XtGem Forum catalog
Kế Hoạch Làm Bố

Kế Hoạch Làm Bố

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 327025

Bình chọn: 7.5.00/10/702 lượt.

mình có khách hả anh?

– Đây là dì Tư, người chăm sóc Kimi của chúng ta đấy.

– Người này hả?

– Phải. Em thấy sao?

– Sao anh không nói với em chuyện này?

– Muốn cho em bất ngờ.

Rồi người phụ nữ kia mỉm cười cúi đầu:

– Chào cô chủ, cậu chủ.

– Chào dì.

– Cô chủ thật xinh đẹp, cậu chủ có phúc lắm mới cưới được cô.

– Dì ơi, cháu chỉ may mắn thôi.

Minh Thư mỉm cười nhìn Kỳ Tuấn đỏ mặt vì gượng. Dì Tư đón lấy Kimi từ tay Kỳ Tuấn, Minh Thư nói:

– Dì có làm việc luôn từ ngày hôm nay không?

– Dạ được.

– Vậy để con chỉ dẫn dì một số điều.

– Em à …

Kỳ Tuấn bật cười nhìn Minh Thư, cô tròn xoe mắt ngạc nhiên. Kỳ Tuấn tiến lại và nói:

– Dì Tư chính là người đã chăm sóc chồng em gần 30 năm trước đây mà. Kinh nghiệm thì chắc là hơn em nhiều phải không?

– Cậu chủ đừng trêu cô chủ như thế.

– Anh phải năn nỉ mãi mẹ mới nhường lại quản gia đắc lực nhất đấy.

– Vậy là tốt quá rồi.

Có người chăm sóc cậu nhóc Kimi, dù có một chút phản đối từ mẹ Kỳ Tuấn nhưng dù sao thì mọi chuyện cũng đã qua. Kimi đã gần 5 tháng tuổi, cậu nhóc trông không được cứng cáp cho lắm, bù lại Kimi có nụ cười rất dễ thương và luôn vui vẻ. Bởi thế đòi hỏi khi chọn người chăm sóc con trai, Kỳ Tuấn cần người có kinh nghiệm.

Không còn đi đâu cũng phải mang vác theo cậu con trai, Minh Thư nghĩ ngay đến những chuyện mình cần làm. Và việc đầu tiên chính là cô hẹn Phương Dung ra ngoài. Một cuộc hẹn kể cả Kỳ Tuấn cũng không biết. Quả là có người cố tình muốn bông đùa, Minh Thư đã chờ hơn một tiếng thì Phương Dung mới tới. Tuy nhiên, cô vẫn không tức giận:

– Chị ngồi đi!

– Xin lỗi, công việc bận quá.

– Không sao.

– Hôm nay cô không mang theo bé cưng à?

– Anh Tuấn đã tìm được người chăm sóc. Từ nay thằng bé khỏi phải khổ sở theo tôi rong ruổi khắp nơi. Điều đó tốt chứ hả?

– Dĩ nhiên. Nhưng dù sao, đối với cô, Thái Quang Hy là một báu vật vô giá. Mà báu vật thường thì không nên để ngoài tay, cô Thư nhỉ?

– Mình vào lí do chính tôi mời chị đến đây đi nhé.

– Khoan đã, tôi phải gọi đồ uống chứ.

Rồi Minh Thư vẫy tay, anh phục vụ bàn tiến lại, Phương Dung nói:

– Cho tôi một ly Cocktail B52.

Liếc nhìn Minh Thư với một cái nhìn ẩn ý và sau khi ly B52 được đặt xuống, Phương Dung nói:

– Đây là thức uống anh ấy hay gọi cho người mà anh ấy mời đi cùng.

– Cô đang nói về Trương Gia Hòa phải không?

– Giữa hai chúng ta không còn lạ gì anh ấy nữa. Vậy thì nói thẳng được chứ gì phải không?

– Tôi biết có những thắc mắc giữa chúng ta. Nhưng cô chưa nghe bất cứ lời nói nào từ tôi thì đừng vội kết thúc mọi chuyện như thế.

– Ý cô là tôi hồ đồ à?

– Không.

– Vậy thì cô không có quyền cắt ngang suy nghĩ của tôi.

– Tại sao?

– Nếu cô vẫn cứ tiếp tục mất bình tĩnh như vậy. Chúng ta không thể nói chuyện tiếp nữa.

– Không.

Minh Thư vừa định đứng dậy thì Phương Dung đã hung hăng đẩy cô xuống ghế. Mặt cô lúc này dữ tợn lạ lùng, Minh Thư có một thoáng phát hoảng nhưng cô vẫn im lặng và ngồi lại. Minh Thư bình tĩnh tiếp tục nói chuyện:

– Cô muốn biết chuyện gì?

– Cô đã xúi giục Trương Gia Hòa ruồng ***** con tôi. Chính là cô.

– Không. Nhưng tôi nói cho chị biết, Trương Gia Hòa không hoàn hảo như chị nghĩ đâu.

– Người đàn ông ấy không hoàn hảo, nhưng anh ta thuộc về tôi và đứa con trong bụng tôi trước kia.

– Mọi người đều có quyền tự do lựa chọn hạnh phúc của riêng mình. Vì lí do gì anh ấy không quan tâm đến gia đình nữa thì đó đâu phải do lỗi của tôi. Tôi không phải là người tình của Trương Gia Hòa. Cũng không liên quan tới cái chết của anh ấy. Tôi lập lại điều đó một lần nữa với chị đấy. Tôi khuyên chị không nên quá tôn thờ mẫu người đàn ông đó. Không đáng với chị đâu.

– Cô dám …

Phương Dung lại tiếp tục phẫn nộ khi Minh Thư nói những điều chói tai. Minh Thư vừa định ra về thì đã bị Phương Dung xô từ phía sau. Thư ngã xuống và bị thương ở cánh tay, Minh Thư đau lắm, nhưng cô vẫn gượng đau:

– Tôi không muốn khúc mắc của chị cứ ám ảnh suốt cuộc đời chị. Nhưng thực sự tôi đã rất cố gắng làm chị hiểu, tôi không có liên quan đến bất cứ thứ gì về Trương Gia Hòa cả.

– Cái chết của anh ấy liên quan đến cô, lời trăn trối cuối cùng của anh ấy đã cho tôi biết điều đó. Tôi sẽ làm tất cả để trả thù.

– Nếu chị thật sự không quên mối thù xưa, vì sao chị lại kết hôn với anh Can?

– Chúng tôi có mục tiêu không giống nhau nhưng xuất phát từ một nguyên nhân như nhau để tiến đến cuộc hôn nhân này. Với anh ấy là để chóng quên cái lễ cưới không thành với cô. Còn với tôi, anh ấy chỉ phần nào che lấp nỗi đau quá lớn từ tôi mà nguyên nhân là bắt

Ánh Tuyết không trả lời, nhưng cô vẫn đi theo Đàm Phúc. Không như mọi khi, nơi Ánh Tuyết được Đàm Phúc dẫn đến là một công viên, quanh đây không có gì ngoài thảm cỏ và ghế đá. Mà những chiều lập đông thế này thì chẳng ai lại dại mà ngồi ngoài đường hứng chịu gió sương thay vì quay trở về nhà. Ánh Tuyết mặt hơi khó chịu nhìn Đàm Phúc, nhưng anh thoắt cái đã bỏ đi rồi chạy lại với hai ly sữa đậu nành nóng cùng hai cái bánh bao khá to. Đàm Phúc mỉm cười đưa cho Ánh Tuyết, cô ái ngại nhận lấy nhưng chỉ cầm tay mà không ăn. Đàm