Polly po-cket
Học viện danh giá

Học viện danh giá

Tác giả: Kirigaya Yuua

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 3214311

Bình chọn: 7.5.00/10/1431 lượt.

ra cửa sổ cách đó không xa. Cậu với Thiên Yết cũng chẳng có ý định tham gia mấy tiết học sắp tới, nói thẳng là cúp. Trong đầu Song Ngư cứ nghĩ mông lung mãi.

#Z

CHAP 35: CÓ NÊN ĐÓN NHẬN, THỨ GỌI LÀ TÌNH BẠN?

Trong toà dinh thự lộng lẫy đến choáng ngộp là Nhà chính của Gia tộc Leo, Sư Tử đang ngồi trong phòng khách. Yên vị trên ghế sofa, cô chăm chú vào quyển sách đang đặt trên đùi, thỉnh thoảng lại ngẩng đầu nhìn lên căn phòng hai cửa đóng kín trên tầng một.

Một cô hầu gái chậm rãi đi tới, cẩn trọng đặt tách trà trên khay xuống bàn, không quên cúi đầu một cái.

– Mời cô chủ ạ.

Sư Tử liếc mắt sang cô hầu gái, gật đầu một cái. Cô hầu gái như biết ý, cũng chậm rãi lùi về sau, cúi người một cái rồi bước đi.

Đến khi cô hầu gái kia rời đi được một lúc, Sư Tử mới bỏ quyển sách xuống, đưa tay cầm tách trà kia lên. Nhắm mắt hờ một cái tựa nhẹ cảm nhận mùi thơm của lá trà, cô mới đưa tách trà lên miệng. Nhưng vừa định uống một ngụm nhỏ, thì một âm thanh như quát nạt vang lên khiến hành động đó khựng lại. Sư Tử bỏ nhanh tách trà xuống bàn, cùng lúc đứng dậy khỏi sofa rồi chạy nhanh lên lầu.

Đứng trước một căn phòng hai cửa trông rất đặc biệt, không màng đến việc gõ cửa, Sư Tử đưa tay mở nhanh một bên cửa ra. Cánh cửa bật mở, và cảnh tượng đầu tiên thu vào tầm mắt cô, là ba của cô, ông Kỷ Sơn vừa đưa tay tát một cái thật mạnh vào mặt Nhật Nam. Chợt ngẩng đầu, cũng là lúc ông nhìn thấy cô. Trong đôi mắt nghiêm nghị hiện rõ vẻ kinh ngạc pha lẫn lo lắng.

Nhật Nam tay ôm bên má vừa chịu cái tát trời giáng, không chút phản kháng hay bác bổ gì lại. Dường như nhìn thấy ánh mắt của Kỷ Sơn, cậu cũng ngoảnh đầu lại. Nhìn thấy Sư Tử, đôi mắt tĩnh lặng hơi dao động.

Sư Tử không chút chần chừ chạy ngay đến chỗ Nam, sà vào lòng cậu. Cô đưa tay đặt lên bàn tay đang ôm má của Nam, đôi mắt chứa đầy vẻ lo lắng. Đôi môi hồng nhạt cứ mấp máy gì đó, rồi lại thôi. Bất chợt, Sư Tử quay phắt ra sau, đối diện với ba. Một tay đặt trước ngực, Sư Tử nói bằng giọng khó chịu.

– Ba làm gì vậy?! Sao lại đánh Nam Nam?!

Đôi mắt đang phản chiếu hình ảnh cô con gái của Kỷ Sơn từ kinh ngạc chuyển sang bình thản. Ông không thèm nhìn Nam lấy một cái, cứ thế đáp lại câu hỏi của Sư Tử.

– Sư Nhi, ba chẳng làm gì cả.

– Chẳng làm gì? Ba vừa đánh Nam Nam đấy! Nam chỉ về nước với con thôi, hà cớ gì lại đánh anh ấy?! Chỉ vì anh ấy làm trái lời ba sao?

Lần này, ông không trả lời câu hỏi của con gái nữa. Kỷ Sơn cứ đứng đó, đôi mắt nhìn Sư Tử không rời.

Nam im lặng nãy giờ, tay vẫn ôm lấy má với đôi mắt tưởng chừng như vô hồn. Cậu ngẩng đầu lên nhìn người đàn ông trước mặt mà cậu gọi là ba, chẳng khác nào một con búp bê. Dường như cảm thấy được ánh mắt ấy, ông Kỷ Sơn cũng quay qua. Không giống với ánh mắt dịu dàng dành cho Sư Tử, nó lại rất nghiêm nghị. Rồi, Nhật Nam hỏi bằng giọng đều đều chậm rãi.

– Ba, chẳng lẽ, chỉ việc con sinh ra, đã là có tội sao?

Sư Nhi cắn mạnh môi đến bật máu. Cô không muốn cãi nhau với người đàn ông máu lạnh này chút nào, càng không muốn thấy người anh trai mà cô nhất mực yêu thương có bộ dạng như vậy. Cô quay ngược ra sau, nắm lấy tay Nhật Nam kéo đi. Hơi bất ngờ, nhưng Nam không phản kháng lại. Trước khi đi khỏi, hệt như một phản xạ, cậu ngoảnh đầu lại nhìn ông với đôi mắt phức tạp rồi lại thôi.

oOo

Rời khỏi Nhà chính của Gia tộc Leo, Sư Tử với Nhật Nam bắt taxi về nhà chung. Vì Xà Phu vừa phải sang Anh dự Hội nghị vào ngày hôm qua, nên anh không thể đưa cả hai về được.Giờ cũng đã chiều, chắc bọn họ tan học rồi.

Nhật Nam đưa mắt nhìn ra ngoài, không nói tiếng nào. Sư Tử ngồi cạnh, cũng không mở miệng. Chợt, cô quay qua bên cạnh, vô thức ôm chầm lấy Nhật Nam. Nam bất ngờ rời khỏi tấm kính xe, nhìn xuống Sư Tử. Cùng lúc đó, cô ngẩng đầu lên nhìn cậu, đưa mấy ngón tay thon thả chạm vào bên má đỏ ửng của Nam, khuôn mặt hệt như sắp khóc.

– Đau lắm, phải không anh?

Nhật Nam cười dịu dàng, đưa tay nắm lấy bàn tay kia của Sư Tử. Đôi mắt nhắm hờ lại, cậu hôn nhẹ lên bàn tay ấy, khẽ lắc đầu.

Sư Tử cúi xuống, dụi đầu vào ngực Nam. Cậu có thể cảm thấy, ngực áo mình bắt đầu ươn ướt. Dù vậy, Nam không làm gì ngoài đưa tay vuốt mái tóc mượt của cô. Vừa lắc đầu chầm chậm, Sư Tử vừa nói.

– Anh chẳng có tội gì cả. Em mừng, vì anh được sinh ra, vì có anh, ở bên em.

Bàn tay đang vuốt tóc Sư Tử khựng lại. Nhật Nam đưa mắt nhìn ngoài cửa sổ với đôi mắt phức tạp.

oOo

Tụi nó đang ngồi trong phòng khách, mặt đứa nào đứa này suy tư, khác hẳn vẻ năng động thường ngày. Dán mắt vào màn hình tivi mà không cần biết đang xem gì, tụi nó không ai nói với ai câu nào, khiến cho bầu không khí im thinh thích. Và chắc có lẽ do quá im ắng, tụi nó mới có thể nghe thấy âm thanh của tiếng mở cửa.

Theo phản xạ, đương nhiên tụi nó quay qua xem thử dù biết rõ là ai. Nhưng dù vậy, đôi mắt đứa nào cũng mở to hết cỡ. Rồi hệt như một chuyện gì đó hệ trọng lắm, tụi nó kéo nhau rời khỏi phòng khách. Trừ Thiên Yết với Song Ngư, nguyên đám còn lại bủa vây lối vào nhà.

Vừa bước vào đã bị tụi nó vây quanh khiến Sư Tử hơi ngạc nhiên. Đi từ ngoài vào, cô không