Polly po-cket
Hotboy Nhà Tớ

Hotboy Nhà Tớ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 321213

Bình chọn: 8.5.00/10/121 lượt.

_Anh nói cái gì đấy? Tôi giấu anh chuyện gì? Mà tôi thì có chuyện gì để giấu. Nói thế nhưng trong lòng cô cảm thấy sao gương mặt này thật thân thương và cô ko muốn phải xa nó.

_Nói dối?

_Làm sao anh biết đc là tôi có nói dối hay ko?

_Khi nói dối em sx ko dám nhìn thẳng vào mắt anh. Nói rồi Phong lục tung căn phòng của Hy như muốn tìm lại giấc mơ về tình yêu đã gần như xụp đổ trong tim anh và tờ bệnh án nằm ngổn ngang trên đầu tủ. Anh điịnh mở ra xem nhưng cô đã giật lại, bật hộp quẹt định đốt đi nhưng đã dập tắt ngnj lửa đó và….

_Hồ sơ bệnh án tim bẩm sinh, cấp tính chỉ còn ssống đc…..1…1 năm. nói đến đó anh chỉ biết nhìn cô, hóa ra cô đã chia tay anh phũ phàng như thế là vì cái bệnh án chết tiệt này.

Anh làm cái quái gì thế hả? khi tôi đã ko muốn nói thì anh cứ để tôi im lặng cho đến khi tôi nhắm mắt đi, ânh bày ra cái trò này làm gì thế hả? Hy khóc nức nở

_Vì anh muốn biết lí do tại sao em chia tay anh như thế? Anh đưa đôi mắt đỏ gay, đau xót nhìn Hy

_Biết thì giải quyết đc gì, biết thì anh sẽ làm thế nào khi bệnh của tôi đã đến bước đường cùng, biết thì tôi cũng đâu còn cơ hội để nhận chiếc nhẫn mặc dù rất muốn. Lúc này Hy mới khóc thật to như để giải tỏa bớt nỗi đau cô đã chịu đựng, để giải nỗi ấm ức bất lực của cô. Phong ôm chầm lấy Hy:

_Nếu muốn khóc em hãy khóc thật to để khi ra đi còn đc thanh thản. Anh sẽ nghe em khóc, sẽ vẫn chở che cho em dù chỉ còn một giây nữa là em sẽ ra đi.

Hy dựa đàu vào vai của khóc thật to, thật lâu. Nhưng rồi cũng đến lúc cô dùng lại và nói những lời muốn nói:

_Vậy anh có muốn lấy em nữa ko?

_Sao lại ko, anh sẽ giữ chiếc nhẫn này đến khi em sinh nhật lần thứ 18. Phong cúi mặt xuống nhỏ noớc mắt.

_Em ko biết có đủ thời gian ko?

_Dù có đủ hay ko anh vẫn sẽ lấy em.

_Ví sao?

-Vì em đã nói hạnh phúc dù chỉ một giây một phút cũng sẽ là hạnh phúc. Hạnh phúc sẽ là mãi mãi khi tim chúng ta luôn ở bên nhau.

rồi họ ngồi dựa liưng vào nhau, cảm nnận từng phút giây trôi qua mà chẳng biêt trời đã chập tối. Hy nói oới phong:

_anh về đi, mai còn đi học.

_Em cũng đi học chứ?

_Vâng, em muốn cố gắng kết thúc khóa học 11 thật tốt.

_Vậy anh về, em ngủ ngon nhé.

_Goog night

Tiễn Phong về, cô tiến lên phòng cô và thấy mẹ cô ngồi đó nhìn ra cửa sổ, vẻ mặt thất thần.

Vậy mẹ là ng’ biết sau cùng nhỉ?

_Mẹ…..

COn gái sắp….vậy mà mẹ…lại là ng’ biết cuối cùng.

_Con xin lỗi, con ko muốn mẹ buồn.

_Nhưng con có tránh đc ngày mà mẹ biết đc sự thật ko?

_Mẹ ơi….Cô chạy đến sà vào lòng mẹ. _Con ko phải làm thế nào nữa? Thật sự con sợ nó sẽ xảy đến với con lắm.

_Sao con ko nói cho mẹ biết từ đầu. bà đã khóc mặt dù khi nói bà ko nhìn thẳng vào mắt cô

_Con ko muốn mẹ phải lo, phải nghĩ. Sắp xa mẹ rồi mẹ rồi con buồn lắm. Nhưng chuyện gì đến rồi nó cũng đến ko thể tránh đc.

_Mẹ lại phải sống 1 mình khi ko còn gặp con mỗi ngày nữa. Bây giờ mẹ mới thấy con đã là một thiếu nữ là lại thật xinh đẹp nữa chứ! Bấy lâu mẹ cứ nghĩ con chỉ là một đứa trẻ, mẹ thấy con lúc nào cũng ngổ nghịch, nhảy tưng tưng trên ghế sofa mỗi khi có chuyện gì vui. Thế mà bây giờ đã biết tự quyết định sẽ làm gì, như thế nào, lại còn có bạn trai lúc nào mà mẹ ko hay đấy.

_Mẹ…con đi rồi mẹ sẽ cô đơn lắm phải ko ạ?

_Sao lại thế. Có con luôn ở trong tim mẹ mỗi ngày , mỗi giờ. Sau này sẽ có cả con rễ chăm sóc cho mẹ nữa.

_Hì hì, ảnh mà có gì ko phải với mẹ thì mẹ mách con ngay nhé con sẽ trị ảnh cho xem.

Rồi hai mẹ con ôm nhau thật thắm thiết, những giọt nước mắt như đc hòa chung làm một mặ ngọt chua cay vị gì cũng có.

Khóa học lớp 11 kết thúc trong niềm vui dâng trào, Hy, Thanh, Phong đều là học sinh giỏi nhất nhì lớp bao nhiêu người ngưỡng mộ. Hy lúc nào cũng giống trong lo sợ vì cô phải tính từng ngày từng giờ trôi qua. Gần đến ngày sinh nhật lần thứ 18 cô bất đầu cảm thấy mêt và cơn đau tim tái phát nhiều hơn.

Happy birthday to you…..

Happy birthday to you….

sinh nhật của cô rồi cũng đến, hôm ấy mọi ng’ đều có mặt đông đủ, trên gương mặt gầy gò xanh xao của cô cũng nở nụ cười thật hạnh phúc mãn nguyện.

Sinh nhật của Chí Phong đc tổ chức trước cô vì đau quá nên cô ko thể dự.

Nhẫn cũng đã trao, chỉ còn câu nói con đồng ý của cả hai là 2 ng’ sẽ là vợ chồng, khoảnh khắc 2 trái tim hòa làm một. Hy thật duyên dáng lộng lẫy trông bộ áo cưới, bữa tiệc diễn ra vui vẻ. Và ngay đêm đó Hy đã trút hơi thở cuối cùng trên tay chồng mình. Đám tang cô chẳng ai khóc một giọt nước mắt nào vì họ biết cô đã rất mãn nguyện chấp nhận sự ra đi này, họ ko muốn khoc vì muốn để cho cô đc thanh thản ra đi.

______________________________________

Đám tang Hy xong. Có 1 ng’ ngồi lặng thinh bên chiếc quan tài mắp gương và bên trong là một ve đẹp cá tính nhưng vẫn thật phúc hậu:

_Hotboy chỉ là một thời, còn trái tim là mãi mãi nhi? Ko biết em có nghĩ thế ko. Nhưng đẹp bao nhiêu, giàu bao nhiêu, giỏi bao nhiêu rồi cũng gục ngã trước em

—-Hết—-