưu Bạch Ngọc, đã rõ rành rành.Lưu đại phu nhân vội vàng quỳ xuống: “Thái hậu thứ tội, Bạch Ngọc không biết nặng nhẹ, lại dám đề xuất một thỉnh cầu đi quá giới hạn như vậy. Thần thiếp trở về nhất định sẽ trách phạt nàng thật nghiêm!”Vẻ mặt thái hậu từ từ hòa hoãn, trong con ngươi lại ánh lên chút suy nghĩ khác thường. Bà đánh giá lại Lưu Bạch Ngọc một lần nữa, phát giác thiếu nữ này không giống như những gì bà đã từng nghĩ.Một hồi lâu, thái hậu hắng giọng nói: “Hoàng hậu, ngươi thấy thế nào?”Kim Phượng im lặng.Lúc này nàng mới bừng tỉnh hiểu ra, tài nữ dù sao cũng là tài nữ, về mặt tình thần, Lưu Bạch Ngọc vẫn cao hơn Lưu Hắc Bàn nàng một bậc.Bởi vì Lưu Bạch Ngọc vô cùng rõ ràng mình muốn cái gì. Nàng không chỉ hiểu rõ bản thân mình muốn cái gì, còn có thể đúng lúc thích hợp, không tiếc dùng mọi thủ đoạn, nắm bắt tất cả thời cơ để đạt đến mục đích của mình.Thật sự là thông tuệ hơn người a – Kim Phượng tự than thở.Có điều, Lưu Bạch Ngọc dùng nàng đến làm cái cớ, trong lòng nàng khó tránh khỏi không vui.“Mọi chuyện, đương nhiên đều do thái hậu làm chủ.” Kim Phượng kính cẩn ngoan ngoãn trả lời.Thái hậu trầm ngâm không nói.Bà tuy nhu nhược, nhưng không phải là ngốc. Tiểu nha đầu Lưu Bạch Ngọc này trong lòng có chủ ý gì, không phải bà không nhìn ra. Thái hậu nương nương đối với thủ đoạn như vậy, thật ra cũng có chút phản cảm. Nhưng thái hậu nương nương đối với tài hoa cùng phong thái của Lưu Bạch Ngọc, hiện tại quả là yêu thích không muốn buông tay. Quan trọng hơn là, Lưu Bạch Ngọc vốn là hình mẫu nàng dâu mà trong lòng bà hướng tới, bị đổi thành Hắc Bàn, nỗi uất ức không cam trong lòng bà vẫn chưa bình phục lại được.Có một câu nói thế này, không chiếm được luôn là tốt nhất.Thái hậu nương nương không chịu nổi cám dỗ trong lòng.Bà đã sớm biết rõ, Lưu Bạch Ngọc cùng người trong Lưu gia quan hệ cũng không được hòa hợp, cho nên năm đó Lưu Hiết không chịu cho Lưu Bạch Ngọc làm hoàng hậu. Hôm nay để Lưu Bạch Ngọc tiến cung, có lẽ một ngày kia, nàng ta sẽ trở thành trợ lực cho Đoàn Vân Chướng.Thái hậu nương nương âm thầm tính toàn kỹ lưỡng.Nếu không, cứ đón nàng ta tiến cung trước đã, dù sao cũng đâu phải là nạp phi. Về phần cuối cùng an bài như thế nào, sẽ do Đoàn Vân Chướng quyết định. Ai, coi như bà nợ con trai a, bà nợ con trai một thê tử tài mạo song toàn. CHƯƠNG 15 – THIẾU NỮ NÀO MÀ CHẲNG CÓ XUÂN (5)“Khổ thân cho ngươi.” Thái hậu nương nương rốt cuộc lên tiếng. “Khổ cho thân ngươi trọng tình trọng nghĩa như vậy.Hoàng hậu à, nếu đã như vậy, cứ sắp xếp cho nàng ấy vào ở trong Đình La Điện đi.”“Vâng, mẫu hậu.” Kim Phương đáp ứng, thần sắc không hề thay đổi. Sắc mặt Lưu đại phu nhân lại trắng bạch như tuyết.Mang Lưu Bạch Ngọc tiến cung, thật sự là một sai lầm.Cực kỳ lâu về sau, Lưu đại phu nhân mới biết được, sự sai lầm này, so với suy nghĩ của bà lúc bấy giờ, còn nghiêm trọng hơn rất nhiều. CHƯƠNG 16 – MỘT MÀN CUNG ĐẤUTin đồn trong cung đều nói hoàng hậu Hắc Bàn thất sủng, rốt cuộc hiu quạnh.Khái niệm thất sủng này, là muốn chỉ những người từng có mà mất đi. Người chưa từng được sủng ái, sao có thể gọi là thất sủng? Hoàng hậu Hắc Bàn thất sủng, chính là do đường muội Lưu Bạch Ngọc được sủng ái, đánh bật ra ngoài.Chưa đầy nửa năm trước, hoàng thượng vẫn còn thường xuyên qua lại Hương La Điện. Hôm nay, rốt cuộc không còn xuất hiện ở Hương La Điện nữa. Mà ở Đình La Điện của Lưu Bạch Ngọc lại thường xuyên có thể nghe thấy tiếng cười lanh lảnh của hoàng thượng truyền ra.Người đẹp cùng kẻ xấu khác biệt, do đó mà hiển hiện ra. Tất cả cung nhân ở nội cung, trong lòng đều có nhận định.Trong lúc đó, Kim Phượng hàng ngày phải bôn ba giữa cung thái hậu và các cung các viện, cũng không có thời gian đi thăm Lưu Bạch Ngọc. Mà Lưu Bạch Ngọc dường như cũng chẳng hề có ý đến Hương La Điện. Lúc đầu, Kim Phượng còn nghĩ, không biết Lưu Bạch Ngọc có cô đơn quá không. Có một ngày, liền đặc biệt mang theo một số trái cây mới vừa được tiến cống đến Đình La Điện thăm vị muội muội – nghe nói là vào cung để làm bạn với nàng. Không ngờ cung nhân truyền lời lại rằng, nói trắng ra là Ngọc cô nương đang cùng hoàng thượng đi dạo quanh hồ Thái Dịch, ngắm cảnh cho cá ăn.Kim Phượng không nản lòng, lại dùng nhiệt tình đến thăm thêm mấy lần nữa, rốt cuộc phát giác, muội muội của nàng căn bản không có tâm tư cùng nàng bày vẽ mấy trò xã giao này nọ. Suy đi nghĩ lại, nàng cũng vui vẻ thanh nhàn, bỏ qua ý đồ ‘Làm bạn’ với Lưu Bạch Ngọc.Mỗi lần có tin đặc biệt, Tố Phương đều đến báo cáo. Nói hôm nay hoàng đế lại đang cùng Bạch Ngọc cô nương đánh đàn trong Đình La Điện, ngày mai lại đang cùng Bạch Ngọc cô nương nghiên cứu cách vẽ chim muôn hoa lá trong Đình La Điện. Kim Phượng nghe được tin tức như thế, chỉ nhíu mày một cái, nói: “Tố Phương, miệng ngươi cứ nói đến mỏi nhừ như vậy, chẳng lẽ là có tâm tư gì đối với hoàng thượng hay sao? Có cần bản cung đến nói với thái hậu một tiếng không?”Tố


Polly po-cket