
Hợp Đồng Hôn Nhân 100 Ngày
Tác giả: Thượng Quan Miễu Miễu
Thể loại: Truyện dài tập
Lượt xem: 3213525
Bình chọn: 9.00/10/1352 lượt.
âm sắp rã rời rồi. Vừa lên giường nằm, mơ màng chìm vào giấc ngủ, điện thoại di động bỗng đổ chuông. Cô lười mở mắt xem, nhận cuộc gọi luôn. “Alo!”
“Đã ngủ chưa?”
Giọng nói của đối phương cũng được coi là dịu dàng, nhưng Uất Noãn Tâm đột nhiên như bị một lưỡi dao lạnh lẽo đâm vào, đột ngột mở hai mắt ra, hỏi một cách cảnh giác:”Anh muốn làm gì hả?”
“Chỉ gọi một cuộc điện thoại hỏi thăm thôi mà, có cần phải căng thẳng vậy không? Không lẽ ly hôn rồi, thì muốn cắt đứt sạch sẽ sao?”
“Tôi không cho rằng anh có lòng tốt đến vậy.”
“Đó là do em quá hẹp hòi, đừng có lần nào cũng nghĩ anh tồi tệ đến vậy được không?Anh thật oan uổng mà…..”
“Rốt cuộc anh có chuyện gì hả?”
“Vừa mới xem tin tức xong, ly hôn với anh chưa đến hai ngày đã đi chọn áo cưới với Ngũ Liên rồi, em cũng gấp gáp quá rồi nha….”
“Không liên quan đến anh!”
“Cậu ta ở trước mặt bao nhiên người nói không để ý em đã từng kết hôn, không để ý bé Thiên không phải con đẻ của cậu ta, nhất định em rất cảm động ha? Lấy danh nghĩa là chồng trước, anh cũng nên chúc mừng em đã tìm được một nơi chốn tốt nhỉ?”
Uất Noãn Tâm nhíu lông mày lại. Cứ cảm thấy bắt đầu từ lúc anh đồng ý ly hôn, cả con người anh rất không bình thường, quái gở lạ lùng, vô cùng gian ác vô cùng nguy hiểm.
Cô dứt khoát cũng chặn họng ngay. “Ký giả chính anh tìm đến đúng không?”
“Em nói gì, anh nghe không hiểu.”
“Cần gì phải giả vờ không hiểu, tôi biết rất rõ là chính anh! Nam Cung Nghiêu, nếu như anh vẫn còn là một người đàn ông, thì nên nghĩ thoáng chút đi, cắt đứt sạch sẽ một chút, đừng ở sau lưng giở trò đê tiện, để người khác xem thường!”
“Thì ra luật sư xử án đều dựa vào phán đoán chủ quan của mình.” Anh hơi châm chọc.”Không có chứng cớ mà dám nói năng hùng hồ đầy lý lẽ, đây là tác phong trước sau như một của em sao?”
“Tôi không thèm quanh co với anh, nói tóm lại, tôi cảnh cáo anh, đừng giở trỏ, nếu không……..”
“Nếu không thì sao nào? Em cảm thấy, em có thể tóm được anh thì sao hử? Em cho rằng có ngọn núi Ngũ Liên chống lưng, thì muốn làm gì làm sao? Nếu cậu ta có bản lãnh như vậy, cũng không phải vì chuyện công ty làm cho sứt đầu mẻ trán. Lão già Ngũ Chấn Quốc kia cũng chẳng sống được bao lâu, một khi ông ta chết, Ngũ thị chẳng còn gì cả. Em ở bên Ngũ Liên, chỉ có hối hận thôi!”
“Cho dù hối hận, cũng tốt hơn ở bên anh! Đừng làm phiền thôi nữa.” Uất Noãn Tâm nghiến răng cúp điện thoại.
Ở bên kia, Nam Cung Nghiêu cười giễu bỏ điện thoại xuống, nhìn chằm chằm vào trong tivi đang đưa tin cảnh ở trước cửa hàng áo cưới, mười ngón tay của hai người đan chặt vào nhau làm cho đôi mắt của anh đau đớn.
Anh thề sẽ khiến cô và Uất gia trả cái giá đáng phải trả!
Một người cũng đừng hòng trốn thoát!
Chương 301 : quyễn 7 : Đó là em trai nhỏ
Ngày tiếp theo sau khi bị đăng tin, Uất Noãn Tâm ra ngoài đi làm, bắt gặp ánh mắt kỳ lạ của đồng nghiệp, trong mười mấy đôi mắt lượn vòng vô số câu hỏi, nhưng không ai dám hỏi. Cô cũng coi như không nhìn thấy, làm việc như bình thường.
Chỉ là có một số người nhịn không nổi nữa, mới tìm thẳng đến cửa.
Lúc đó, Uất Noãn Tâm đang bận làm việc, Angel gõ cửa đi vào, nói với vẻ bí ẩn, có một nhân vật quan trọng của chính phủ muốn gặp cô, còn nói là người thân của cô.
Uất Noãn Tâm chỉ trong chốc lát đã đoán được người đó là ai, do dựa mãi, nhưng vẫn cho ông ấy vào.
Sáu năm không gặp, Uất Kiến Hùng cũng không già đi bao nhiên. Uất Noãn Tâm thỉnh thoảng có thể nhìn thấy ông ấy ở trên truyền hình, mấy năm gần đây con đường làm quan cũng không đến nỗi tồi. Có lẽ Nam Cung Nghiêu niệm tình cũ, nên vẫn tiếp tục ủng hộ ở sau lưng.
Đối với người ‘ba’ trên danh nghĩa này của mình, Uất Noãn Tâm vẫn đối đãi bình thường như những người khách khác. “Ông ngồi đi! Ông uống coffee hay trà?”
“Ba không uống đâu. Ba chỉ nói mấy câu rồi đi ngay.”
“Ừm! Ông có chuyện gì? Ông nói đi!”
“Giữa cha con với nhau, có cần phải xa lạ đến vậy không? Chúng đã không gặp nhau sáu năm rồi. Sáu năm nay con sống tốt không? Con đã đi đâu? Ba đã cho người đi tìm con, nhưng đều không tìm ra được.”
“Chuyện này đâu quan trọng nhỉ? Cho dù tôi đi rồi, mấy năm nay không phải Nam Cung Nghiêu vẫn luôn giúp ông sao?”
Vẻ mặt Uất Kiến Hùng xấu hổ, có lẽ không nghĩ đến cô lại nói thẳng ra như vậy, nói trúng ngay tim đen. Cười mỉa, “ba lo lắng nhất, vẫn là con mà! Bé Thiên đâu rồi? Đến lúc nào con mới cho ba mẹ gặp mặt cháu ngoại vậy?”
“Tôi thấy không cần thiết đâu! Từ sáu năm trước, tôi và nhà họ Uất đã chẳng có quan hệ gì với nhau. Tôi có thể làm, đã làm rồi, tôi không nợ ông gì cả.”
“Ba biết ba có lỗi với con, nhưng có nói thế nào, cũng là cha con, đâu cần thiết phải làm căng như vậy, ba….”
“Trong giờ làm việc tôi rất bận, nếu như không có chuyện gì quan trọng, Uất thị trường mời về cho!” Thái độ của Uất Noãn Tâm lạnh nhạt. Cũng không phải cô vô cảm,chỉ là những chuyện ông đã làm lúc trước, đã làm cho lòng cô hoàn toàn trở nên lạnh lẽo, cô không muốn có bất cứ quan hệ gì với nhà họ Uất nữa.
“Noãn Tâm, con đừng như vậy, ba vẫn quan tâm con….”
“Không còn chuyện gì nữa, tôi bảo Angel tiễn kh