Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Học Viện Milky Way

Học Viện Milky Way

Tác giả: Yến Nhi

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 325760

Bình chọn: 7.5.00/10/576 lượt.

nh tắm tiếp đi nha, vui vẻ nha, mát mẻ nha!_ vừa nói nhỏ vừa tức giận đạp cái cửa phòng tắm một phát làm nó đập mạnh vào, thế là xong, đỡ phải nhìn thấy cái bo đì đáng ghét của hắn.

Nhỏ Mi ôm bụng cười sằng sặc nãy giờ, Na đỏ mặt rồi nhỏ làm ngơ, quay ra phơi quần áo.

Mi đang cười sung sướng thì chợt Kin cất tiếng:

– Chúng ta nói chuyện.

Mi nhìn quanh, Kun đang trong phòng tắm, nhỏ Na đang ở bên ngoài phơi quần áo, vậy thì đích thịlà anh ta đang nói với mình. Hừ, nhỏ quyết định “bơ”, không hiểu sao nhỏ thấy tức tức.

Kin bước xuống giường, khoác thêm một chiếc áo ghilê rồi bước ra khỏi cửa. Thấy Mi cứ vênh mặt lè lưỡi đứng trơ ra mà không chịu đi, Kin liền nói:

– Sợi dây chuyền!

Chỉ một từ này thôi cũng khiến Mi thay đổi 180 độ, nhỏ vội vàng chạy theo.

Tại canteen.

Hai người ngồi ở một góc khuất. Thấy Kin cứ im lặng, Mi sốt ruột quá liền nói:

– Sợi dây chuyền nào? Anh nói mau đi, không phải anh gọi tôi ra đây vì chuyện đó sao.

Kin không nói mà lặng lẽ lấy từ trong túi quần ra một sợi dây chuyền có mặt đá hình giọt nước trong veo:

– Nhặt được ở bãi cỏ sau trường!

Mắt Mi sáng rỡ, đúng sợi dây của nhỏ rồi, nhỏ mừng quýnh, cuối cùng thì đã tìm lại được, nhỏ với tay định nắm lấy sợi dây thì Kingiật lại.

– Gì nữa?_ Mi hỏi giọng khó chịu.

– Của cô???_ vẫn là giọng nói lạnh lùng đáng ghét.

Ờ, hắn đúng là tiết kiệm lời nói, thế mà với cô gái sáng nay thì lại nói đến là nhiều, Mi tức tối:

– Không của tôi thì của ai? Của anh chắc?

– Sao cô có được nó?

– Ơ… anh buồn cười nhỉ? Chuyện của tôi đâu cần báo cáo anh, vớ vẩn. Trả đây!

Kin không trả, hắn đang chờ đợi một câu trả lời từ nhỏ.

Bực mình, Mi liền lấy chân mình dẫm lên chân hắn, nhưng hắn cũng rất nhanh vàrút chân về.

– Anh có trả không?

– Trả lời đi!

Mi bốc khói trên đầu, nhỏ dùng tay mình để bẻ tay hắn thì cuối cùng lại nắm được mỗi không khí, còn hắn thì đang nắm chặt tay kia của nhỏ.

– Thả ra!

– Trả lời!

Vừa nói hắn vừa vặn tay Mi.Nhỏ cũng không vừa, xưa nay nhỏ vật tay có thua ai bao giờ đâu, nhỏ liền bẻ ngược tay một cái, dùng sức quật lại hắn, và bây giờ thì hắn đang bị nhỏ nắm chặt tay và cả thân trên của hắn đè bẹp xuống bàn.

– Trả đây!_ nhỏ nói.

Hắn liền lộn người, lấy chân lộn ngược cái ghế lên, cái ghế liền bay một cái suýt trúng người Mi khiến nhỏ phải né sang một bên và nhờ vậy mà tay hắn được giải thoát. Cả hai liền xông vào, Mi tiếp tục bẻ tay hắn,mong lấy được sợi dây chuyền còn hắn thì cũng chống trả quyết liệt…. Hự….hắn bẻ ngược tay và bây giờ cả hai đang áp sát nhau, mặt chỉ cách nhau khoảng 10cm, hai ánh mắt gườm gườm nhìn nhau, còn những học viên khác trong canteen thì… gườm gườm nhìn hai người. Cả hai nắm tay nhau chặt cứng nên không ai nhúc nhích được, xem ra họ là đối thủ của nhau rồi đây. Vẫn trong trạng thái “dính” vào nhau, Kin nói:

– Nếu cô trả lời, tôi sẽ trả cô ngay_ thế là quá đủ rồi, câu này hắn đã nói hơi nhiều rồi đấy.

– Tôi đi mua, được chưa?_ Mi khó chịu nói.

– Mua ở đâu?

– Anh không cần biết.

– Là của một người cho cô, đúng không?

Mi sững người, rồi nhỏ nói:

– Đúng thì sao?

Hắn hơi lỏng tay ra:

– Người đó… tên Yan???

Bây giờ thì đến lượt Mi nới lỏng tay, và cả hai buông nhau ra.

– Đúng_Mi nói, dù sao thì hắn cũng không phải Yan_giờ thì trả đây.

Hắn liền quăng sợi dây chuyền cho nhỏ rồi đứng dậy bỏ đi, còn nhỏ thì thẫn thờ, hạnh phúc khi lại được ôm sợi dây chuyền trong tay, nhưng không hiểu sao nhìn thấy bóng lưng cô độc của hắn nhỏ lại thấy buồn, mộtnỗi buồn khó tả.

_ _ _

Còn trong phòng 666, Na với Kun thì đang cãi nhau rùm beng lên.

– Anh vứt tất ở gầm giường thế này hả?

– Ờ đấy kệ tôi.

– Eo ôi kinh quá.

– Này, ai khiến cô động vào.

– Ờ thế thì thôi, trả!_ vừa nói nhỏ vừa vứt lại cái tất vào gầm giường.

– Lấy ra và đem giặt đi!_ hắn ra lệnh.

– Này, hồi nãy anh mới nói không cần còn gì.

– Lúc nãy không cần nhưng bây giờ cần, mau chui vào nhặt đi.

– Nè anh quá đáng vừa thôi nhá >____<

- ./*'>‘

》=‘{《*......

- abcdefghiklmn....

Sau một hồi vật lộn với đống quần áo và tất tai thì Na mới bơ phờ trở về phòng. Đến nơi, nhỏ đã thấy hai con bạn an tọa ở giường rồi, một đứa thì đang mút kẹo, còn một đứa thì đang ngồi ngẩn ngơ.

- Hai người giỏi lắm!_ nhỏ giận dỗi chạy vào phòng, rót cốc nước tu ừng ực.

- Có chuyện gì thế?_Bu bỏ cái kẹo đang mút dở ra và hỏi

- Không biết!_ chị ý dỗi rồi.

Dỗi thì kệ dỗi, con bé này dỗi một lát