I’m A Devil!

I’m A Devil!

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 325685

Bình chọn: 8.5.00/10/568 lượt.

đạt được, Ren không thể cho nhỏ cái điều mà nhỏ mong đợi hằng bấy lâu. Cậu nhóc chỉ có một trái tim thôi, và cậu đã đem nó cho người khác rồi. Rốt cuộc cái mà Luciana tranh giành trong suốt thời gian qua lại là thứ hạnh phúc vĩnh viễn không thuộc về mình.

Nghĩ đến đây, sống mũi con nhỏ cay xộc. Farin xanh cấp cao bị cậu nhóc trả lại toàn bộ vào cơ thể của nhỏ bắt đầu phát tác khiến máu đen không ngừng trào ra khỏi miệng, nỗi đau cào xé từng thớ thịt tước đi sức chống chịu ngày một yếu dần của khả năng bất tử. Đây cũng là điểm bá đạo nhất của farin xanh cấp cao xếp sau đặc tính phá huỷ linh hồn.

Ren im lặng không nói nữa, cậu nhóc quay lưng về phía cửa phòng định rời đi, nhưng đúng lúc đó, thình lình vang lên một tiếng nói:

_ AKA REN, CHẾT ĐI!!!!!!!!!!!!!!

XOẢNGGGGGGGGGGGGGGGGGGGGGGGG

Âm thanh của tiếng kính vỡ xé nát bầu không khí yên ắng đọng lại trong căn phòng, một mũi tên phát sáng theo lối cửa sổ bay vào cắm thẳng lên ngực cậu nhóc làm máu từ miệng vết thương phun ra xối xả.

_ Chúa tể!!!!!!!!!!!!! – tiếng Luciana hét lên thất thanh.

Cậu nhóc trợn mắt nhìn mũi kim loại sáng loáng xuyên qua ngực mình, phản xạ đầu tiên hình thành không phải phòng thủ mà là tấn công, ngay lập tức, một quả cầu sét chứa hàng tỉ tia lửa điện được bật ra khỏi lòng bàn tay cậu lao nhanh về phía mũi tên bay đến phá tan toàn bộ lớp kính chắn cửa khổng lồ.

Kẻ bắn tên chịu không nổi sức ép ngã nhào xuống nền gạch đầy mảnh kính vụn vương *** khắp nơi, máu loang lổ trên sàn đá lạnh lẽo. Luciana nhìn thấy cảnh tượng ấy, con nhỏ hét toáng lên, vội vã lết về phía kẻ đang nằm trong vũng máu của chính mình:

_ Ryu! Ngươi có sao không? Trời ơi, Ryu!!!!!!!!

Tiếng gọi của Luciana không lớn nhưng đủ để hắn nghe thấy, con nhỏ đỡ lấy hắn, nước mắt giàn giụa:

_ Đồ ngốc, ngươi đang làm cái trò gì thế?

_ Trả thù…. cho cô chứ gì nữa! – hắn thều thào-…cô ngốc lắm, ngay từ đầu tôi đã nói cô đừng mù quáng chạy theo tình cảm đơn phương của mình và cả cái lệnh đó của chúa tể kẻo sau này hối hận…vậy mà cô không nghe…

_ Đủ rồi, còn ngươi thì sao….ngươi làm thế này có lợi gì chứ? – Luciana nức nở.

_ Sao không? – hắn cười – …cô đã khóc vì tôi cơ mà…

Nói xong, Ryu quay sang phía Ren, hắn nói:

_ Chúa tể, nói cho ngươi hay….kẻ đã đâm cô gái mà ngươi yêu nhất chính là ta đấy!……. Ta đâm cô ta trong hình dạng của ngươi, và từ giờ cho đến lúc chết…..cô ta sẽ chỉ biết quay sang hận kẻ chưa từng làm cô ta tróc một cái vảy…..hahaha….

“…………”

_ Thử hỏi có ai ngu như ngươi không… đến một câu tự biện hộ cũng chẳng nói được, mà quên….MUỐN NÓI CŨNG KHÔNG ĐƯỢC!!!…

Ren không hề tỏ ra tức giận trước mấy lời khiêu khích của Ryu, suy cho cùng, đó cũng chỉ là vài lời bất lực của những kẻ đang giãy chết mà thôi.

_ Trăng trối xong chưa, để còn chết?

Giọng nói trầm lạnh phát ra từ cậu nhóc thậm chí chẳng mang hơi hướng của sự sống, dường như chỉ phảng phất chút âm khí…

_ Đừng! – Luciana vội lấy tấm thân che cho tên bầy tôi trung thành, mắt vẫn giàn giụa nước-…xin ngài, đừng giết anh ấy! Muội xin ngài!

_ Đừng cầu xin hắn….hắn ta đã trúng tên của tôi…cũng chẳng sống lâu hơn được đâu! – Ryu nói.



Ren nheo mắt nhìn cả hai, khoé miệng hơi nhếch lên, cậu quay lưng rời khỏi phòng ném lại câu nói đầy hàm ý:

_ Tranh thủ chút thời gian cuối cùng đi!

————————

Bước ra khỏi đại điện, Ren đưa tay rút mạnh mũi tên cắm trên ngực xuống, máu chảy nhiều đến nỗi mắt của cậu hoa hết cả lại, hai chân bước đi lảo đảo và suýt chút nữa thì ngã khuỵu nếu như Shirou không kịp thời xuất hiện. (có ai thấy anh chàng này rất giống thiên thần hộ mệnh không? ^^)

_ Ren, cậu sao thế này?

_ Tôi thì có thể làm sao? – cậu nhóc nhếch môi cười cợt trong khi sắc mặt ngày một tái đi.

Shirou liếc xuống đất, nằm dưới chân Ren là một mũi tên hãy còn phát sáng, máu chảy loang lổ, ngay lập tức, cậu nhóc hiểu ra vấn đề.

_ Là mũi tên săn quỷ? Ai đã bắn cậu?

_ Ai bắn thì quan trọng gì? – Ren nói, cậu nhóc bắt đầu thấy choáng -…tôi không sao.

_ Không sao mà thế này à? Cậu có biết mũi tên săn quỷ còn nguy hiểm hơn cả farin xanh cấp cao không, cậu đang làm cái quái gì vậy hả? – Shirou gắt.

_ Không biết…- giọng Ren phát ra dù vẫn nghe rõ nhưng ngày một nhỏ dần-…cũng không muốn biết! Buông ra, để tôi đi!

_ Cái thằng này, cậu điên hả? Cậu không hiểu tình hình sao, mũi tên săn quỷ là thứ vũ khí diệt quỷ xuất phát từ trận chiến Hell And Heaven, nó được tạo ra từ nước mắt thiên sứ, nếu quỷ đụng vào sẽ bị mất hết năng lực chỉ trong chớp mắt rồi tan biến, sức mạnh của nó gấp đôi farin xanh. Ở lại đây, tôi sẽ đi tìm cha cậu cầu cứu, chưa biết chừng có thể….

_ Đủ rồi….- Ren nắm lấy tay Shirou ngăn không cho cậu nhóc rời đi -…… không kịp đâu!

_ Đừng có buông xuôi, tôi nhất định sẽ cứu được cậu, cố một chút là…..

_ Tôi nói không kịp đâu! – Ren ngắt lời – ….nhân lúc còn gắng gượng được, tôi nhất định phải đi, tôi còn chuyện quan trọng…

Nói hết câu, cậu nhóc đưa tay lên miệng huýt sáo gọi ác điểu, hoả tước ngay lập tức bay đến đáp xuống bên cạnh chờ lệnh.

_ Phải rồi, phiền cậu che dùm tôi cái vết thương ch


The Soda Pop