Học viện Glamour

Học viện Glamour

Tác giả: Iris Luu

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 322555

Bình chọn: 8.00/10/255 lượt.

cô. Nhưng có lẽ, người kia thì không như cô, luôn mong, luôn nhớ đến người đó như cô đâu!

_________________________

Trên đoạn đường đầy ắp những quán ăn thơm phức, một cô gái cao, da trắng, khuôn mặt Vline xinh đẹp, đôi mắt to nâu nhạt, mái tóc xanh bích ngắn hơn gáy rất cá tính, chiếc áo phông, quần shorts và chiếc áo thn xám trong thật nổi bật. Cô gái đi đến đâu cũng thu hút đông đảo mọi người nhờ vẻ đẹp không tỳ vết của mình.

-A lô! – Cô gái lấy cái điện thoại trong tui ra.

-Gì thế? – Một giọng nam vang lên ở đầu dây bên kia.

-Nhà Liam ở đâu thế? – Cô gái như muốn ngã quỵ vì mệt mỏi.

-Cái đó thì tớ bó tay, nhà cậu ấy tớ có bao giờ biết đến!

-Cái gì! Thôi, cám ơn! – Cô gái uể oải cất điện thoại. Bụng thì đang đói cồn cào mà vẫn chưa tìm được nơi muốn đến. Thấy ven đường có quán mì ramen, cô gái liền tấp vào.

-Một ramen trứng! – Cô gái gọi lớn, mọi ánh mắt trong quán đều dán chặt lên người cô, có người còn lấy cả điện thoại và chụp hình nữa.

-Mì ramen trứng đây! – Chàng trai phục vụ như bị uống thuốc mê, phục vụ mà mắt cứ dán vào cô gái đang ngồi ăn mì ngon lành đó. Cô gái thì đang cố gắng ăn thật nhanh rồi trả tiền. Thoát khỏi cái tiệm mì phiền toái đó, cố gái thở phù nhẹ nhõm.

-Bây giờ biết kiếm đâu đây!!!!! – Cô gái lấy trong túi ra tấm hình của một chàng trai lãng tử, khuôn mặt quý tộc xinh đẹp, nhã nhặn và lạnh lùng.

Bỗng một cơn gió thổi bay tấm hình đó đi, cô gái hớt hãi chạy theo chụp lấy tấm hình. Cơn gió vô tình không muốn cho cô gái chụp được tấm hình đó.

Bỗng có một cánh tay chụp lấy tấm hình nhanh gọn. Đôi mắt nhìn sơ qua, đôi môi bất giác nở một nụ cười nhìn về phía cô gái đang chạy đến chỗ anh.

-Làm phiền anh trả cho tôi tấm hình ấy! – Cô gái đứng trước mặt xinh đẹp tựa như một bông hoa tuyết đang lả tả rơi.

-Hình như…….nó không thuộc quyền sở hữu của cô! – Chàng trai áo đen đó nhìn cô gái đứng trước mặt mình.

-Nó là…….

-Của tôi! – Chàng trai quay tấm hình sang cho cô gái xem. Cô gái đó ngạc nhiên. – Đang tìm tôi hay sao?

-Vậy anh là……

-Liam! Người mà cô đang tìm! – Chàng trai cười một cách mãn nguyện khi làm cho cô gái kia phải ngạc nhiên đến nỗi cứng đơ như tượng.

Cô gái và chàng trai đó trong đầu đang thầm nghĩ rằng, không ngờ lại gặp nhau trong hoàn cảnh này, không biết là người đó có âm mưu gì hay không!

__________________________

TÁC GIẢ: Đọc gỉa cho tác giả hỏi là mấy bạn thích couple nào nhất trong truyện và thích người mà mấy bạn thích được làm couple với ai???

Hết phần hỏi rồi á!!!! :)

Chương 27: Chương Người Thứ Ba

Hôm nay, một ngày mà tôi sẽ không bao giờ quên trong đời mình. Tôi đã thức thật sớm, làm mọi thứ cho Henry rồi sau đó chuẩn bị đến chỗ hẹn.

Tôi lấy ra một cái váy màu tím nhạt, nữ tính mà ngày hôm qua Henry đã mua cho tôi. Chiếc váy có tay búp, chiếc cổ tròn cổ điển, điểm trên eo váy là một chiếc thắt lưng mỏng màu đen. Đôi giày cao gót màu đen mũi nhọn quý phái khiến tôi thích thú khi nó làm tôi cao hơn và còn tôn được dáng vẻ của tôi nữa. Mái tóc đen dài của tôi đã được tôi trùng tu lại bằng mái tóc ngan vai cá tính và cũng rất nữ tính.

Bước xuống nhà, tôi chào quản gia Trương, ông ấy kính cẩn cúi chào rồi còn lấy xe chở tôi đi.

-Dạ thôi! Cháu đi xe buýt được rồi ạ! – Tôi ái ngại từ chối.

-Nhưng đây là mệnh lệnh của Thiếu Gia! – Ông ấy bối rối nhìn tôi.

-Vậy…….cháu sẽ nói lại với cậu ấy. Bác cứ vào trong đi! – Tôi đang cố gắng không làm phiền đến quản gia Trương.

-Nhưng……..Thiếu gia….. – Ông ấy ấp úng.

-Vậy……..đành làm phiền bác! – Tôi cúi người.

Sau đó, bác quản gia mở cửa cho tôi, nhấn ga và chở tôi đến cổng trường Glamour đồ sộ.

___________________________

Chàng trai với mái tóc đỏ óng ánh, tay cầm chặt chiếc lọ màu xanh bích trên tay, vặn nút ra, ánh mắt đỏ buồn ảm đạm ấy dần nhắm chặt lại.

Chiếc lọ xanh bích ấy được đôi tay thon dài nâng lên, đưa lên miệng, trong phút chốc, chiếc lọ chỉ còn là một chiếc lọ thủy tinh bình thường, không còn lấp lánh như lúc đầu nữa.

Chàng trai thì ôm lấy khuôn mặt của mình, thét lên những tiếng đau thất thanh. Đám quạ trên các cành cây ngoài kia, nghe thấy tiếng thét ấy, đầu vỗ cánh bay đi, kêu lên những âm thanh rùng rợn.

-Chịu đau đến thế mà vẫn cố gắng sao! – Một cô gái với thân hình quyến rũ, mái tóc vàng óng ả uốn xoăn, bộ váy đỏ ôm sát thân hình ấy tạo lên vẻ quyến rũ chết người.

-Mặc kệ tôi! Không liên quan gì đến cô cả! – Vừa nói, chàng trai vừa ôm mặt nhăn nhó.

-Cậu vẫn muốn trở lại với cái quan hệ vớ vẩn đó với kẻ thù của chúng ta sao? – Cô gái tựa người vào chiếc tủ gần đó, đôi mắt sắc sảo ánh lên những tia chết chóc.

-Vớ vẩn? Kẻ thù? Hah! Cô nên nhớ, Lâm Vi là kẻ thù của ma cà rồng chứ không phải kè thù của tôi! – Chàng trai ngồi bệt xuống nên sàn lạnh tanh, ẩm ướt, chiếc áo choàng đen bóng loáng, mái tóc đỏ quyến rũ, khuôn mặt lạnh lùng, một con người đẹp tựa thiên sứ, tựa hoa ấy lại mang một danh phận kinh tởm đối với thế giới phù thủy.

-Thế cậu nghĩ cậu là gì? Một phù thủy với trái tim nhân hậu à!Cậu và tôi cùng một loại thôi! Đừng có suy nghĩ ngu ngốc nếu không, chủ nhâ


Disneyland 1972 Love the old s